Nếu Dương Thiên muốn có được bậc thang truyền thừa mà không bị người khác phát hiện thì nhất định phải nghĩ ra một kế sách hoàn chỉnh.
Hắn bấm đồng hồ trong tay, bắt đầu tuần tra.
Ở trong bảo khố trao đổi của công ty Lỗ sâu ảo, ngoại trừ những trọng bảo công kích trọng bảo phòng ngự ra thì còn rất nhiều bảo vật quý giá khác. Mặc dù những bảo vật đó không thể tăng thêm thực lực cho cường giả, nhưng lại có tác dụng rất lớn trong việc đối đầu với kẻ địch.
Ví dụ như làn sương mù màu đen mà lúc trước Dương Thiên dùng để ngăn cản sự tra xét của cường giả cấp Lĩnh chủ khi hắn tự bạo, chỉ đổi một ít mà đã tiêu tốn đến tận năm triệu điểm tích lũy.
Mà lúc trước số sương mù màu đen chỉ có thể bao phủ trong phạm vi hơn mười mét chỉ trong vài giây đã tiêu hao hết một nửa số lượng hắn đổi được.
Có thể tưởng tượng, nếu như Dương Thiên có nhiều sương mù màu đen này, kết hợp với những bảo vật khác, vậy thì cho dù người khác có thực lực cao hơn hắn thì hắn cũng chưa chắc đã thua.
Bên trong bảo khố trao đổi vẫn còn một số loại thuốc quý hiếm, thuốc tăng sức mạnh, còn có cả thuốc độc.
Những loại thuốc này đều đạt tới một trình độ nhất định, có thể gây ảnh hưởng đến cả cường giả cấp Lĩnh chủ.
Mà lúc này, ánh mắt của Dương Thiên lại đang nhìn chằm chằm vào một loại được gọi là sương mù Tuyết Duyên.
Sương mù Tuyết Duyên có độc tính rất cao, được chia làm bốn chiếc bình nhỏ với những khuôn mẫu khác nhau. Căn cứ theo số lượng ở trong bình thì chắc chắn là tác dụng không giống nhau.
Chiếc bình khuôn mẫu cấp D là đơn giản nhất, chỉ cần bóp vỡ bình thì sương mù bay ra từ bên trong sẽ có thể giết chết tất cả các cường giả cấp Hắc Động trong phạm vi một nghìn mét.
Chiếc bình khuôn mẫu cấp C, có thể giết chết các cường giả cấp Lĩnh chủ đỉnh phong và dưới cấp Lĩnh chủ đỉnh phong trong phạm vi một nghìn mét.
Chiếc bình khuôn mẫu cấp B có thể giết chết các cường giả cấp Lĩnh chủ vương cảnh và dưới cấp Lĩnh chủ vương cảnh trong phạm vi một nghìn mét.
Còn chiếc bình khuôn mẫu cấp A thì có thể giết chết cường giả cấp Lĩnh chủ hoàng cảnh và dưới cấp Lĩnh chủ hoàng cảnh trong phạm vi một nghìn mét.
Sương mù Tuyết Duyên được sinh ra ở một khu vực rất nguy hiểm trong vũ trụ, độc tính kinh người, ảnh hưởng rất lớn đến cường giả cấp Lĩnh chủ. Chỉ cần bọn họ tiếp xúc với nó thì thân thể sẽ bị ăn mòn ngay lập tức. Tuy nhiên, thứ này cũng vô cùng đắt đỏ.
Chiếc bình cấp D cần có 1 tỷ điểm tích lũy, bình cấp B cần 100 tỷ điểm tích lũy, còn cấp A thì cần tận 1000 tỷ điểm tích lũy!
Giá của những thứ này đắt gấp mấy chục lần những trọng bảo đỉnh cấp hàng đầu kia.
Sương mù Tuyết Duyên rất khó thu gom, hơn nữa muốn nhét vào trong bình cũng không phải là chuyện đơn giản, thế nên vô cùng đắt đỏ.
