Cuồng Cung Xuân Thâm

Chương 147: (HĐ) Dùng lưỡi dâm loạn, tỉnh mộng xuân tiểu lên mặt chồng



Cuộc giao hoan kết thúc khi cô gái nhỏ trong tay anh bị bắn nhiều đến mức ngất đi.

Phượng Quan Hà đặt cô trở lại giường, sắc mặt trông rất không vui. Cái bao bị kéo căng quá mức và rách thảm thương vẫn còn treo trên dương vật đã mềm của anh, anh cầm nó lên xem xét rất lâu, chắc chắn nó chỉ rách một vệt lớn chứ không để lại vụn trong cơ thể cô thì mới yên tâm.

Điều anh lo lắng nhất vẫn trở thành sự thật. Nếu cô có thai thì anh nên làm gì đây? Anh biết vợ mình chỉ theo đuổi niềm vui thể xác chứ không có chút nhận thức nào về việc làm mẹ. Chẳng lẽ sáng mai phải cho cô uống thuốc tránh thai? Làm vậy anh còn đáng mặt đàn ông không?

Tâm trạng Phượng Quan Hà tóm lại đang rất rối, anh phải đợi vợ tỉnh dậy để nói chuyện cẩn thận với cô. Nhưng chỉ ngồi không ở đây thì cũng khiến anh không yên. Trong phòng quá im ắng, chỉ có tiếng điều hòa trung tâm kêu ù ù để sưởi ấm, mùi dâm uế thì tràn ngập khắp nơi mà mãi không tản bớt.

Anh quay lại nhìn cô gái nhỏ thê thảm nằm trên giường, âm hộ giữa hai chân toác ra và sưng phù, bị thọc quá nhiều đến mức đỏ lên. Chất lỏng đặc sệt màu trắng ngà đang chậm rãi tràn ra từ cái khe ở giữa. Anh đột nhiên giống như bị ma ám mà đưa ngón tay vào moi, dù biết hành vi này thật vô nghĩa nhưng anh vẫn bị cô thu hút đến mức điên dại không thể kiềm chế!

Không ngờ dù hôn mê bất tỉnh thì âm hộ dâm tao ấy vẫn mấp máy ngậm chặt ngón tay anh không buông!

Lúc này Phượng Quan Hà mới nhớ ra mình đã bơm sâu thế nào, nếu chỉ dùng ngón tay thì làm sao moi sạch được? Nhưng chẳng lẽ cứ thế bỏ cuộc? Anh không phải người như vậy.

Hay là, có lẽ, chỉ cần khiến nơi ấy chảy ra nhiều nước hơn......

Tính chất công việc lập tức thay đổi.

Động tác moi dần biến thành thọc vào rút ra kích thích, những ngón tay chai sần của anh cẩn thận đâm vào, từ thong thả nhẹ nhàng chuyển thành những cái âu yếm khẩn trương, cuối cùng nhét cả ba ngón vào. Những vết chai không ngừng ma xát các điểm nhạy cảm của cô —— anh đã nắm rõ vị trí của chúng.

Một bãi dịch ngọt lẫn với một sợi tinh dịch chảy ra từ âm hộ của cô, chảy vào lòng bàn tay anh rồi tràn ra và làm ướt ga trải giường.

Mặt Phượng Quan Hà hơi nóng lên, làm loại việc này khiến anh cảm thấy như ham muốn của mình vẫn chưa đủ thỏa mãn. Chỉ mong vợ không tỉnh dậy vào lúc này —— anh không muốn cô phát hiện mình đang hưng phấn, không muốn cô trông thấy bộ dạng đói khát xấu xí của mình.

Dương vật cứng lên. Cảnh trước mắt, và cả mùi hôi lẫn tiếng nước nhóp nhép... tất cả đều kích thích mạnh mẽ các giác quan của anh. Chỉ cần đưa ngón tay vào và được những lớp thịt ấy bao bọc và mút lấy, trong đầu anh sẽ lại nhớ đến việc vừa rồi mình đã dùng thứ dưới háng xỏ xuyên cô thế nào.

Cảm giác không có bao cao su, thật sự......

Suy nghĩ dần chệch khỏi quỹ đạo và trở nên đen tối. Người đàn ông lặng lẽ thở dốc, bàn tay vuốt ve cô gái bên dưới vì những suy nghĩ ấy mà biến thành làm hai việc một lúc, lực tay trở nên mạnh hơn mà anh không hay biết.

Tần Nguyệt Oánh khẽ ưm một tiếng, anh lập tức dừng lại, căng thẳng đến mức quên thở.

Lúc này, cô gái nhỏ đang ngủ say nở nụ cười hồn nhiên, gọi: "Chó ngoan..."

Phượng Quan Hà kinh ngạc, cô đang mơ một giấc mộng đẹp sao? Vậy mà anh lại ở đây làm ô uế cô.

Anh định rút tay ra nhưng eo cô lại nâng lên hút ngón tay của anh vào.

Mắt cô nhắm chặt, hai gò má tuyết trắng lại ửng hồng lạ thường, đôi môi đỏ mọng hơi hé ra nói mê:

"A hưm..... lưỡi chó, mạnh quá, em đến rồi...... bướm nhỏ, sắp bị liếm cạn nước rồi...... muốn quá, muốn bị cặc chó đụ...... thô bạo hơn nữa đi, cho Oánh Oánh, bắn chết em đi...... a, muốn được lấp đầy tinh dịch chó, em thích lắm......"

