Cuồng Long Xuất Thế

Chương 236: Nghe vậy




Sau khi Diệp Huyền biến Phùng Kim Long thành người tàn phế, hắn nhanh chóng trở về nhà họ Lâm.

“Diệp Huyền, cuối cùng anh cũng về rồi!”

Lâm Thanh Nham đẩy cửa ra, trong mắt hiện lên vẻ mong đợi sâu sắc. Lúc này, cô đã tắm xong và đang mặc một bộ đồ ngủ lụa màu đen gợi cảm!

Xương quai xanh gợi cảm và bộ ngực trắng nõn cao chót vót rất bắt mắt, tựa hồ có thể bật ra bất cứ lúc nào!

Dưới làn váy, đôi chân dài trắng như tuyết mềm mại, những đường nét hoàn mỹ khiến người ta suýt nữa muốn chảy máu cam!

Người cô tỏa ra một mùi thơm quyến rũ, mái tóc dài xõa xuống, cử chỉ của cô thể hiện sự quyến rũ của một người phụ nữ!

Trên bàn làm việc của cô có một chai rượu vang đỏ và một ly rượu, nhưng trong chai chỉ còn lại một nửa!

Hai mắt Diệp Huyền đột nhiên sáng lên, hắn nhẹ nhàng cong môi nói: “Thanh Nham, cô tắm rửa chờ tôi về nhà sao?”

Lâm Thanh Nham đã trưởng thành, đương nhiên hiểu được ý tứ tán tỉnh của Diệp Huyền, mặt cô đột nhiên đỏ lên!

Bầu không khí giữa hai người lập tức trở nên mập mời

Cùng với tác dụng của rượu, khuôn mặt cô đỏ hồng, ngà ngà say, cực kỳ quyến rũ!

Đối mặt với những lời trêu chọc của Diệp Huyền, Lâm Thanh Nham không khó chịu mà nhìn chằm chằm Diệp Huyền với ánh mắt ngại ngùng, nói: “Tôi đã đi tắm, ngóng trông anh về!”

Nghe vậy, trái tim Diệp Huyền bỗng nhiên chấn động!

“Cô ấy đang suy nghĩ gì vậy? Chẳng lẽ cô ấy muốn vượt qua tầng quan hệ đó với mình sao?”

“Không phải chứ?” Tim Diệp Huyền đột nhiên đập điên cuồng, hắn thầm hít sâu một hơi!

“Thanh Nham, cô chờ tôi là muốn làm gì?” Diệp Huyền không biết Lâm Thanh Nham đã chuẩn bị cái gì nên thấp giọng hỏi.

“Tôi... Lâm Thanh Nham cắn môi gợi cảm, sau đó ngước mắt lên nhìn Diệp Huyền: “Nếu anh không trở về, tôi không biết anh có ổn không, cho nên cực kỳ lo lắng cho anh.."

“Hơn nữa, tôi còn tưởng rằng anh không về, cho nên tôi cố ý uống chút rượu để tăng thêm can đảm, nhưng sau nửa chai rượu vẫn không dám ngủ một mình...”

Nghe xong lời của Lâm Thanh Nham, Diệp Huyền đột nhiên ý thức được đêm nay cô đang sợ hãi, sự sợ hãi trong lòng khó có thể bình tĩnh lại được.

“Có vẻ như mình đã suy nghĩ quá nhiều rồi...” Diệp Huyền cười khổ tự nhủ.

“Anh nghĩ gì vậy?” Lâm Thanh Nham nghiêng đầu hỏi, Diệp Huyền cười nói: “Không có, tôi không nghĩ gì cả”

Tuy nhiên, câu trả lời xấu hổ của Diệp Huyền lại khiến mặt Lâm Thanh Nham đột nhiên nóng lên!

Cô đoán được Diệp Huyền vừa rồi đang nghĩ cái gì!

Trai đơn gái chiếc ở cùng một phòng, có một số việc không cần nói thì mọi người đều hiểu!

“Không hiểu sai thì tốt.”

Lâm Thanh Nham ngước đôi mắt sáng ngời nhưng không dám nhìn thẳng Diệp Huyền:

“Vậy thì anh đi tắm rửa rồi chúng ta ngủ chung, giường của tôi đủ rộng, hai người ngủ vẫn thoải mái!”