Ý đồ của Triệu Ngọc rất rõ ràng, định xem chiếc ca nô này như vũ khí, tông vào chiếc du thuyền kia!
Dù sao bây giờ hắn cũng phải chiến đấu hăng hái một mình, nếu như muốn nghịch tập thành công thì nhất định phải sử dụng thủ đoạn phi thường, chỉ có một cách là khiến phía đối phương hỗn loạn thì hắn mới có cơ hội.
Vì thế, lúc này hắn chỉnh tốc độ ca nô lên nhanh nhất, đồng thời quơ lấy một cây mái chèo đập vào một góc mạn thuyền, đập vỡ phần đầu mái chèo, một đầu mái chèo giữ vững chân ga, một đầu được cố định trên ghế ngồi.
Chỉ cần làm như vậy là ca nô sẽ được lái tự động rồi.
Kế tiếp, Triệu Ngọc chăm chú nhìn về phía chiếc du thuyền đằng xa, cố gắng điều chỉnh góc độ, chuẩn bị đợi đến lúc ca nô sắp sửa tông vào du thuyền thì hắn sẽ nhảy ra khỏi ca nô.
Người trên du thuyền không phải là đồ ngốc, vừa thấy ca nô vọt tới thì bọn họ đã phát giác có gì đó không đúng, đang triệu tập nhân thủ chạy lên boong tàu, chuẩn bị dùng súng bắn phá!
Hừ!
Triệu Ngọc lộ ra nụ cười lạnh đầy khinh miệt, trong lòng thầm nói, đợi đến lúc các ông nổ súng thì đã quá muộn rồi...
Không ngờ, ngay lúc Triệu Ngọc đang cười lạnh lại lập tức cảm thấy thân ca nô lắc lư kịch liệt.
Hửm?
Hắn vội vàng quay đầu nhìn lại, nhưng đầu mới quay được một nửa thì cổ đã bị cánh tay của ai đó hung hăng ghìm chặt, cố đè xuống đất và kéo lê tới chỗ đuôi thuyền!
Ưm ưm ưm...
Triệu Ngọc bị ghìm đến mức không thở nổi, hai tay múa may lung tung nhưng không bắt được gì cả. Trong lúc bối rối, hắn mới bàng hoàng thấy rõ, người đang ghìm chặt hắn không phải ai khác mà là tên binh sĩ điều khiển ca nô bị hắn đẩy xuống nước lúc nãy!
Không ngờ người điều khiển này không những không chết, mà còn bám vào mép ca nô, giờ phút này bò đi lên, hơn nữa còn ghìm chặt Triệu Ngọc từ phía sau.
Ưm ưm ưm...
Triệu Ngọc bị siết cổ không thở được, đành phải sử dụng bình dưỡng khí tàng hình mới thở dốc được.
Đúng lúc này, ca nô cách du thuyền càng lúc càng gần, mặt người điều khiển đang ghìm chặt Triệu Ngọc không khỏi lộ vẻ sợ hãi, đương nhiên hắn ta không thể để cho Triệu Ngọc thành công, vì thế vội vàng đấm vào mặt Triệu Ngọc một quyền, sau đó nhanh chóng vọt tới phía trước muốn giảm tốc độ của ca nô xuống.
Đậu xanh rau má!
Triệu Ngọc khó khăn lắm mới thực hiện được kế hoạch này, đương nhiên không thể để đối phương phá hoại, hắn không màng sự đau đớn trên mặt mà lập tức đá tới cẳng chân người điều khiển, khiến người điều khiển ngã ra sau, hai người lại lao vào đánh nhau.
Có điều... Lần này đã khác lần trước, lần này người điều khiển đã có chuẩn bị sẵn tâm lý, vừa mới triền đấu thì hắn ta lập tức bộc lộ hết bản lĩnh của một bộ đội đặc chủng, liên tục đánh mấy quyền khiến Triệu Ngọc không còn sức phản kháng.
Bốp, bốp, ầm...
