Tiếp theo đưa chân khí vào dò xét kinh mạch của hắn , dọc theo kinh mạch . . . Vô Song chỉ có thể cảm nhân một màu xám.
Tiếp tục đưa chân khí vào thân thể đối phương, qua kinh mạch để kiểm tra lục phủ ngũ tạng . . . Vô Song cũng chỉ thấy một màu xám.
Người bình thường chắc chắn phải có sinh cơ, nếu không có sinh cơ thì sẽ là người chết, ngay cả lão nhân đặt một chân xuống quan tài cũng phải còn lại một tia sinh cơ nhưng mà kẻ này đến một tia sinh cơ cũng không có , cả người đầy tử khí .
Kinh mạch của hắn không khác gì thường nhân nhưng toàn bộ cơ thể hắn đâu đâu cũng là tử khí , nghe mà lạnh cả người.
Ví dụ người sắp chết, trên mặt sẽ có một tia tử khí nhưng mà kẻ này cứ như toàn bộ thân thể , toàn bộ kinh mạch, huyệt đạo, lục phủ ngũ tạng, toàn thân xương cốt đều như được tạo thành từ tử khí vậy .
Đây là trường hợp đầu tiên Vô Song gặp trong đời .
Phải biết tử khí nó khác với ma khí rất nhiều, ma khí màu đen còn tử khí màu xám, Vô Song chắc chắn sẽ không nhận nhầm.
Kẻ này không phải yêu ma , cũng không phải quỷ hồn chạy từ âm giới lên nhập vào người khác.
Nếu là dạng quỷ hồn đoạt xá nhất định sẽ phải sản sinh ma khí, Vô Song hiện tại không thể điều động ma khí nhưng không có nghĩa là ma khí che dấu được hắn .
Bản thân Vô Song tính tò mò vẫn là lớn, hắn muốn biết vì cái gì nam nhân kia rơi vào tình trạng này .
Dính Cổ ? , cái này có vẻ không đúng, chơi Cổ mấy ai chơi lại Lam Phượng Hoàng hay Lam Giác, nếu hai người đều không có khả năng cứu nam nhân này thì không đến lượt Vô Song được Lam Phượng Hoàng gọi đến .
Dính độc ? , cái này cũng tương tự như Cổ , đất Miêu Cương còn chưa có chỗ cho Vô Song thể hiện tài giải độc .
Trọng thương ? , là loại võ công gì có thể làm cơ thể con người ngập tràn tử khí ? , mà cho dù thật sự có cái loại võ công này đi chăng nữa, vì cái gì nam tử kia còn chưa có chết ? , vẫn còn ở trong một tòa nhà trúc cực kỳ trang nhã, có tâm đọc sách, có tâm uống rượu, có tâm đánh đàn ? .
Người này căn bản không có nằm một chỗ, đây là Vô Song xác định.
Căn nhà này phi thường gọn gàng đã nói rõ thường xuyên có người dọn dẹp, dụng cụ trong nhà cũng chẳng giống là để một chỗ không đụng vào , ít nhất giá sách không có bụi , cây đàn huyền cầm sạch sẽ tinh tươm chứng nó nam nhân này rất hay sử dụng .
Căn nhà trúc này ở xa làng người Miêu hơn nữa còn có trận pháp bên ngoài , người thường muốn vào chăm sóc hay quét dọn cho hắn chỉ sợ vô cùng không thực tế lại thêm Lam Phượng Hoàng cứ như muốn dấu sự tồn tại của người này trong mắt thế nhân vậy , lại càng khó có khả năng nhiều người biết nơi này .
Lam Phượng Hoàng cũng không thể thường xuyên đến dọn dẹp, nàng cũng không phải vô công dồi nghề, không có việc để làm .
Nếu đã như thế thì nam tử này tạm thời còn có khả năng sinh hoạt hơn nữa tựa hồ sinh hoạt rất tốt ? .
Càng nghĩ Vô Song càng không hiểu, càng nghĩ Vô Song càng thấy kỳ.