"Ta tận mắt nhìn thấy, cậu cảm thấy có thể là giả được sao?" Nhị trưởng lão lạnh lùng nói.
"Tận mắt... tận mắt nhìn thấy?" Công Tôn Phong Vân nghe nhị trưởng lão nói vậy, trên mặt anh ta lập tức lộ ra vẻ chấn động, sợ hãi, tuyệt vọng.
Trời ạ, Lâm Thiên lại đánh bại người ở Nguyên Anh cảnh!
Hơn nữa còn là nhị trưởng lão tận mắt nhìn thấy, anh ta biết rõ nhị trưởng lão tuyệt đối không thể nào lấy chuyện này ra làm trò đùa.
Bây giờ anh ta rốt cuộc đã hiểu, tại sao nhị trưởng lão vừa thấy Lâm Thiên, đã trực tiếp quỳ xuống xin tha.
Lúc Công Tôn Phong Vân lần nữa nhìn về phía Lâm Thiên, trong lòng anh ta cuối cùng cũng thấy sợ...
Giây tiếp theo, Công Tôn Phong Vân cũng "đùng" một tiếng quỳ trên mặt đất.
"Lâm Thiên, à không! Cậu Lâm, tôi... tôi biết mình sai rồi, tôi thật sự biết mình sai rồi! Xin anh tha cho tôi!" Công Tôn Phong Vân cũng vội vàng xin tha.
Tự tin và chỗ dựa lớn nhất của Công Tôn Phong Vân, chính là gia tộc Công Tôn ẩn sĩ đứng đằng sau, bây giờ đến ngay cả gia tộc Công Tôn ẩn sĩ đều phải xin Lâm Thiên tha cho, anh ta còn tư cách gì mà đối đầu với Lâm Thiên?
Giờ này phút này, Công Tôn Phong Vân không thể nâng lên một chút lòng muốn đối phó với Lâm Thiên nào nữa.
"Công Tôn Phong Vân, miếng giáp mà cậu nợ tôi, đến bây giờ còn chưa trả lại cho tôi." Lâm Thiên híp mắt nói.
"Tôi… bây giờ tôi sẽ trả lại cho anh!"
Công Tôn Phong Vân vội vàng lấy một miếng giáp từ trên người ra, sau đó hai tay đưa cho Lâm Thiên.
Công Tôn Phong Vân lúc này, sau lưng đều là mồ hôi lạnh, trên trán cũng toàn là giọt mồ hôi, có thể nhìn ra Công Tôn Phong Vân có bao nhiêu căng thẳng và sợ hãi.
Lâm Thiên cầm lấy miếng giáp, cảm nhận một lát, miếng giáp này vẫn như cũ cho Lâm Thiên một cảm giác không bình thường.
Lâm Thiên cảm thấy, đây không phải là vật tầm thường.
Đương nhiên, bây giờ không phải là lúc nghiên cứu nó.
"Cậu Lâm, bây giờ... bây giờ có thể tha cho tôi rồi chứ?" Công Tôn Phong Vân thấp thỏm nhìn Lâm Thiên.
"Tha cho cậu? Hơ, điều cậu nghĩ chỉ e cũng hơi đẹp rồi." Lâm Thiên cười lạnh.
Công Tôn Phong Vân nhiều lần muốn giết Lâm Thiên, Lâm Thiên sớm đã kết tử thù với anh ta.
Nếu như không phải là do Lâm Thiên có thực lực cường đại, nếu như hôm nay người trở thành cá trên thớt là Lâm Thiên, Công Tôn Phong Vân hắn ta còn có thể tha cho mình sao?
Tuyệt đối sẽ không!
Sau khi Công Tôn Phong Vân nghe thấy lời của Lâm Thiên, lập tức cả người bị dọa sợ.
Lâm Thiên quay đầu nhìn về phía nhị trưởng lão, nói:
"Gia tộc Công Tôn ẩn sĩ của ông, muốn xin được sự tha thứ của tôi, cũng phải bỏ ra chút thành ý chứ nhỉ?"