Cô vừa rên rỉ vừa nhẹ nhàng đong đưa eo mút những ngón tay của người đàn ông, dâm đến mức trông như không thể sống thiếu đàn ông và việc dùng âm hộ để ăn đã trở thành bản năng sinh lý.

Nhưng Phượng Quan Hà lại khựng lại, không tiến cũng không lùi, trong phút chốc rất nhiều câu hỏi hiện lên trong đầu anh.

Chó? Cô mơ làm tình cùng chó?

Hoặc, ai là chó của cô?

Dù đoán thế nào cũng khiến anh tức giận.

Nhưng dương vật đang rỉ dịch dưới háng lại cho thấy cơ thể anh rất hưng phấn vì ý nghĩ này.

"Òm ọp" một tiếng, cô gái nhỏ đang ngủ mơ khó chịu di chuyển eo lên xuống vì anh lâu không chuyển động, cố gắng hưởng thụ khoái cảm từ ngón tay anh.

Dòng tinh trắng ngà đặc sệt chảy xuống từ miệng âm hộ của cô. Đó là dấu vết mà anh để lại, khẳng định cô gái trước mặt là thú cái thuộc về riêng anh, không chỉ giao phối với anh mà sẽ sinh con cho anh... 

Hơn nữa, chính cô cũng đã hứa như vậy.

Vậy con chó trong giấc mơ của cô là ai thì có gì quan trọng?

Trong tiếng thúc giục ngày càng lớn của cô gái nhỏ, phòng tuyến trong lòng Phượng Quan Hà dần sụp đổ. Anh cúi người lại gần âm hộ hồng hào chảy dịch của cô, mùi tanh xộc vào mặt nhưng anh chẳng bận tâm mà chỉ vùi đầu vào giữa chân cô liếm láp.

"A ha, thật..... thật dũng mãnh, chó yêu...... a, lưỡi mạnh quá, bướm em bị liếm nát mất a ha......"

Lời khen đầy phấn khích của cô vang lên trên đỉnh đầu anh.

Thanh âm đứt quãng xen lẫn tiếng thở yếu ớt chứng tỏ cô còn chưa tỉnh hẳn, nếu không thì hẳn đã hét to đầy dâm đãng rồi.

"Ưm...... thêm, sâu thêm một chút, chó yêu của em...... sau này Oánh Oánh sẽ để dành những nơi mềm nhất cho anh ăn... a, đâm tới tận cùng rồi, ngoan quá, thích lưỡi chó quá..."

Phượng Quan Hà cười hừ một tiếng, không nói lời nào mà chỉ làm theo yêu cầu của cô. Tinh dịch được bơm vào khi giao hợp trộn cùng dịch ngọt do cô tiết ra đều được anh cuộn lưỡi nuốt hết. 

Rốt cuộc cô mơ cái gì? Anh không dám nghĩ. Dương vật của anh cứng lên đau nhức, anh đưa bàn tay sắt của mình tuốt kịch liệt, khác hẳn động tác dịu dàng trên miệng anh.

"Ôi... chậm lại, lưỡi đâm chậm lại... Oánh Oánh không chịu nổi, chậm thôi, chó con thật hư... ngứa quá, tử cung em ngứa quá, thọc vào đi, chó yêu làm ơn đụ em đi, được không? Oánh Oánh... sẽ sinh cún con cho anh...  a a a——"

Những lời dâm tục của cô ngày càng mất kiểm soát, khi nói đến câu "cún con" kia, Phượng Quan Hà rốt cuộc không nhịn được cắn nhẹ vào môi âm hộ sưng đỏ của cô!

Đã đồng ý sinh con với anh mà giờ lại hứa hẹn với "người khác"? Anh tức giận đến phát điên, trong lòng cuồn cuộn ghen tuông.

Không được, tuyệt đối không được, dù là ngoại tình trong mơ cũng không được!

Chó thật hay chó giả, ai làm chó của cô cũng không được!

 "Ha a... tới rồi, em bị chó cắn lên đỉnh rồi... ư hư...a...liếm chết Oánh Oánh rồi...ư ư! Đợi đã... chồng?"

Tiếng rên dâm của cô dần to hơn, dịch âm đạo không ngừng tràn ra giống như cô vừa lên cao trào, đến khi cô có sức đẩy anh ra, Phượng Quan Hà mới ngẩng đầu lên với vẻ mặt như đang suy tư điều gì...

Anh nhìn thấy khuôn mặt vừa hoảng sợ lại hưng phấn của cô, vẻ mặt có vẻ lo lắng vì bí mật của mình bị phát hiện.

Cô che miệng thét chói tai.

Ngay sau đó, chất lỏng nóng hổi màu vàng nhạt phun ra từ cái lỗ trước mặt anh, giống như súng nước bất ngờ bắn ướt đẫm đầu và mặt anh!

Phượng Quan Hà vẫn sững sờ cho đến khi toàn thân thấm đẫm mùi hương của vợ, lúc ấy anh mới hiểu ra điều gì đó.

Thì ra, con chó của cô chính là anh!

Thật không ngờ anh lại hưng phấn bắn ra.

Editor: Lạc Rang

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~