Trần Gia Bảo là một đứa trẻ mồ côi, lúc nhỏ bị thầy dụ lên núi với một cây kẹo mút, theo thầy học y thuật.
Với tố chất hơn người, học một biết mười, anh đã trở thành cao thủ bậc nhất khi còn rất trẻ.
Đặc biệt là y thuật, lại càng xuất chúng vượt qua cả thầy, được thầy khen ngợi ví như Biển Thước chúng sinh, Hoa Đà tái thế.
Từ nhỏ anh đã có hôn ước, lần này được lệnh thầy xuống núi hỏi vợ.
“Xuống núi đã nhiều ngày, nhưng trong số những phụ nữ đã gặp thì cô cảnh sát ngồi cạnh vẫn là đẹp nhất, hihi, cũng không biết vợ tương lai của mình và cô cảnh sát này thì ai đẹp hơn nhỉ?”
Trần Gia Bảo nhìn lướt qua cô cảnh sát đang ngồi bên cạnh, cô ấy rất đẹp, da trắng môi đỏ, tóc dài buộc đuôi ngựa, toát lên khí chất anh hùng hiên ngang, không khỏi khiến cho tim anh đập thình thịch không ngừng.