“Thanh Khuê...” Thanh âm mềm mại của Thiên Tử Phong vang lên nhẹ tênh trong không gian tối tăm.
“Thanh Khuê...”
Anh từ từ tiến lại gần, chiếm lấy đôi môi ngọt ngào một lần nữa. Lần này, cô không khước từ, nhẹ nhàng đón nhận rồi lại đáp trả nụ hôn của anh.
Thiên Tử Phong bị chiếc lưỡi tinh nghịch của Thanh Khuê khiêu khích. Anh không nhịn được nữa đôi tay men theo bờ vai thanh mảnh luồn lách xuống chiếc bụng phẳng lỳ không chút mở thừa.
“Tử Phong, đừng...”
Đôi tay to lớn thô ráp nhanh nhẹn luồn vào trong lớp áo lót, thuần thục xoa nắn hai bầu hoa, vài giây lại khẽ nhéo nụ hoa hồng mỏng manh một cái như trêu ghẹo.
“Phong, anh say rồi.” Cô dùng một chút sức đẩy anh ra nhưng anh lại cuồng bạo ghì chặt cả cơ thể cô xuống dưới sofa khiến cho cô không có cách nào để vùng vẫy.
Thiên Tử Phong một tay giữ chặt hai tay của cô ở trên đỉnh đầu, bạo loạn càn quét khắp khoang miệng của cô để cô không có cơ hội cất giọng. Một tay còn lại của anh không ngừng khẽ lướt trên cơ thể của cô. Mỗi làn ngón tay anh lướt đến đâu cả cơ thể Thanh Khuê như có một luồn điện chạy từ gót chân lên đến đỉnh đầu.
Chạm tới thời khắc chín mùi Thiên Tử Phong không nhanh không chậm từ từ hạ tay xuống phía dưới, xâm phạm qua lớp quần lót vải mỏng đang che kín nơi tuyệt mật anh đang khao khát.
Thiên Tử Phong không hề nhẹ nhàng với cô như thường ngày ngược lại khi có chất nồng ở trong cơ thể anh còn cuồng loạn dùng hai mặt ngón tay giữa lay mạnh kịch liệt vào viên trân châu nhỏ bé trước cửa miệng hang.
Tiếp nhận một đợt khoái cảm quá lớn cả cơ thể Thanh Khuê bắt đầu uốn éo không ngừng, thanh âm hoa mĩ bị anh bịt chặt lại chỉ có thể phát ra những âm thanh ú ớ không rõ lời, càng kích thích nhu cầu sinh lý của cả hai đến cực điểm.
Với sự tác động mạnh mẽ ấy rất nhanh chóng **** *** từ trong miệng hang chảy ra ngoài. Như dụ hoặc khiến cho hai ngón tay của anh mơn trớn ngay miệng hang, rồi từ từ tách từng cánh hoa mềm mại ra hai bên, dễ dàng xâm chiếm vào bên trong đầy chặt hẹp, ấm nóng và ẩm ướt.
Dạo đầu bằng tay chưa được bao lâu anh nhanh như chớp buông hai tay cô ra. Thanh Khuê còn chưa kịp vui mừng vì đã thoát được lại bị một trận khoái cảm khác từ bên dưới đánh úp vào đại não.
Chiếc lưỡi đầy điêu luyện của anh khẽ quấy phá miệng hang, ban cho Thanh Khuê từng đợt khoái cảm lạ lẫm. Thanh Khuê vươn tai tới chạm vào tóc của anh tâm trí muốn đẩy anh ra nhưng hành động lại dung túng cho sự phá phách quá đê mê của anh.
Thanh Khuê uốn cong người, phát ra những âm thanh mê hoặc Thiên Tử Phong. Hồi lâu sau, anh mới chịu rời khỏi miệng hang. Thanh Khuê nằm dài trên sofa thở dốc, khổ sở chống tay lên chuẩn bị ngồi dậy cứ ngỡ mọi chuyện đã kết thúc thì Thiên Tử Phong y như con lốc đè cô xuống, thì thầm bên tai cô.
“Thanh Khuê, anh muốn em...anh muốn tàn phá em.”
Lời nói bên tai mang theo sự chiếm đoạt vô cùng lớn. Thanh Khuê chưa kịp tiếp nhận hết thông tin vào đại não thì bên dưới đã truyền tới cảm giác như đang có vật gì đó nóng hổi chậm rãi đưa vào cơ thể cơ thể cô.
“Tử Ph...”
Thanh Khuê chưa nói thành câu thì vật nam tính đó của anh đã hoàn toàn nằm ở bên trong, được những vách thịt mềm mại đầy ẩm ướt của cô bao bọc. Thiên Tử Phong thừa nước đục thả câu ra vào kịch liệt như thật sự muốn tàn phá cô từ bên trong.
Thanh Khuê vòng hai tay qua cổ anh, nói lớn qua tai nhưng có lẽ hiện giờ cả tâm trí của anh đã bị dục vọng xâm chiếm hết rồi.
Bất chợt anh tháo gỡ hai tay của cô ra, chống mạnh hai tay xuống lớp nệm mềm của sofa, ngồi thẳng lưng, sau đó kéo thẳng hai chân của Thanh Khuê đặt ở trên cổ. Cả người cô bó gọn trong lòng anh, khẽ kêu những câu từ kích thích.
Tầm mắt bị bóng tối che phủ một thời gian dài khiến cho thính giác của cô càng nhạy cảm hơn. Trong không gian im ắng như tờ ngoại trừ tiếng động mạnh bạo hoan ái giữa hai người Thanh Khuê còn có thể nghe rõ được hơi thở dồn dập của anh.
Hơi thở của anh dồn dập theo từng đợt cậu em của anh ra vào vô tình làm cho cô tăng thêm sung sướng bên dưới vô thức siết chặt hơn, nâng niu cậu bé của anh.
“Tử Phong...Tử...Phong, em muốn nữa...em muốn~~...”
Thiên Tử Phong không chần chừ liền đáp ứng hết mọi yêu cầu của cô. Không biết hai người đã triền miên qua bao nhiêu tư thế nóng người. Cho đến khi Thanh Khuê không còn đủ sức tiếp nhận tinh hoa của Thiên Tử Phong nữa cả hai mới chịu dừng lại.
Bên ngoài trời dần sáng, Thanh Khuê nằm lên tay anh, im lặng lắng nghe tiếng thở đều đều của Thiên Tử Phong bên tai. Bây giờ, cô đã biết lý do vì sao mà bảy năm về trước chỉ với một đêm duy nhất cô lại dễ có thai đến như vậy.
Chồng cô bình thường nhẹ nhàng, ấm áp bao nhiêu thì khi lên giường lại như hoá thành thú hoang. Cưỡng đoạt cơ thể người ta đến mức chẳng còn lại gì.