Sương mù Tuyết Duyên không những đắt mà còn có một khuyết điểm, đó là chỉ có thể phát huy tác dụng trong phạm vi 1000 mét, hơn nữa thời gian chỉ có mười giây.
Mười giây trôi qua, tất cả sương mù sẽ lập tức tan biến.
Thế nên cho dù công dụng của nó vô cùng nghịch thiên, nhưng trên thực tế lại không có mấy người mua.
Bình khuôn mẫu cấp C cũng cần 10 tỷ điểm tích lũy mới đổi được một bình, nếu người nào có nhiều điểm tích lũy thì có thể trực tiếp giết chết cường giả cấp Lĩnh chủ đỉnh phong rồi.
Lúc trước Dương Thiên cũng có suy nghĩ này, nhưng ngay sau đó lại phủ quyết. Nếu hắn đối đầu với cường giả cấp Lĩnh chủ thì kiểu gì cũng sẽ bị bại lộ thân phận và vị trí. Hắn muốn được đến nơi truyền thừa kia.
Ở trong bảo khố vẫn còn nhiều bảo vật có thể đối phó với cường giả cấp Lĩnh chủ đỉnh phong, gần như giết chết trong nháy mắt, nhưng giá cả lại rất đắt.
“So với những bảo vật khác thì sương mù Tuyết Duyên thích hợp với mình nhất.” Dương Thiên nghĩ thầm.
Lúc này trên người Dương Thiên vẫn còn hơn 20 tỷ điểm tích lũy, có thể đổi được hai bình sương mù Tuyết Duyên cấp C. Nếu như gặp được thời cơ nhất định thì chỉ cần một giây là hắn có thể giải quyết toàn bộ đám người Băng Nguyên.
“Dựa vào linh hồn mạnh mẽ của mình thì muốn kiếm lại được điểm tích lũy cũng không có gì quá khó khăn cả.” Dương Thiên hạ quyết tâm, bắt đầu liên lạc với Phủ Quân vương.
Nếu như đổi ở công ty Lỗ sâu ảo thì sẽ mất rất nhiều thời gian để đi lại, nhưng nếu ở trong chiến trường Hư Vô thì nhanh thôi.
“Sư đệ.” Bóng dáng của Phủ Quân vương xuất hiện trước mặt Dương Thiên.
“Đại sư huynh, trên người huynh có sương mù Tuyết Duyên khuôn mẫu cấp C không?” Dương Thiên hỏi thẳng.
“Sương mù Tuyết Duyên?” Phủ Quân vương ngẩn người, sau đó lấy ra một chiếc bình màu trắng, cười nói: “Là cái này sao?”
Vẻ mặt Dương Thiên lập tức lộ ra sự vui mừng, hắn không ngờ trên người Phủ Quân vương lại có thứ này.
“Đại sư huynh, có thể bán bình sương mù Tuyết Duyên này cho ta không? Ta có thể trả huynh bảo vật có giá trị tương đương với 10 tỷ.” Dương Thiên nói.
Ở trong bảo khố trao đổi của công ty Lỗ Sâu ảo, thứ này có giá trị 10 tỷ điểm tích lũy.
“Mặc dù thứ này rất quý giá, nhưng hiện tại cũng không có tác dụng gì với ta cả. Nếu sư đệ muốn thì chỉ cần trả trọng bảo 8 tỷ là được rồi, lúc trước ta cũng chỉ cần bằng đó điểm tích lũy thôi.” Phủ Quân vương cười nói.
Tất nhiên là ông ta không có khả năng tặng không cho Dương Thiên, đây cũng là thứ ông ta phải tiêu tốn rất nhiều điểm tích lũy mới có được. Phủ Quân vương có hai bình thì đã sử dụng một bình rồi, còn bình này thì từ khi ông ta đột phá tới Vương cảnh thì không dùng đến nữa.
