Cuồng Long Xuất Thế

Chương 235: Thấy tiền rồi nói sau!



“Ông là gia chủ nhà họ Phùng, Phùng Kim Long?” Diệp Huyền liếc nhìn ông ta, lạnh giọng hỏi.

“Đúng vậy, là tôi!”

Phùng Kim Long trông khá bình tĩnh nhưng một tay đã lẻn vào gầm bàn, muốn nhấn nút báo động!

Đương nhiên, hành động nhỏ của ông ta không thể thoát khỏi ánh mắt của Diệp Huyền!

“Không cần gọi viện binh đâu, tôi đã giết hết họ rồi.”

Nghe vậy, sắc mặt Phùng Kim Long đột nhiên trắng bệch, nhưng ông ta vẫn giả vờ thản nhiên nói:

“Cậu nhảy cửa sổ vào, rốt cuộc muốn làm gì?”

“Ông kêu Khải Thần Chưởng xuống núi đúng không?” Diệp Huyền lạnh lùng hỏi.

Trong lòng Phùng Kim Long lập tức run rẩy!

Khải đại sư đã đến nhà họ Lâm tàn sát rồi sao? Nhưng... Tại sao Diệp Huyền lại tìm đến ông ta? Chẳng lẽ... Khải đại sư đã thất bại thảm hại rồi? Không thể nào!

Thực lực của Khải đại sư rất vượt trội, Triệu Mẫn và Lý Thạch không thể so sánh được!

Mặc dù thực lực của Khải đại sư không bằng anh trai Triệu Tam Đao của Triệu Mẫn, nhưng nghe nói thực lực của ông ta cũng không chênh lệch nhiều so với Triệu Tam Đaol

“Cậu đã biết Khải đại sư là người của tôi mà còn dám chạy tới, chẳng lẽ chán sống rồi sao?”



Phùng Kim Long cho rằng Khải đại sư không thể thất bại, vì vậy ông ta đe dọa Diệp Huyền!

“Đừng tưởng rằng ông có thể hù dọa tôi bằng Khải Thần Chưởng, ông ta đã chết trong tay tôi rồi!”

Phùng Kim Long lập tức giật mình, tuy nhiên ông ta vẫn mạnh miệng nói: “Đừng tưởng rằng có thể hù doạ tôi, làm sao Khải đại sư có thể bị cậu giết được!”

Diệp Huyền lắc đầu, lạnh lùng nói: “Nếu muốn đối phó với tôi thì cứ trực tiếp tới tìm tôi là được. Nếu không phải tôi có đề phòng từ trước thì hôm nay nhiều công nhân vô tội đã chết tại công trường xây dựng của Tập đoàn Lâm Thị!”

Vừa nói, Diệp Huyền vừa vẫy bàn tay của mình, năm cây kim màu bạc lập tức đâm thẳng vào huyệt đạo của tay chân Phùng Kim Long!

Vẻ mặt Phùng Kim Long hoảng sợ, mất khống chế tê liệt ngã xuống đất, nnghiêm nghị quát lớn: “Cậu, cậu đang làm cái quái gì thế?!” _

“Không có gì, chỉ phế chân tay của ông đi thôi

Nói đến đây, vẻ mặt Diệp Huyền càng thêm lạnh lẽo: “Sau đó, ông sẽ chết rất khó coil”

Nghe vậy, Phùng Kim Long run rẩy!

“Tôi là gia chủ nhà họ Phùng! Nhà họ Phùng không thiếu tiền, tôi sẵn sàng đổi tiền lấy mạng, cậu muốn bao nhiêu?”

Toàn thân Phùng Kim Long không ngừng run rẩy, cuối cùng ông ta cũng bắt đầu thỏa hiệp!

“Ha ha, ông nghĩ mạng sống của mình đáng giá bao nhiêu?” Diệp Huyền thờ ơ nhìn ông tal

“1,5 tỷ! Còn 500 triệu mà cậu đã yêu cầu tôi bồi thường cho tập đoàn Lâm Thị, tôi cũng sẽ đưa cho cậu, cộng lại là 2 tỷ! Này... Là đủ rồi, đúng không?”

Phùng Kim Long hoàn toàn khuất phục, ông ta sợ Diệp Huyền lại ra tay một lần nữa, giết chết ông tal



Diệp Huyền lạnh giọng cười một tiếng: “Thấy tiền rồi nói sau!”

Vì vậy, Phùng Kim Long ngay lập tức ra lệnh cho cấp dưới của mình chuyển tiền vào tài khoản của tập đoàn Lâm Thị, hai tỷ, chỉ trong vài giây!

“Bây giờ cậu có thể tha mạng cho tôi chưa?” Tay chân của Phùng Kim Long không có sức lực, ông ta khổ không thể tả!

Môi Diệp Huyền cong lên, một cây kim màu bạc lập tức được bắn ra!

Cổ Phùng Kim Long đột nhiên nghiêng sang một bên, giống như người bị đột quy, khóe miệng không ngừng chảy nước dãi!

“Cậu... Cậu... Lừa gạt... Phùng Kim Long phun ra những lời mơ hồ, trừng mắt nhìn Diệp Huyền với ánh mắt dữ tợn và ai oán!

Diệp Huyền cười khinh bỉ nói: “1,5 tỷ có thể đổi lấy một mạng, 500 triệu là tiền bồi thường phải trả! Tuy nhiên, không thể mua quyền tự do cử động cho thân thể ông!”

Nói xong, Diệp Huyền nhảy ra ngoài cửa sổ, vênh váo đi ra khỏi thư phòng!

“Tôi giữ lại cái mạng nhỏ của ông không phải vì tiền mà là để ông tìm Triệu Tam Đao, để tôi có thể giết hắn, hiểu chưa?”

Nói xong, Diệp Huyền trực tiếp rời đi!

Phùng Kim Long ngã xuống đất, nước bọt chảy ra từ khóe miệng, trong lòng oán hận Diệp Huyền tới cực điểm!

“Diệp Huyền, tôi nhất định phải giết cậu, đồng thời để cậu chết không toàn thây!”

Phùng Kim Long ngập trong thù hận: “Nhất định phải tìm Triệu Tam Đao, mời hắn tới đây, sau đó giết Diệp Huyền!”