Nghe thấy những lời này, thân mình Vạn Duy Vận đột ngột run mạnh một cái, mặt cắt không còn chút máu, kinh hãi chỉ vào người đàn ông lông. mày rậm mà nói: “Lão Chân, ông… ông đã cầm thứ của nhà chúng tôi…”
“Anh câm miệng đi, Vạn Duy Vận, suýt chút nữa tôi đã phải gánh lầy họa của anh rồi! Thật oan uồng ‹ cho người tốt! Ngài Hà là một bác sĩ tốt biệt bao nhiêu. Thiên Thực Đường của các người ây vậy mà lại vu tội người ta, lương tâm các người bị chó ăn sạch rồi sao?”
Người đàn ông có đôi lông mày rậm lập tức ngắt lời anh ta bằng một giọng tức giận, giả vờ bày ra bộ dáng tràn đầy phẫn nộ mà quát mắng Vạn Duy Vận.
Nghe vậy Lâm Vũ không khỏi nở nụ cười, nhướng mày nói: “Đội trưởng Chân, không phải vừa rồi nói muốn giết chúng tôi sao?”
“Hiểu, lầm, hiểu lầm rồi ngài Hài Tôi bị tên tiểu nhân này mê hoặc!” Lông mày rậm vội vàng cười nói.
“Vậy vừa rồi chúng tôi đánh người của ông…
16) ngài Hà, anh nói vậy là không đúng rôi, đánh nhau gì chứ, là chỉ bảo! Là vị đại ca này Thí bảo đám người của tôi.”
Người đàn ông lông mày rậm lập tức củi đầu hài lòng cười cười, giơ ngón tay cái lên: “Vị đại ca này thật là lợi hại, lát nữa tôi phải nhờ anh đến cục của chúng tôi giúp chúng tôi chỉ bảo hình cảnh ở dưới mới được.”
“Nói hay lắm!” Lệ Chắn Sinh chế nhạo siết chặt hai tay, thầm thán phục người đàn ông mày rậm này thật đúng là biết thuận gió | bẻ măng mà.
Nhìn thấy người đàn ông lông mày rậm chủ động hòa hoãn, Lâm Vũ cũng không nói nhiều, dù. Sao có nhiều bạn vẫn hơn là nhiều thù.
Lư Thiệu Tịnh lạnh lùng liếc nhìn lông mày rậm, lạnh lùng nói: “Ông giúp chúng tôi đưa những người này trở về khu, tôi sẽ cân nhắc bỏ qua chuyện của ông.”
Lông mày rậm vừa nghe thấy lời này liền vội vàng gật đầu đồng ý, quay qua chỗ đội đặc công ra lệnh: “Các anh em đã nghe rõ chưa? Còn không mau bắt mây tên này lại.”
Một nhóm cảnh sát đặc nhiệm lập tức ập đến còng tay mây người Mũi Đỏ bọn họ rồi áp giải lên xe.
Nhưng khi họ chuẩn bị bắt lấy Vạn Duy Vận, ông ta lại đột nhiên đứng dậy, chông cự trong tức giân mà hét lên: “Bọn mày cút hệt cho tao! Ông đây không phạm pháp! Là Hà Gia Vinh, muôn bắt thì bắt anh ta đi!”
Rõ ràng là sau những đả kích liên tiếp này đã khiến anh ta suy sụp tinh thần ôi.
Nếu đổi thành „người khác, có lẽ đã sớm không thể cầm cự được rôi, đã tính biết bao nhiêu kế hoạch hại Lâm Vũ, nhưng anh ta lại tự đập đá chân mình hết lần này đến lần khác. Đập đi nửa cái mạng của con trai mình, bây giờ, ngay cả vị trưởng bồi thứ hai trong tương lai của nhà họ Vạn, anh ta cũng đập tan tành!
Anh ta không thể hình dung ra được, thực sự không thể hình dung ra Hà Gia Vinh là cái nhân vật thân tiên gì!
Tại sao lại thần thông quảng đại như vậy? Đến kinh đô mởi có vẻn vẹn hai tháng đã làm cho nhánh thứ hai của nhà họ Vạn, đường đường là một trong hai nhà lớn nhất ở kinh đô phải bit vào hoàn cảnh muôn kiếp không trở lại được!
Đội đặc công không quan tâm ông ta đang phát điên cái gì, từng bước lao đến, hai tay cầm khẩu súng quét mạnh, báng súng lập tức nên thẳng vào mặt ông ta.
Vạn Duy Vận lộn nhào ngã xuống đắt, nhát thời đầu rơi máu chảy, sau đó hai đặc công còng tay ông ta lại, kéo ông ta dậy đem vào xe.