Thái Từ Quân ngồi một lát thì xin phép về trước. Trịnh Hy Lam đã uống kha khá rượu nên cũng về luôn.
Tư Dạ Anh Vũ ôm vai vợ cũ, mọi người vẫn nghĩ họ là vợ chồng nên Hy Lam không cự tuyệt.
Họ đi ra liền thấy Hàn Hân đang đứng trước chiếc Maybach biển 9999 đợi người.
Giây phút ấy, tay đỡ vợ của Anh Vũ lỏng đi vài phần, còn Hàn Hân thì chết trân tại chỗ quên cả chào sếp.
- Chào anh chị, tụi em về trước ạ.
Hồ Ly chào với Hy Lam, còn Thái Từ Quân đã thấy trạng thái lơ là của thân tín.
Hàn Hân hơi giật mình, cũng cúi đầu chào nhẹ một cái rồi vào xe.
Trong xe rất trầm, Hồ Ly đã quen với Hàn Hân nhưng không tới mức thân thiết. Thấy đối phương luôn có mặt mọi lúc mà Thái Từ Quân yêu cầu, Hồ Ly hơi tò mò hỏi nhỏ.
- Cô Hàn có bạn trai chưa?
- Tôi không có!
- Chưa có thôi, rồi sẽ có. Truyện mới cập nhật
Hàn Hân cười gượng gạo rồi im lặng lái xe, bất ngờ Thái Từ Quân nói một câu lửng lơ.
- Tư Dạ Anh Vũ rất có tiếng trong giới kinh doanh ở nước ngoài…
Ảnh mắt vị chủ đăm chiêu nhìn biểu cảm của cô gái lái xe, Hàn Hân chột dạ nhìn qua gương thấy sếp như đang thăm dò mình bèn rũ mắt rồi lờ đi mà không thấy được một nụ cười thâm thúy phía sau.
***
Hàn Hân là bạn gái cũ của Tư Dạ Anh Vũ.
Còn anh là chấp niệm của Hàn Hân.
Họ yêu nhau, nhưng lại chia tay.
Là khi anh mệt mỏi khởi nghiệp thì cô lại ấm ức vì không được quan tâm.
Anh cảm thấy cô không hiểu chuyện, còn cô cảm thấy anh hết yêu rồi.
Một người bật khóc, người kia lặng im.
Thế rồi họ bỏ lỡ nhau khi đang độ tuổi thanh xuân đáng lẽ phải phơi phới, nhiệt huyết và đẹp đẽ.
Tư Dạ Anh Vũ lấy vợ. Hàn Hân lại khép mình không cần thêm một ai nữa.
Hôm chia tay, Hàn Hân nhớ mãi, họ bất đồng và cãi vã rất lớn tiếng. Anh muốn sang Mỹ để phát triển, cô lại không thể rời xa mẹ mình, bởi khi ấy Hàn Hằng được Thái Từ Quân điều sang chi nhánh nước ngoài làm việc. Hàn Hân không thể để mẹ một mình không ai chăm sóc.
Tư Dạ Anh Vũ gắt lên với Hàn Hân.
- Em nói yêu anh, nhưng anh đi thì em lại không tự tin có thể yêu xa. Em có nghĩ cho anh không? Có phải em muốn chia tay rồi?
- Vũ, em đi cùng anh, nhưng ai sẽ ở bên mẹ em. Sau lưng em còn có gia đình, anh sống trong môi trường mà mọi thứ luôn thuận lợi, nhưng em thì khác. Gia đình em phức tạp, mẹ em đã hi sinh và chịu khổ rất nhiều. Anh muốn em đi cùng anh, bỏ lại mẹ mình cô đơn khi đã trung tuổi? Em vì anh, ai sẽ vì em? Anh có nghĩ cho em không?
Hai người cứ chất vấn nhau mỗi lúc một nặng nề. Trong cơn nóng nảy, Tư Dạ Anh Vũ nói lời chia tay trước.
Hàn Hân lúc này nước mắt lưng tròng, nhưng miệng cười méo mó.
- Anh à, tự nhiên em nhớ rất lâu về trước, anh cẩn thận hỏi em từng chút một rằng em có thể ở bên anh hay không. Em đã quá vô tư, ngay từ đầu đã biết anh xuất chúng không sánh bằng, thế mà vẫn vui vẻ hạnh phúc gật đầu.
***
Để rồi hôm nay, lòng ai cũng ngổn ngang day dứt.
Khó chịu nhất, là phải tỏ ra lạnh nhạt với người mà mình rất muốn quan tâm.
Một thiền sư từng nói.
“Người khó khăn cùng cực sẽ không lựa chọn, bởi với họ cái gì cũng tốt. Người có tiền có quyền cũng không cần lựa chọn, bởi họ sẽ lấy được thứ tốt nhất. Người phải lựa chọn luôn là người bình thường, lao đao mỗi ngày, bừa bộn trong suy nghĩ. Chọn không phải vì mong muốn, đôi khi lựa chọn là vì không còn lựa chọn nào khác”.
Hàn Hân, hay Nghê Hồ Ly đều có lúc chọn cách vận hành cuộc đời mình vì một thời điểm nào đó họ chẳng còn lựa chọn nào khác.
Và chúng ta, ai cũng có lúc trong cuộc sống bộn bề, bất lực chọn một hướng đi mà không hẳn là bản thân mình muốn.