Kluman nghe xong sắc mặt biến đồi, mồ hôi trên trán chảy ra ầm ầm.
Bái sư?
Ba quỳ chín lạy!
Ông ta đường đường là hội trưởng hiệp hội chữa bệnh Châu u, lại phải dập đầu bái sư với một người mới Bến hai mươi tuổi! Hơn nữa càng quan trọng hơn, thằng : nhóc này lại đại biểu là, bản thân vô cùng ghét Hoa Hạ Đồng Y. Ông ta bái Lâm Vũ làm sư phụ, vậy có nghĩa là, Tây y khuất phục trước Đông y.
“Sao rồi, Hội trưởng Kluman, ông có phải muốn lật lọng không?” Lâm Vũ thây ông ta không trả lời, híp mắt lại chât vân.
“Kluman, tôi chính là người tận mắt làm chứng cho hai người đây!” Sắc mặt của Hoàng tử Louis cũng u ám, lạnh lùng nói” “Là hội trưởng của hiệp hội chữa trị Châu. u, ông lại không giữ lời hứa, nếu như truyền vê Châu H thì danh tiếng của ông không giữ được mắt hết!”
Bây giờ phương pháp của Lâm Vũ đã làm cho tình trạng sức khỏe của công chúa được cải thiện, trong lòng anh ta cảm kích Lâm Vũ, đương nhiên là giúp anh ây nói rồi.
“Tôi… Cái này…!” Kluman sắc mặt đỏ bừng, cũng không nói lên lời, ông ta biệt được sức ảnh hưởng của Hoàng thất Anh ở Châu. u, bản thận nêu như lật lọng, thì cũng coi như đắc tội với Hoàng thất Anh rồi, đến lúc đó quay về Hoàng tử Louis nói ra những lời bắt lợi với ông ta, vậy thì danh tiếng mà Kluman tích lũy bao nhiêu năm qua bị hủy hoại không nói, đoán răng vị trí hội trưởng hiệp hội chữa bệnh cũng bị mất! Ông ta lau mô hôi trên trán, ôm hy vọng cuối cùng, sắc mặt câu cứu nhìn Lâm Vũ, ập a ấp úng nói: “Có thể… Có thể đổi điều kiện khác được không?”
“Không được!” Lâm Vũ lặc đâu, kiên định nói: “Hoa Hạ có câu nói “Đại trượng phu một lời nói ra, tứ hải nam truy”, nêu như hội trưởng Kluman kiên quyêt không chịu nhận thì, tôi cũng không có cánh nào nữa, có điêu hiệp hội chữa trị Châu: u của các ông, chỉ Sợ sẽ phải gánh chịu danh tiêng thất tín, đến lúc đó ai còn dám tìm các ông để chữa bệnh nữa?”
Mồ hôi trên trán Kluman to bằng hạt đậu chảy xuống, khắp người đều là mô hôi, không biệt phải làm sao nói: “Được, được thôi, tôi bái cậu làm sư phụ, có điều tôi có thê không ở lại Hoa Hạ được không? Dù gì hiệp hội chữa trị Châu u bên kia cũng còn rất nhiều việc cần giải quyết…
“Cái này mà, còn phải, xem ông có tôn trọng tôi hay không, nếu như ông đối với tôi vô cùng tôn kính, tôi ngược lại có thể suy nghĩ lại!” Lâm Vũ khóe miệng hiện lền một nụ cười đắc ý, hai ._ tay chắp sau đít nói.
Kluman nuốt nước bọt ầm ầm, ánh.
mắt vô hồn nhìn Hoàng tử Louis, cắn răng, không nói gì nữa, “Phịch” một tiêng quỳ xuống đất, dập đầu một lạy với Lâm Vũ, nói: JSÚ 7 Sư phụ… Đô đệ Kluman, dập đầu với cậu!”
Lâm Vũ nhìn thấy cảnh này kìm không được mà cười phá lên, không ngờ răng tên Kluman này nói dập đầu là dập đâu, bản thân còn chưa kịp chuân bị, thật ra chuyện dập đầu này chỉ nói mà thôi, nêu như Kluman không đồng ý, anh cũng không miễn cưỡng.
Kluman nhìn thấy Lâm Vũ cười một cách kỳ quái, sững sờ một lúc, kinh ngạc nhìn Lâm Vũ nói: “Hà… Không, sư phụ, tôi… Tôi làm không đúng sao?”
“Đúng, rất đúng!”
Lâm Vũ gật đâu, không cười nữa, ưỡn ngực ra, bày ra một dáng vẻ uy nghiêm, trịnh trọng nói: “Được, Kluman, bắt đầu từ hôm nay, chính là đại đồ đệ của Hà Gia Vinh tôi, chúc mừng ông, ra nhập hàng ngũ Đông Ni “Cảm… Cảm ơn sư phụ!” Kluman gật đầu, sắc mặt khổ sở.
“Kluman, vui lên đi chứ, làm đô đệ của Hà tiên sinh, là vinh hạnh của ông đấy!” Hoàng tử Louis cười nói với ông ta, “Nào chúng ta cùng chụp chung một kiểu!”