Cực Phẩm Chiến Long

Chương 272: Đây chính là xe của anh?




Hiện tại còn dám chửi anh, đúng là đang đi tìm cái chết.

Một giấy sau, Lý Quân dùng một tay móc lấy cổ Tiểu Tây rồi ấn mạnh xuống, sau đó lên gối cứng vào bụng hắn.

"Phốc!"

Tiểu Tây chỉ cảm thấy bụng dưới quay cuồng một hồi, một ngụm nước chua phun ra từ trong miệng.

Tiểu Tâycũng không ngờ rằng đai đen taekwondo lại không chịu nổi một đòn của hương như thế.

Giờ phút này, hắn chỉ cảm thấy cơ thể mình co giật, đau đến mức nước mắt chảy ròng ròng.

Nhưng mà Lý Quân vẫn không dừng lại, hắn túm lấy tóc Tiểu Tây, trực tiếp kéo đầu hắn đập vào bệ đá bên cạnh.

"Bang, bang, bang!" Ba lần liên tiếp. Tiểu Tây bị đập cho máu me đầy mặt.

Lý Quân buông tay ra, Tiểu Tây nằm thẳng cẳng ở trên mặt đất, trong miệng phát ra âm thanh rên rỉ.

Lý Quân không thèm nhìn hắn, anh giơ chân lên bước qua người hắn rồi đi về phía quảng trường.

Giờ phút này, Ngụy Nhiên bị Mạnh Thanh Thiển đạp một phát đã dần hồi lại.

Còn Mạnh Thanh Thiển thì bị hai người đàn ông túm lấy không thoát được.

Ngụy Nhiên nhe răng cười đi đến trước mặt Mạnh Thanh Thiển đã bị bắt với ánh mắt tàn nhẫn, hắn giơ tay lên muốn đánh xuống.

Nếu cái tát này mà thành công thì sợ là gương mặt xinh đẹp này của Mạnh Thanh Thiển sẽ bị đánh ra máu.

Nhưng cuối cùng bàn tay của hắn cũng không thể đánh xuống, bởi vì có người đã nắm lấy cổ tay của hắn.

Ngụy Nhiên quay đầu lại và nhìn thấy một khuôn mặt trẻ trung.

Lý Quân nắm lấy cổ tay Ngụy Nhiên, lạnh lùng nói: "Đánh phụ nữ thì có gì hay ho."

Ngụy Nhiên đã bị sự phẫn nộ làm cho choáng váng đầu óc từ lâu, hắn mắng một tiếng: "Cút mẹ mày đi......

Bàn tay kia siết chặt thành năm đấm, hung hăng lao về phía mặt Lý Quân.

Ngay trước khi nắm đấm của hắn đến gần, Lý Quân đã hơi nghiêng người, nắm lấy cổ tay hẳn rồi ấn xuống.

Tất cả mọi người chỉ nghe thấy một tiếng "bang" vang lên, cả người Ngụy Nhiên đã bị Lý Quân nhấn xuống đất, mặt hắn đập xuống đất trước, tiếp xúc

thân mật với mặt đất.

Ngụy Nhiên không kịp phản ứng, hắn còn chưa biết đối phương ra tay thế nào thì cả người đã bị ấn trên mặt đất.

Đồng thời, chỗ cánh tay truyền cảm giác đau đớn đến kích thích thần kinh của hắn.

"Nhãi ranh, mày dám đánh ông đây, ông đây sẽ chơi chết mày..." Ngụy Nhiên tức miệng mắng to.

Khoảnh khắc tiếp theo, chỉ nghe "Rắc" một tiếng, tay Lý Quân tiếp tục dùng lực, cánh tay Ngụy Nhiên biến dạng, vặn vẹo quặt ra phía sau.

Trong miệng càng phát ra âm thanh gào rú thê lương.

"Chơi chết nó cho tao, chúng mày đang thất thần cái gì đấy?"

Mặc dù Ngụy Nhiên đã đau đến mức gương mặt vặn vẹo, nhưng vẫn hét lớn với đám bạn mình.

Mà lúc này, tên thanh niên đầu đỉnh và những người khác mới kịp phản ứng lại.