"Cậu Lâm, cậu nói đi, muốn chúng tôi làm thế nào." Nhị trưởng lão dò hỏi.
"Giết Công Tôn Phong Vân, sau đó đem hết sản nghiệp ở dưới trướng của gia tộc Công Tôn thế tục, chuyển dưới danh nghĩa của tôi." Lâm Thiên bình tĩnh nói.
"Không vấn đề!" Nhị trưởng lão lập tức đáp ứng.
Chỉ cần có thể bảo toàn gia tộc Công Tôn ẩn sĩ, phải cắt bỏ thứ gì đó hoàn toàn có thể chấp nhận.
Sau đó, nhị trưởng lão đứng dậy, đi về phía Công Tôn Phong Vân.
"Nhị trưởng lão, trong cơ thể tôi cũng chảy dòng máu của gia tộc Công Tôn đó! Ông... Ông không thể giết tôi, ông cứu tôi đi!" Giọng của Công Tôn Phong Vân đều run lên, có thể thấy anh ta sợ nhường nào.
Công Tôn Phong Vân biết rõ, ở trước mặt những người mạnh mẽ hư đan, thực đan này, anh ta không hề có chút năng lực phản kháng nào, chỉ có thể dựa vào tình thân để cầu xin.
"Vậy cậu có biết, cậu đã mang lại rắc rối lớn thế nào với gia tộc Công Tôn không? Không giết cậu, làm thế nào để bảo vệ gia tộc Công Tôn?!" Nhị trưởng lão lạnh lùng nói.
Nói xong, nhị trưởng lão trực tiếp đập một chưởng lên người Công Tôn Phong Vân.
"Bành!"
Công Tôn Phong Vân còn chưa kịp phản ứng, não anh ta đã bị một chưởng đập trúng.
Giây tiếp theo, Công Tôn Phong Vân trực tiếp ngã lăn trên đất, không còn hơi thở.
Chỉ là đôi mắt của anh ta vẫn mở trợn trừng, dường như muốn nói lên sự kinh hoảng, kinh sợ, sợ hãi, không cam tâm, hối hận… trước khi chết.
Đương nhiên, cho dù Công Tôn Phong Vân lúc còn sống nghĩ thế nào, đều sẽ biến mất theo sinh mệnh của anh ta.
Lâm Thiên nhìn Công Tôn Phong Vân đã chết, lạnh lùng nói:
"Đời này quyết định sai nhất của cậu, chính là đối đầu với tôi."
"Cậu Lâm, tôi đã làm theo lời dặn dò của cậu, đối với sản nghiệp của gia tộc Công Tôn thế tục, tôi cũng sẽ lập tức đi làm." Nhị trưởng lão kính cẩn.
"Được, ân oán giữa tôi và gia tộc Công Tôn ẩn sĩ các người cũng tính xong rồi, đi đi." Lâm Thiên phất tay.
Có thể hòa giải, đối với Lâm Thiên mà nói cũng là chuyện tốt.
Đừng nhìn Lâm Thiên lúc đầu đánh bại cường giả Nguyên Anh, nhưng đó là do Lâm Thiên thúc động sức mạnh của kiếm linh Xích Huyết kiế.
Nếu như chỉ dựa vào sức của mình Lâm Thiên, cho dù Lâm Thiên dùng Xích Huyết kiếm, nhiều nhất chỉ là miễn cưỡng đấu một trận với người mạnh mẽ kim đan, là miễn cưỡng!
Người mạnh mẽ kim đan mạnh hơn một chút, ở dưới lúc toàn lực bạo phát, Lâm Thiên thậm chí căn bản không thể đối phó!
Lần trước Lâm Thiên đến gia tộc Mộ Dung, gia chủ nhà Mộ Dung chính là một người mạnh mẽ kim đan, trận đấu đó chính là một ví dụ.
