Từ lúc đạo diễn cảnh cáo, Hàm Tử Du cũng không đả động gì đến cô nữa, buổi quay phim cũng diễn ra rất thuận lợi, không bị NG lần nào
- Hạ Linh, cô làm tốt lắm. Cảnh nào đóng cũng rất đạt. Nhưng hôm nay chỉ là những cảnh quay nhẹ nhàng thôi, buổi sau sẽ quay những cảnh hành động, chuẩn bị cho tốt
- Cảm ơn đạo diễn, tôi sẽ cố gắng
- Ừ tốt lắm
Nói rồi đạo diễn quay ra thông báo cho đoàn biết là hôm nay kết thúc tại đây, mọi người về nhà nghỉ ngơi. Lúc trong phòng trang điểm để tẩy trang, Hàm Tử Du có ra chỗ cô một lần, lại là cái giọng " dạy đời " đấy
- Hạ Linh, cô đừng tưởng là có đạo diễn rồi là tôi không dám làm gì cô, đừng có mà lên mặt
Cô tẩy trang xong, thu dọn đồ đạc rồi đứng lên, nhìn thẳng vào mắt Hàm Tử Du với vẻ trêu chọc
- Vậy thì đến khi nào chị ngừng bị NG đi, thì tôi sẽ không lên mặt nữa. Xin phép tiền bối, tôi về trước.
Cô đi ra khỏi phòng để lại Hàm Tử Du mặt đỏ như máu vì tức giận, móng tay cô ta cắm sâu vào da thịt, cô ta chửi bới loạn lên, hất đồ trang điểm xuống đất
- Con ranh khốn kiếp, mày chưa xong với tao đâu
Cô ta hét ầm lên như một con thú điên vậy. Trợ lý phải ngăn cản mấy lần mới được.
......
Tối nay cô lại đến nhà Bạch Lan Như ngủ, nhất quyết không về nhà
- Tiểu Linh, khi nào cậu định chuyển ra khỏi nhà đây?
- Đợi mấy ngày nữa, bây giờ mình thực sự không muốn nhìn mặt anh ta
- Haiz, nhà mình sắp hết gạo rồi đây này _ Bạch Lan Như than phiền
- Xí, mình mua gạo cho cậu, được chưa?
Hai người nói chuyện với nhau đến tận khuya, Bạch Lan Như đã ngủ rồi mà cô vẫn còn cực kỳ tỉnh táo, cô liền lôi điện thoại ra xem tin tức. Cô có thói quen trong lúc làm việc là không chạm đến điện thoại, tắt tất cả chuông báo đi. Vậy nên bây giờ mở máy ra, cô mới thấy hàng loạt cuộc gọi nhỡ và tin nhắn, là của Mạc Thiếu Quân.
Cô mở từng tin ra đọc, đa số là lời xin lỗi, muốn cô về nhà để hai người hòa giải. Nhưng chuyện tối hôm đó cô không thể quên, cho dù cô biết là cô yêu anh, nhưng anh không thể tự tiện khi không có sự cho phép của cô như vậy được. Cô không trả lời mà xóa hết tất cả tin nhắn đi rồi đi ngủ.
......
Bạch Kim Đế Cung nhà số 6, phòng đọc sách.
Anh đã gọi cô biết bao cuộc, gửi biết bao tin nhưng không có cái nào được cô hồi âm cả, anh chán nản ra ban công hút thuốc. Trước đây, anh không có thói quen này, nhưng từ cái hôm về 10 năm trước ấy, mỗi khi nhớ lại kí ức ấy hay có gì buồn phiền là anh lại hút thuốc. Tối nay, là do anh nhớ cô.
- Alo, Minh Triết. Cậu ngủ chưa? Đi uống rượu với mình không?