“Cảm ơn đại sư huynh.” Dương Thiên cảm kích nói.
“Sư đệ, khi nào thì ngươi cần?” Phủ Quân vương cười hỏi.
Dương Thiên suy nghĩ một chút: “Sư huynh, chắc là khoảng hai tháng nữa, chúng ta cứ gặp nhau ở chỗ cũ là được rồi.”
“Được, đến lúc đó thì liên lạc lại với ta.” Phủ Quân vương nói thẳng, vô cùng sảng khoái.
Nếu Dương Thiên muốn có được bậc thang truyền thừa mà không bị người khác phát hiện thì nhất định phải nghĩ ra một kế sách hoàn chỉnh.
Hắn bấm đồng hồ trong tay, bắt đầu tuần tra.
Ở trong bảo khố trao đổi của công ty Lỗ sâu ảo, ngoại trừ những trọng bảo công kích trọng bảo phòng ngự ra thì còn rất nhiều bảo vật quý giá khác. Mặc dù những bảo vật đó không thể tăng thêm thực lực cho cường giả, nhưng lại có tác dụng rất lớn trong việc đối đầu với kẻ địch.
Ví dụ như làn sương mù màu đen mà lúc trước Dương Thiên dùng để ngăn cản sự tra xét của cường giả cấp Lĩnh chủ khi hắn tự bạo, chỉ đổi một ít mà đã tiêu tốn đến tận năm triệu điểm tích lũy.
Mà lúc trước số sương mù màu đen chỉ có thể bao phủ trong phạm vi hơn mười mét chỉ trong vài giây đã tiêu hao hết một nửa số lượng hắn đổi được.
Có thể tưởng tượng, nếu như Dương Thiên có nhiều sương mù màu đen này, kết hợp với những bảo vật khác, vậy thì cho dù người khác có thực lực cao hơn hắn thì hắn cũng chưa chắc đã thua.
Bên trong bảo khố trao đổi vẫn còn một số loại thuốc quý hiếm, thuốc tăng sức mạnh, còn có cả thuốc độc.
Những loại thuốc này đều đạt tới một trình độ nhất định, có thể gây ảnh hưởng đến cả cường giả cấp Lĩnh chủ.
Mà lúc này, ánh mắt của Dương Thiên lại đang nhìn chằm chằm vào một loại được gọi là sương mù Tuyết Duyên.
Sương mù Tuyết Duyên có độc tính rất cao, được chia làm bốn chiếc bình nhỏ với những khuôn mẫu khác nhau. Căn cứ theo số lượng ở trong bình thì chắc chắn là tác dụng không giống nhau.
Chiếc bình khuôn mẫu cấp D là đơn giản nhất, chỉ cần bóp vỡ bình thì sương mù bay ra từ bên trong sẽ có thể giết chết tất cả các cường giả cấp Hắc Động trong phạm vi một nghìn mét.
Chiếc bình khuôn mẫu cấp C, có thể giết chết các cường giả cấp Lĩnh chủ đỉnh phong và dưới cấp Lĩnh chủ đỉnh phong trong phạm vi một nghìn mét.
Chiếc bình khuôn mẫu cấp B có thể giết chết các cường giả cấp Lĩnh chủ vương cảnh và dưới cấp Lĩnh chủ vương cảnh trong phạm vi một nghìn mét.
Còn chiếc bình khuôn mẫu cấp A thì có thể giết chết cường giả cấp Lĩnh chủ hoàng cảnh và dưới cấp Lĩnh chủ hoàng cảnh trong phạm vi một nghìn mét.
Sương mù Tuyết Duyên được sinh ra ở một khu vực rất nguy hiểm trong vũ trụ, độc tính kinh người, ảnh hưởng rất lớn đến cường giả cấp Lĩnh chủ. Chỉ cần bọn họ tiếp xúc với nó thì thân thể sẽ bị ăn mòn ngay lập tức. Tuy nhiên, thứ này cũng vô cùng đắt đỏ.