Quả đấm của người điều khiển vừa sắc bén vừa nặng nề, Triệu Ngọc chỉ có thể dùng cánh tay bảo vệ đầu mình.
Nhưng mà, người điều khiển sốt ruột muốn thắng, vừa thấy mình chiếm thượng phong thì nhanh chóng lấy dao găm trên người ra, chuẩn bị kết thúc!
Mà cùng lúc đó, Triệu Ngọc cũng chợt hiểu ra, trong lòng nghĩ, mục đích của ông đây là tông vào du thuyền, cần gì phí sức với tên khốn này?
Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc thình lình tránh thoát khỏi hắn ta, nhanh nhẹn lăn khỏi ca nô, rơi vào biển rộng...
Hả?
Người điều khiển vừa mới rút dao găm ra thì phát hiện Triệu Ngọc đã nhảy thuyền, không khỏi ngớ ra một phen. Nhưng mà mắt thấy ca nô sắp tông vào du thuyền thì hắn ta không rảnh quan tâm nữa, nhanh chóng chạy tới chỗ đầu thuyền, lấy mái chèo mà Triệu Ngọc mắc vào ra!
Kết quả, chuyện không thể tưởng tượng nổi đã xảy ra, cho dù chân ga đã quay về mức ban đầu, nhưng ca nô vẫn không có vẻ gì là sẽ giảm tốc, vẫn đang phóng như bay về phía du thuyền...
Không thể nào?
Người điều khiển há hốc mồm, nhanh chóng ngồi vào chỗ tay lái tắt chìa khóa ca nô, nhưng đáng sợ là tuy ca nô đã tắt máy nhưng tốc độ vẫn không giảm bớt chút nào.
Gặp quỷ rồi!
Lần này, người điều khiển luống cuống tay chân, ca nô không có phanh, hắn ta chỉ có thể lựa chọn thả neo thôi! Nhưng mà... thả neo dưới tốc độ nhanh như vậy... Hình như...
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, lúc người điều khiển còn đang do dự thì ca nô đã lao tới chỗ chiếc du thuyền kia như tên rời khỏi cung.
Người trên du thuyền đã sớm thấy mọi chuyện, người điều khiển nhanh chóng khởi động du thuyền muốn chuyển hướng, muốn né khỏi ca nô nhưng bởi vì du thuyền có kích cỡ quá to nên đã không còn kịp rồi!
“Nổ súng đi! Do dự cái gì nữa? Nhanh lên!” Lúc này, Scott trên sàn tàu ra lệnh một tiếng, binh sĩ trên du thuyền cũng không quan tâm ai đang ngồi trên ca nô nữa, nhanh chóng nổ súng...
Pằng pằng pằng pằng pằng pằng...
Một băng đạn phóng tới, người điều khiển kia không thể trốn tránh, bị người một nhà bắn trúng rồi.
“Không...”
Sau khi trúng đạn, hắn ta còn muốn nhảy khỏi ca nô nhưng đã quá muộn, một giây sau, theo một tiếng vang phá trời, ca nô chạy với tốc độ cao “ầm” một tiếng tông vào đầu du thuyền!
Có điều...
Tông thì đúng là có tông nhưng lại không nổ tung như Triệu Ngọc dự đoán, không biết có phải do góc độ xảy ra vấn đề hay không, sau khi hai chiếc thuyền tông vào nhau, chiếc ca nô kia có thể tích nhẹ hơn đã phóng lên trời, quay một vòng trong không trung, sau đó hung hăng rơi tan nát xuống mặt biển...
Chỉ một thoáng, du thuyền bị chấn động mạnh, một vài binh sĩ không đứng vững bị quăng ngã, quay cuồng ngay tại chỗ, Scott cũng thiếu chút nữa bị ngã, may mà hai tay ôm chặt lấy lan can.
Nhưng mà đợi đến lúc ca nô lật úp, du thuyền ổn định lại, mọi người giờ mới phát hiện đầu của du thuyền chỉ bị tông vào lõm một khoảng mà thôi, không phải vấn đề gì to tát!