Lúc đó Lâm Thiên đánh nhau với ông ta, đã đánh rất khó khăn, chỉ có thể miễn cưỡng đối phó.
Sau đó sau khi gia chủ nhà Mộ Dung toàn lực bạo phát, Lâm Thiên đánh không lại, chỉ có thể dựa vào một viên "bách chuyển đan" trong thời gian ngắn nâng cao thực lực, mới có thể chiến thắng gia tộc họ Trần.
Sau đó gia chủ nhà Trần dùng tuyệt kĩ "lấy đạo của người, đánh trả lại người" của gia tộc Trần, Lâm Thiên lại đánh không lại, vẫn là quán chủ của Dương Liễu đạo quán đến kịp lúc, cùng Lâm Thiên liên thủ, mới triệt để đánh bại gia chủ nhà Trần.
Lấy thực lực hiện giờ của Lâm Thiên, trừ khi dùng đến kiếm linh, nếu không đối phó với người mạnh mẽ kim đan sẽ rất tốn sức, Lâm Thiên tin gia tộc Công Tôn ẩn sĩ tuyệt đối có người mạnh mẽ kim đan.
Lâm Thiên muốn chiến thắng người mạnh mẽ kim đan, chỉ có thể sử dụng kiếm linh mới được.
Mà kiếm linh chỉ có thể sử dụng ba lần, Lâm Thiên đã sử dụng một lần, chỉ còn lại hai lần, dùng một lần sẽ ít đi một lần, kiếm linh là con bài lớn cuối cùng của Lâm Thiên, thế nên Lâm Thiên tuyệt đối không thể tùy tiện sử dụng.
Nếu như dùng hết, lại gặp phải nguy hiểm Lâm Thiên sẽ mất đi chỗ dựa!
Nhị trưởng lão này sợ Lâm Thiên như vậy, chủ yếu là do lúc Lâm Thiên đánh bại cảnh giới nguyên anh, đem lại sự chấn động rất lớn cho ông ta, ông ta cũng không biết tuyệt kĩ của Lâm Thiên chỉ có thể dùng ba lần, cho nên cực kì kiêng dè, sợ Lâm Thiên.
Thế nên, Lâm Thiên lựa chọn hòa giải với gia tộc Công Tôn, đây là cục diện mà cả hai bên đều vui, cũng có lợi đối với Lâm Thiên.
Sau khi nhị trưởng lão rời đi, Lâm Thiên mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó quay về biệt thự của mình.
Trong biệt thự.
"Vẫn là phải nhanh chóng nâng cao thực lực của mình!" Lâm Thiên nói.
Nói thực, gia tộc Công Tôn ẩn sĩ, vẫn đem đến áp lực cho Lâm Thiên, nếu thật sự đánh nhau với cả gia tộc Công Tôn ẩn sĩ, Lâm Thiên cũng không có lòng tin lắm.
Nếu như cảnh giới của Lâm Thiên đạt đến thực đan, Lâm Thiên bèn có thể hoàn toàn không sợ kim đan, ở dưới tình huống dùng Xích Huyết kiếm, thậm chí nắm chắc dễ dàng đánh bại người mạnh mẽ kim đan!
Cho nên, cảnh giới mới là căn bản!
Chỉ đáng tiếc, việc tu luyện cảnh giới là một quá trình rất chậm, không phải là chuyện ngày một ngày hai, trừ khi có kì ngộ gì đó.
"Đúng rồi, đem mảnh giáp ra nghiên cứu mới được." Lâm Thiên vừa nói, vừa đem mảnh giáp lấy được từ chỗ Công Tôn Phong Vân ra.
Lâm Thiên cứ cảm thấy, thứ này không tầm thường.
Có điều Lâm Thiên nghiên cứu một lúc, cũng không nghiên cứu ra được cái gì.
"Vẫn là tiếp tục luyện đan đi." Lâm Thiên lẩm bẩm một câu.
