Xuyên qua hành lang, sau khi bước đên cửa lớn, Đại Na nhìn ánh nẵng mặt trời sáng chói, không kìm được có chút chần chừ.
“Không phải sợ, chốc, nữa ánh sáng chiêu rọi xuống có thẻ sẽ có chút khó chịu, nhưng chỉ cần cô kiên trì, rất nhanh sẽ cảm thấy rất dễ chịu, cô sẽ rất yêu thích cảm giác đó!” Lâm Vũ nói nhỏ giọng khuyên cô bé.
“Ừ…” Đại Na công chúa ngoan ngoãn gật đầu, sau đó lây dũng khí bước ra ngoài.
Lúc ánh nămgs chiếu rọi lên khuôn mặt, Đại Na không kìm được híp mắt lại, cảm thấy trên mặt truyền đên một loại cảm giác vừa đau vừa ngứa, có điêu cô làm theo lời Lâm Vũ, căn răng kiên trì một chút. Cô đã rất lâu chưa được nhìn thấy mặt trời rôi, cô không muốn cả đời sẽ phải chốn trong căn phòng âm u.
“Công chúa điện hạ, không sao chứ?”
Kluman có chút lo lăng lao lên hỏi.
Đại Na lắc đâu, cảm giác ngứa trên mặt đã không còn nữa, ngược lại là cảm giác âm áp thoải mái, trêm mặt cô ây không kìm được mà lộ ra một nụ cười sáng lạn, “Không saol”
Sau đó Lâm Vũ liền đưa cô bé đến bãi cỏ rộng ở sau viện điêu dưỡng.
Bởi vì bây giờ là mùa đông, vì vậy bãi cỏ hiện ra màu vàng chanh, có một số nơi còn lộ ra màu nâu của đất.
Anh không nói lời nào, kéo thẳng cô bé chạy đên bãi cỏ, đem bóng da ném ra ngoài, cười nói: “Xem ai giành được trước!” Sau đó anh cùng Đại Na liền chạy theo.
Hoàng tử Louis đứng ‹ ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này, nắm chặt năm đấm tay, trong lòng thay đổi.
“Hoàng tử điện hạ, lần này làm công chúa đất mình trong nguy hiểm!”
Kluman thần tình hoảng hốt nói.
“Tôi tin bác sĩ Hà!” Hoàng tử Louis trâm giọng nói.
Đại Na công chúa chạy một lúc, liền có chút thở dốc ôm ngực suy yêu, khuôm mặt nhỏ trắng bệch.
“Không được, nhanh, mang túi dưỡng khí đên cho công chúa!” KÌuman sắc mặt biến đồi, gấp gáp nói, “Đưa công chúa vào trong phòng!”
Những người y sĩ còn lại lập tức lầy túi dưỡng khí chạy đến, nhưng mà Lâm Vũ một phát chặn bọn họ lại, nói với Đại Na: “Đại Na đừng sợ, hít sâu vào, hít sâu vào!”
Đại Na trấn tĩnh nghe theo lời Lâm Vũ, hít thở sâu mây lân, hô hấp đúng là ôn định lại, hơn nữa cảm thây Hồn bất cứ lúc nào đều thông thuận, cô kìm không được mở miệng to hít thêm mấy lần, lấy. một chân đá quả bóng đi, cười đuôi theo chạy, hơn nữa cả người cảm thấy có sức sống hơn lúc trước.
Sắc mặt của Kluman và mọi người đều nhanh chóng biến đổi, rõ ràng không ngờ được sẽ sảy ra tình hình như này.
Sau đó Đại Na công chúa không còn xuất hiện bát cứ biểu hiện nào nữa, bởi vì chơi bóng da, nên khắp người đều bản, nhưng sắc mặt lại có phần đỏ ửng, trong đôi mắt đen nhánh cũng hiện lên thần sắc của một đứa trẻ nên có. Rất rõ ràng, Đại Na công chú so với cô ây bât cứ lúc nào trước đây, đều khỏe mạnh!
“Đại Nal”
Hoàng tử Louis nhìn thấy cảnh này có chút kích động chạy lại ôm lấy cô, giọng run run nói: “Em, em không có bất cứ không thoải mái nào chứ?”
“Không có, em cảm thấy vô củng tốt, từ trước đến nay chưa có khi nào tốt như này!” Đại Na công chúa thở hỗn hến hưng phần nói.
“Điều này làm sao có thẻ… Không thể nào!” Kluman nhìn thấy cảnh này ngược lại sắc mặt trăng bệch ra.
“Kluman tiên sinh, gọi tôi là sử phụ đi!”
Lâm Vũ cười tủm tỉm nhìn ông ta, thản nhiên nói: “Ở Họa Hạ chúng tôi, bái sư phụ, phải ba lần quỳ Phím | lần – khấu, bắt đầu đi!”