Bọn họ không kịp suy nghĩ tại sao cái tên đi xe đạp ngu đần này lại to gan như thế, chỉ nhao nhao lao lên với nắm đấm của mình.

Lý Quân buông cánh tay Ngụy Nhiên ra, đứng dậy tung một cú đá ngang hoa lệ đánh bay thanh niên đầu đinh ngã ra đất.

Ngay sau đó, một cú đấm đập vào bụng dưới của thanh niên đang lái xe, đối phương ngã xuống đất trong nháy mắt, cơ thể cũng cong thành hình con tôm.

Một thanh niên nhặt một cục gạch không biết từ nơi nào lên, giơ lên đang chuẩn bị đập vào gáy Lý Quân.

. Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.

Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Đúng lúc này Lý Quân quay đầu lại, bàn tay đang cầm cục gạch kia cứng ngắc giữa không trung, không biết có nên tiếp tục đập xuống hay không.

Sau một giây, kẻ này đã bị Lý Quân kéo tới thụi cho một cùi chỏ vào mũi. "Rắc", máu tươi ngay lập tức làm mờ khuôn mặt.

Bởi vì đau đớn mà hắn buông cục gạch trong tay ra, nhưng nó ngay lập tức bị Lý Quân bắt được và nện vào đầu một thanh niên khác đang lao tới.

Cục gạch nứt thành hai nửa, thanh niên cũng mềm nhữn ngã xuống đất.

Trong nháy mắt, bọn họ đã bị Lý Quân đánh ngã, những người còn lại đều bị khí thế của Lý Quân áp chế, bọn họ không còn dám tiến lên nữa mà lui dần về phía sau.

Một số người vây quanh lúc đầu không cùng một đám với Ngụy Nhiên còn trốn xa mất dạng, bọn họ cảm thán trong lòng, vị đại hiệp này từ đâu chạy ra, mà gây ra một mớ hỗn độn rối tỉnh rối mù như thế.

"Làm sao, các người cũng muốn nếm thử quả đấm của tôi à?"

Lý Quân nhìn về phía hai thanh niên vẫn đang ôm cánh tay Mạnh Thanh Thiển.

Có lẽ cảnh tượng vừa rồi chấn động đến mức hai người này quên buông tay.

Giờ phút này nghe thấy lời Lý Quân nói thì mới phản ứng lại, vội vàng buông Mạnh Thanh Thiển ra, rồi lộn nhào chạy trốn về phía xa.

Lý Quân cũng không có ý đuổi theo, mà nhìn về phía Mạnh Thanh Thiển, nói: "Cô không sao chứ?”

Mạnh Thanh Thiển cũng có chút sững sờ, mấy giây sau, cô mới nở một nụ cười miễn cưỡng, lắc đầu.

"Hay là cô ngồi xe của tôi, tôi đưa cô về?" Lý Quân nói. "Được."

Lúc này sắc mặt Mạnh Thanh Thiển mới khôi phục mấy phần bình thường.

Từ trong mắt Lý Quân, cô cũng không nhìn thấy loại ánh mắt khiến mình chán ghét giống như bọn người Ngụy Nhiên, nhưng cô vẫn hỏi: "Tại sao anh lại giúp tôi? Anh hùng cứu mỹ nhân sao?”

"Bởi vì ông nội của cô, chúng tôi quen nhau trong tù, ông ấy vẫn luôn không yên lòng về cô."

Nghe thấy hai chữ "ông nội", vẻ mặt Mạnh Thanh Thiển sắc có chút cảm động.

Lý Quân dẫn Mạnh Thanh Thiển đi về phía quảng trường.

Giờ phút này, thanh niên tên là Tiểu Tây kia còn nằm trên mặt đất.

Lý Quân hoàn toàn không để ý đến sự tồn tại của hắn, anh đi tới đỡ chiếc. xe đạp nằm trên mặt đất lên, rồi chỉ vào ghế sau của xe đạp, nói với Mạnh Thanh: "Lên xe đi."

"Đây chính là xe của anh?"

Mạnh Thanh Thiển có chút dở khóc dở cười.