Tối nay trước khi ra khỏi cửa, Lâm Thiên còn đang luyện chế đan dược trung cấp hồi khí đan, chính là để đột phá đến luyện đan sư trung cấp.
Trong phòng luyện đan.
Một viên hồi khí đan đã luyện chế đến bước cuối cùng.
"Oành!"
Một viên đan dược, ở trong đỉnh dược chậm rãi ngưng kết, một mùi hương cũng chậm rãi tản ra.
"Ha ha, thành công rồi!"
Sau khi Lâm Thiên nhìn thấy hồi khí đan ngưng kết ra, trên mặt lập tức lộ vẻ vui mừng.
Việc luyện chế viên hồi khí đan này thành công, đánh dấu Lâm Thiên đã thuận lợi trở thành một người luyện đan sư trung cấp!
"Cuối cùng đã có thể giúp Phùng Vân Điệp luyện chế Định Nhan đan rồi, Phùng Vân Điệp em đợi đó, anh rất nhanh sẽ có thể giúp em khôi phục dung mạo,sẽ không để em bị kì thị nữa!" Lâm Thiên cười vui vẻ.
Nếu đã thành công, Lâm Thiên tối nay không định tiếp tục luyện đan nữa, ngủ một giấc thật ngon, Lâm Thiên đã rất lâu không được ngủ một giấc tử tế rồi.
Sau khi tắm xong, Lâm Thiên gọi điện cho Lưu Ba, bảo cậu ta ngày mai tiếp quản tất cả sản nghiệp dưới trướng của tập đoàn Công Tôn, bèn vội vàng đi ngủ.
...
Ngày hôm sau, các trang đầu đề đều đưa tin về "nước uống thần tiên", hơn nữa còn đưa ra những đánh giá rất cao.
Trước khi đưa ra, sự nghi ngờ ở trên mạng đối với loại dược này rất cao, còn bây giờ, không ai còn dám nghi ngờ.
Nước uống thần tiên cũng bắt đầu bán lần hai, tháng này chỉ bán ba nghìn chai, toàn Hà Nội trước mắt chỉ có hai cửa hàng chuyên bán, nửa đêm đã bắt đầu có người xếp hàng dài, cảnh tượng mua bán vẫn nổi như cũ.
Giá bán đắt đỏ một tỷ không trăm năm mươi triệu , không hề ngăn lại được sự nhiệt tình của bọn họ.
Đến buổi trưa, Hà Nội lại xảy ra một trận chấn động lớn nữa, tất cả sản nghiệp của gia tộc Công Tôn đứng đầu tám đại thế gia, lại bị chuyển dưới tên của tập đoàn Vân Thiên.
Bố con Công Tôn Phong Vân cũng không rõ tung tích.
gia tộc Công Tôn, từ nay bị xóa tên khỏi Hà Nội!
Giới thượng lưu Hà Nội đều rõ, đây nhất định là do Lâm Thiên làm!
Điều này cũng khiến cho giới siêu giàu, các đại gia lớn, càng kiêng dè Lâm Thiên hơn.
Thật nực cười, đến ngay cả gia tộc Công Tôn đứng đầu tám đại thế gia, còn dễ dàng bị diệt, bọn họ thì tính là gì?
Sau khi tập đoàn Vân Thiên đạt được sản nghiệp của gia tộc Công Tôn, cũng mượn việc này, một bước trở thành siêu tập đoàn của Hà Nội, nhất thời phong độ vô hạn ở Hà Nội!
Lại thêm "nước uống thần tiên" dưới trướng tập đoàn Vân Thiên, khiến cho danh tiếng của tập đoàn Vân Thiên ở Hà Nội, vang xa khắp toàn Hà Nội, không ai sánh bằng!
Ông chủ đứng sau tập đoàn Vân Thiên, cũng trở thành đối tượng mà mọi người bàn tán!
Dưới mọi lời đồn thổi, ông chủ thần bí này, cũng bị mọi người càng đồn càng trở nên thần bí...