Cuồng Long Vượt Ngục

Chương 478: Đúng vậy



Ông ta đứng dậy, tự mình đi ra đón Tọa Sơn Điêu.

“Ha ha!” Lôi Kim Cương cười nói: “Cái loại trường hợp nhỏ này cần gì phải mời Tam Gia đến? Chỉ cần có ba đại kim cương bọn tao thì ai mà không giải quyết được? Mày cho rằng ai cũng vô dụng giống mày hả? Mày đánh không lại người ta, đến cùng phải dựa vào bọn tao dọn dẹp tàn cuộc!”

“Mày!” Đoan Mộc Kỳ tức giận đến mức suýt nữa thì hộc máu. Nếu không phải vì đang bị thương nặng, thì ông ta thế nào cũng đi lên đánh nhau với Lôi Kim Cương.

Trước đây, Đoan Mộc Kỳ không hề phục khi thằng nhãi này thay vị trí của mình lúc rời khỏi vị trí ba đại kim cương,

Nhưng vì có mặt Tọa Sơn Điêu nên ông ta không dám nhiều lời.

Rốt cuộc thì không ai có thể làm trái ý của Tọa Sơn Điêu.

Nếu ông ta dám phản đối thì đừng nói là phải đánh nhau với Lôi Kim Cương. để chứng minh chính mình, mà lỡ như xui xẻo, có khi còn bị Tọa Sơn Điêu tự mình phế bỏ ông ta.

“Đừng nói nhảm nữa!”

Lúc này, Thiết Kim Cương mở miệng hỏi: “Ông Trương, thằng nhãi mà ông nói đang ở đâu? Bỏ chạy rồi hả?”

Trương Văn Viễn vội vàng nói: “Không có, là thằng nhãi kia kìa!” Ông ta vừa nói vừa chỉ thẳng về phía Diệp Lâm.

Lúc này, Diệp Lâm đang bình tĩnh quan sát ba người mới đến, không có lo lắng gì nhiều.

Lúc này, anh cảm nhận được có vài đám người xa lạ đã âm thầm bao vây nhà họ Trương.

Đám người đến từ các hướng khác nhau, hiển nhiên là không phải cùng một phe, mà là nhiều phe.

Trong nhất thời, Diệp Lâm cũng không rõ các đám người bên ngoài tới đây để làm gì và tới đây là vì ai?

Hai người Hoa Quốc Đống và Hoàng Tiềm nhìn thấy ba đại kim cương dưới trướng Tọa Sơn Điêu đều đến đây thì rất bất ngờ.

“Không hổ là ba người mạnh nhất dưới trướng Tọa Sơn Điêu, người này trông mạnh hơn người kia... Hoàng Tiềm hồn vía lên mây.

Bọn họ đều là cấp dưới của người ta. Nhưng nếu Long Vương phái mình đi đánh ba người kia, thì chắc là mình không đánh lại một người nào.

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé. truyện azz chấm vn ạ. Vào google gõ Truyện Azz là ra nhé

Còn Hoa Quốc Đống, tuy rằng anh ta không biết thực lực của đám người kia thế nào, nhưng chỉ cần nhìn khí thế của bọn họ thôi, cũng đã đoán được bọn họ không hề yếu chút nào.

Trong nhất thời, Hoa Quốc Đống cảm thấy bồn chồn, không biết sư phụ Diệp Lâm có thể đánh nổi ba người kia hay không.

Lỡ như đánh không lại thì phải làm sao đây?

Vậy nên, anh ta âm thầm lấy điện thoại ra, định gọi điện thoại nhờ cha giúp đỡ, xem có thể điều binh từ phủ Phụng Thiên hay không.

Nếu không thì hôm nay bọn họ khó có thể chạy thoát khỏi tay ba đại kim cương.

“Đúng vậy, cậu ta chính là Diệp Lâm...”

Sau khi nhìn thấy ba đại kim cương, Hoàng Tam Gia vì muốn sống sót, lại mặt dày mà đảo về phía nhà họ Trương, liên tục sáp lại gần Trương Văn Viễn.

“Ông Trương, ông xem tôi lúc nãy phối hợp với ông dùng phép khích tướng, để cho thằng nhãi kia khinh địch, kịp thời gọi giúp đỡ... Ây da...”

Ông ta còn chưa giải thích xong thì đã bị Trương Văn Viễn dùng một chân đá lăn ra đất.

“Ba vị, chờ lát nữa giết thằng nhãi kia xong, hãy nhân tiện rửa sạch thế lực giúp tôi, làm chết tên họ Hoàng kia giúp tôi!” Trương Văn Viễn nói với giọng điệu tàn nhẫn.