Chiếc bình cấp D cần có 1 tỷ điểm tích lũy, bình cấp B cần 100 tỷ điểm tích lũy, còn cấp A thì cần tận 1000 tỷ điểm tích lũy!
Giá của những thứ này đắt gấp mấy chục lần những trọng bảo đỉnh cấp hàng đầu kia.
Sương mù Tuyết Duyên rất khó thu gom, hơn nữa muốn nhét vào trong bình cũng không phải là chuyện đơn giản, thế nên vô cùng đắt đỏ.
Sương mù Tuyết Duyên không những đắt mà còn có một khuyết điểm, đó là chỉ có thể phát huy tác dụng trong phạm vi 1000 mét, hơn nữa thời gian chỉ có mười giây.
Mười giây trôi qua, tất cả sương mù sẽ lập tức tan biến.
Thế nên cho dù công dụng của nó vô cùng nghịch thiên, nhưng trên thực tế lại không có mấy người mua.
Bình khuôn mẫu cấp C cũng cần 10 tỷ điểm tích lũy mới đổi được một bình, nếu người nào có nhiều điểm tích lũy thì có thể trực tiếp giết chết cường giả cấp Lĩnh chủ đỉnh phong rồi.
Lúc trước Dương Thiên cũng có suy nghĩ này, nhưng ngay sau đó lại phủ quyết. Nếu hắn đối đầu với cường giả cấp Lĩnh chủ thì kiểu gì cũng sẽ bị bại lộ thân phận và vị trí. Hắn muốn được đến nơi truyền thừa kia.
Ở trong bảo khố vẫn còn nhiều bảo vật có thể đối phó với cường giả cấp Lĩnh chủ đỉnh phong, gần như giết chết trong nháy mắt, nhưng giá cả lại rất đắt.
“So với những bảo vật khác thì sương mù Tuyết Duyên thích hợp với mình nhất.” Dương Thiên nghĩ thầm.
Lúc này trên người Dương Thiên vẫn còn hơn 20 tỷ điểm tích lũy, có thể đổi được hai bình sương mù Tuyết Duyên cấp C. Nếu như gặp được thời cơ nhất định thì chỉ cần một giây là hắn có thể giải quyết toàn bộ đám người Băng Nguyên.
“Dựa vào linh hồn mạnh mẽ của mình thì muốn kiếm lại được điểm tích lũy cũng không có gì quá khó khăn cả.” Dương Thiên hạ quyết tâm, bắt đầu liên lạc với Phủ Quân vương.
Nếu như đổi ở công ty Lỗ sâu ảo thì sẽ mất rất nhiều thời gian để đi lại, nhưng nếu ở trong chiến trường Hư Vô thì nhanh thôi.
“Sư đệ.” Bóng dáng của Phủ Quân vương xuất hiện trước mặt Dương Thiên.
“Đại sư huynh, trên người huynh có sương mù Tuyết Duyên khuôn mẫu cấp C không?” Dương Thiên hỏi thẳng.
“Sương mù Tuyết Duyên?” Phủ Quân vương ngẩn người, sau đó lấy ra một chiếc bình màu trắng, cười nói: “Là cái này sao?”
Vẻ mặt Dương Thiên lập tức lộ ra sự vui mừng, hắn không ngờ trên người Phủ Quân vương lại có thứ này.
“Cảm ơn đại sư huynh.” Dương Thiên cảm kích nói.
“Sư đệ, khi nào thì ngươi cần?” Phủ Quân vương cười hỏi.
Dương Thiên suy nghĩ một chút: “Sư huynh, chắc là khoảng hai tháng nữa, chúng ta cứ gặp nhau ở chỗ cũ là được rồi.”
“Được, đến lúc đó thì liên lạc lại với ta.” Phủ Quân vương nói thẳng, vô cùng sảng khoái.