Mẹ nó, bà ngoại của tôi!
Nhìn thấy du thuyền không phát nổ, Triệu Ngọc trôi nổi trên mặt biển, không khỏi cảm thấy buồn bực, hóa ra mấy cảnh tông vào nhau rồi nổ tung trong phim chỉ lừa gạt người ta thôi hả?
Chuyện này...
Chết tiệt...
Triệu Ngọc vừa mới phát ra một câu bực tức thì bỗng dưng bị đèn pha trên du thuyền quét trúng, bị kẻ địch phát hiện.
Trên du thuyền lập tức vang lên tiếng quát tháo, du thuyền khổng lồ cũng lập tức ầm ầm chạy tới chỗ Triệu Ngọc.
Đáng chết!
Triệu Ngọc biết không hay rồi, nhanh chóng lặn xuống nước, bơi xuống vùng nước sâu. Hắn có sử dụng bình dưỡng khí tàng hình nên dương nhiên không lo vấn đề hít thở.
Chẳng qua, bởi vì trong lòng biển một mảnh tối đen, hắn không thể không sử dụng một kính nhìn ban đêm tàng hình để dò đường.
Đốc... Đốc...
Ai ngờ, Triệu Ngọc vừa mới lặn xuống nước không được bao lâu, bên trên đã vang lên tiếng đạn bắn vào trong nước, từng viên đạn vẽ nên những đường cong sắc bén thi nhau phóng tới chỗ Triệu Ngọc.
Hắn cảm thấy thật là bất đắc dĩ, đành phải sử dụng thêm một cái áo chống đạn tàng hình...
Có điều cũng còn may, không bao lâu sau, Triệu Ngọc đã bơi khỏi phạm vi tầm bắn của súng, rời xa nguy hiểm.
Đang lúc hắn cân nhắc bước tiếp theo nên làm cái gì thì hắn chợt phát hiện chỗ nào đó dưới đáy biển đang nhấp nháy ánh sáng.
Bởi vì ống nhòm tàng hình chưa biến mất nên hắn lập tức sử dụng ống nhòm.
Không nghĩ tới, ống nhòm ở trong nước mà vẫn có tác dụng như thường, Triệu Ngọc nhanh chóng thấy trong nước có hàng loạt ánh đèn đỏ lóe lên, dưới ánh đèn đỏ mỏng manh hàng loạt máy móc khổng lồ hiện ra rõ ràng.
Ái chà chà...
Không cần phải nói, nơi đó chắc chắn là chỗ đặt máy phát điện thủy triều của đảo Kỳ Tích rồi!
Nhìn thấy máy phát điện đã gần ngay trước mắt, Triệu Ngọc không khỏi hưng phấn, lập tức ra sức bơi về phía đó, bơi tới chỗ đó rất nhanh.
Lần này, Triệu Ngọc cũng cảm thấy bất ngờ, cái máy phát điện đó lại to lớn đến mức khổng lồ như vậy! Cho dù nó chỉ yên lặng đứng sừng sững dưới đáy biển cũng có vẻ vô cùng đồ sộ.
Loại máy phát điện thủy triều kiểu cũ này có kết cấu hết sức phức tạp, trừ việc có rất nhiều máy phát điện hình dạng như ốc biển còn có rất nhiều thiết bị vận chuyển điện lực có hình dạng quái lạ, dây điện cáp điện linh tinh...
Kết quả, Triệu Ngọc vừa mới bơi đến gần thì đã nhìn thấy bên cạnh một cái máy phát điện nào đó, tản ra ánh sáng trắng lập lòe!
Chờ hắn bơi qua chỗ mấy cái máy phát điện đó nhìn kĩ thì mới thấy rõ ràng, hóa ra là có người đang sử dụng thiết bị tương tự cái hàn điện, đang cắt một thùng máy nào đấy của máy phát điện!
Chuyện khiến Triệu Ngọc kinh hỉ là, người đang cắt thùng máy này không phải ai khác, mà là cha vợ của mình - Miêu Khôn!