Hạ Linh nằm thêm vài ngày nữa thì xuất viện, trong thời gian này, cô dường như đã nhận ra sự thay đổi của anh, anh không còn trêu đùa cô như trước, ít cười hơn, đôi khi hai người nói chuyện với nhau mà hồn anh cứ như ở trên chín tầng mây vậy.
Sau một thời gian như vậy, cô thực sự không chịu được nữa liền hùng hồn đứng trước mặt anh mà hỏi
- Rốt cuộc là dạo này anh bị sao vậy? Cứ lờ đờ không có sức sống, chả giống anh một chút nào
Vẻ mặt anh cứng đờ, thở dài một hơi như là anh đã kìm nén rất lâu
- Hạ Linh, có lẽ vì anh nhận ra rằng, anh không có đủ khả năng để khiến em hạnh phúc nữa. Và nếu như em muốn, chúng ta có thể lý hôn cũng được
Hạ Linh cô bị sốc trước lời nói đó của anh. Ly hôn ư? Cô chỉ vừa mới nhận ra rằng cô yêu anh, chẳng nhẽ cô lại phải kết thúc nó sao? Không, nhất định không được ! Anh vừa dứt lời thì liền đi qua cô định lên lầu, cô quyết định rồi, nhất định cô phải thổ lộ tất cả với anh
- Mạc Thiếu Quân, ai nói với anh là em muốn ly hôn chứ?
Anh dừng bước chân, ngạc nhiên quay lại nhìn cô
- Em nói sao?
- Mạc Thiếu Quân, có thể sau khi anh nghe em nói, anh sẽ nghĩ rằng em đang tự ảo tưởng, đang tự trèo quá cao so với thân phận của mình, nhưng cho dù là thế thì em cũng sẽ không đi ngược với con tim mình. Em chỉ muốn nói rằng : em yêu anh, nhiều hơn là em tưởng nữa
Đầu anh nổ tung một tiếng. Cô ấy vừa nói yêu anh, người anh yêu cũng yêu anh.
- Sao em biết rằng em đang tự trèo quá cao?
Câu trả lời của anh khiến tim cô hụt một nhịp
- Em...
- Đúng là vậy, và anh sẽ không để em bị ngã đau đâu
Cô đứng hình mất 5 giây, chưa kịp hiểu những gì anh vừa nói thì đã gọn trong vòng tay của anh rồi
- Hạ Linh, cho dù trước đây em yêu ai thì anh cũng không quan tâm. Vì anh yêu em, rất nhiều...
Anh vừa nói ra thì nước mắt cô liền chảy dài, cô cảm thấy việc thổ lộ với anh hôm nay chính là quyết định đúng đắn nhất trong cuộc đời cô. Đây có lẽ gọi là đúng người đúng thời điểm nhỉ?
Cứ tưởng là anh và cô lại bỏ lỡ nhau thêm một lần nữa, nhưng không, ông trời hình như đã nghe thấy lời thỉnh cầu của anh, đưa anh trở về 10 năm trước ấy, những năm tháng đẹp đẽ giữa anh và cô, không có bất cứ thứ gì có thể xen vào giữa được.