*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mọi người đều sững sờ không biết đã chuyện gì xảy ra.
Không biết những người đột nhiên xông vào.
này là ai.
Giang Cung Tuấn đứng trên sân khấu, như bị điểm huyệt, không chút hoảng sợ nào, trái lại vẻ mặt rất bình tĩnh.
Cửu Diễm kéo vai Giang Cung Tuấn rồi nhảy vọt lên, lập tức cách xa mấy chục mét.
Cảnh tượng này khiến mọi người sửng sốt.
Tất cả những người có mặt đều là người bình thường nào đã nhìn thấy một cảnh tượng tuyệt vời như vậy bao giờ.
“Đi Cửu Diễm ra lệnh.
Đúng lúc này, quân Xích Diễm nhanh chóng tập hợp, hàng ngàn binh lính trang bị đầy đủ được tập hợp lại, hàng ngàn vũ khí hạng nặng đều đang chĩa vào đám người Cửu Diễm.
“Thả chủ soái ral”
“Đây là trụ sở của quân Xích Diễm, còn không biết sợ sao?”
“Nếu hôm nay chủ soái bị đưa đi thì làm sao.
quân Xích Diễm còn chỗ đứng nữa?”
Trận chiến đang trên đà nổ ra.
Cửu Diễm trầm mặt nhìn Giang Cung Tuấn: “Giang Cung Tuấn, nếu không muốn có chuyện thì bảo bọn họ lùi lại.
Nếu thật sự ra tay, sẽ khiến nơi này máu chảy thành sông”
Vẻ mặt Giang Cung Tuấn hết sức bình tĩnh, nhìn binh lính chung quanh, phẩy tay nhè nhẹ rồi nói: “Không sao đâu, lui ra đi.”
Nghe lệnh chủ soái quân Xích Diễm mới rút lui.
Còn Cửu Diễm nhanh chóng đưa Giang Cung Tuấn đi.
Dưới sự chứng kiến hàng nghìn cặp mắt, Giang Cung Tuấn bị đưa ra khỏi khu quân sự.
€ó rất nhiều ô tô đậu bên ngoài khu quân sự.
Giang Cung Tuấn được đưa lên xe và nhanh chóng rời đi.
Sau khi rời khỏi khu quân sự, Giang Cung Tuấn nhìn về phía Cửu Diễm bên cạnh, nhàn nhạt nói: “Lão già kia, tôi còn chưa tìm ông tính sổ món nợ lần trước, không ngờ lần này ông lại tự tìm tới cửa.
Ông cho rằng tôi vẫn là Giang Cung Tuấn Lúc chiếc xe phát nổ, Cửu Diễm cũng nhanh chóng nhảy khỏi xe.
Những người khác thì không may mắn như vậy, họ đều chết trong chiếc xe phát nổ kia.
Trong tích tắc, hàng chục chiếc ô tô đều dừng lại.
Thạch Chí Bạch, Long Ngữ Nguyệt và ba tộc người tinh anh kia nhanh chóng bước ra khỏi xe.
Các tộc trưởng của ba tộc đứng cùng nhau, nhìn Giang Cung Tuấn đang chắn đường ở trước, trên mặt lộ ra vẻ ngỡ ngàng.
Giang Cung Tuấn đưa một tay ra sau lưng, vươn tay còn lại ra tạo thành tư thế mời: “Cùng nhau lên đi!”
Anh vận hành khí công Bắc Đẩu, chân khí chạy khắp cơ thể, cơ thể toả một hơi thở đáng sợ, hơi thở này làm bụi và lá rơi trên mặt đất cũng bị với vẻ mặt khó tin.
Vẻ mặt Giang Cung Tuấn rất bất cần, anh nhìn người trước mặt: “Tôi không có ân oán gì với ông, tại sao trong lễ kế vị lại bắt tôi đi2 Ai sai khiến ông?”
Cửu Diễm lạnh lùng nói: “Không ai chỉ thị cả, chỉ là nhà họ Giang đã trộm bức hoạ của tam tộc, thu thập đủ bốn bức hoạ và mở khóa bí mật của chúng, anh đã tu luyện võ công được viết lại trong bốn bức hoạ rồi nên mới có được sức mạnh như ngày hôm nay.
Chẳng qua bắt anh là buộc anh giao ra võ công Tứ Đồ mà thôi: Nghe vậy, Giang Cung Tuấn nhíu mày.
Không nhiều người biết thực lực của anh.
Đường Sở Vĩ, Giang Vô Song, ngoài ra còn có Đan Thiến ở thành phố Tử Đằng.