“Này! Tôi không hoa mắt chứ?” Triệu Ngọc và Miêu Anh mới vừa bước vào phòng khám nghiệm tử thi của Cục Cảnh sát Hải Lan thì đã thấy một người quen cũ, Triệu Ngọc vội vàng mở to hai mắt hỏi: “Lão Cao, sao ông lại tới đây?”
“A...” Chỉ thấy Cao Phát Tài đang đứng giữa đài đặt thi cốt kiểm tra thực hư của bộ xương trắng kia, vẻ mặt lạnh nhạt nói: “Bồi Bồi chính thức được điều đến của tổ điều tra đặc biệt các cậu, kẻ làm thầy như tôi dù thế nào cũng phải tới đây dẫn đồ đệ trải nghiệm chứ!”
“Thôi đi, đúng là người già nhiều lễ cũ!” Triệu Ngọc cười lắc đầu: “Pháp y Trương có phải người ngoài đâu, chẳng lẽ ông sợ bọn tôi bắt nạt cô ấy à?”
“Đúng đó, pháp y Cao, ông cứ yên tâm đi!” Miêu Anh cười nói: “Bồi Bồi là bạn gái của Tăng Khả mà, cho dù không có chúng tôi thì Tăng Khả cũng sẽ quan tâm chăm sóc cô ấy thôi!”
“Tổ trưởng Triệu, tổ phó Miêu.” Lúc này, cuối cùng Trương Bồi Bồi bên cạnh cũng nói chuyện: “Hai người đừng có nghe thầy tôi nói linh tinh, chỉ là tôi gặp phải một chút vấn đề trong kỹ thuật, sợ mình không xử lý tốt cho nên mới kéo thầy đến đây chỉ đạo thôi!”
“Hả? Không thể nào?” Triệu Ngọc nhận ra điều gì, vội hỏi: “Chỉ một bộ xương cốt mà xem trọng đến vậy cơ à? Không phải là do xương của ba người khác nhau ghép lại sao? Còn có vấn đề kỹ thuật gì nữa?”
“Chẳng những gặp vấn đề, mà vấn đề này còn rất khó giải quyết nữa!” Cho dù pháp y Cao đang đeo khẩu trang, nhưng vẫn có thể thấy được vẻ mặt của ông ta vô cùng phiền muộn, hiển nhiên rất là xem trọng bộ xương trắng trước mặt mình.
“Các cậu có biết không?” Pháp y Cao chỉ vào thi thể, nói: “Theo kiểm tra trước mắt của tôi thì cả ba bộ xương đều có thành phần hoạt tính rất cao! Hoàn toàn khác với những bộ xương mà chúng ta thường xuyên tiếp xúc trước kia!”
“Hả? Thành phần hoạt tính cao, hoạt tính?” Triệu Ngọc thoáng cân nhắc, mắt lộ kinh ngạc: “Chẳng lẽ... Ý của ông là bọn họ chết cách đây chưa lâu?”
“Đúng vậy!” Pháp y Cao gật đầu nói: “Triệu thần thám, chúc mừng cậu, cậu lại gặp phải một vụ án kỳ lạ rồi! Trong nghề của chúng tôi có một câu ngạn ngữ, ‘một hữu hai vô’, tức là khung xương của người trưởng thành bình thường là do một phần chất hữu cơ và hai phần chất vô cơ tạo thành, hai thứ này kết hợp hoàn mỹ mới khiến xương cốt của con người chúng ta vừa có độ cứng lại vừa có độ mềm và dai.”
“Nhưng mà...” Cao Phát Tài ngẩng đầu lên, nghiêm túc nói: “Những bộ xương mà chúng tôi từng gặp trong các vụ án hình sự đa phần là những bộ xương đã hư thối rất lâu, chất hữu cơ bị hao tổn rất nhiều, gần như chỉ còn lại có chất vô cơ mà thôi, cũng chính là phần xương cốt cứng rắn!”
“Nhưng mà bộ xương trắng trước mắt này thì hoàn toàn ngược lại, hàm lượng chất hữu cơ trong xương cốt rất cao, cao đến mức dường như nạn nhân chỉ mới vừa chết đi mà thôi!”
Đậu xanh rau má!
Nghe thấy lời ấy, Triệu Ngọc và Miêu Anh không khỏi kinh ngạc, không kìm lòng được mà liếc nhau một cái.
“Sao có thể như vậy?” Miêu Anh vừa kinh ngạc vừa nghi, hỏi han: “Một người vừa mới chết đi, sao có thể chỉ còn lại có một đống xương, chẳng lẽ... Chẳng lẽ...”
Miêu Anh không dám nói tiếp nữa, bởi vì chuyện mà cô đang nghĩ trong đầu thật sự quá tàn khốc, không thể nào nói thành lời.
Cùng lúc đó, Triệu Ngọc nhanh chóng suy nghĩ những phương pháp có thể khiến thi thể nhanh chóng biến thành xương trắng trong đầu mình...
“Tôi có kiểm tra đo lường được thành phần axit sorbic và triethanolamine trên bề mặt xương, những thành phần này cho thấy hung thủ đã từng sử dụng chất chống phân huỷ để tẩy rửa bộ xương! Hơn nữa còn tẩy... rất là sạch sẽ...”
“Đờ mờ!” Triệu Ngọc không khỏi lạnh run một cái, cảm thấy nhiệt độ trong phòng khám nghiệm tử thi đột nhiên hạ xuống vài độ.
“Hai người cũng đừng có nghĩ quá mức!” Cao Phát Tài nhìn ra suy nghĩ trong lòng Triệu Ngọc và Miêu Anh, liền nói: “Chỉ là tôi phát hiện ra một vết tích chải quét rất nhỏ trên xương trắng thôi, chứ không nhìn thấy dấu vết có vật sắc bén xé toác hoặc cắt, chứng minh bộ xương cốt không phải bị lọc thịt đi!”
“Mẹ ơi...” Đúng là Triệu Ngọc từng có suy đoán như vậy, lúc này thoáng buông lỏng một hơi, đầy kinh dị mà hỏi han: “Nói cách khác, không phải hắn ta bị cá ăn thịt người tấn công đâu đúng không?”
“...” Tất cả mọi người trong phòng khám nghiệm tử thi lập tức không biết nói gì.
“Chắc là vậy...” Pháp y Cao dùng ánh mắt phức tạp nhìn Triệu Ngọc nói: “Nếu như là bị động vật rỉa thì sẽ để lại dấu vết rất rõ ràng!”
“Chuyện này thật là hay ho.” Triệu Ngọc càng ngày càng cảm giác vụ án này không đơn giản: “Hung thủ... Ừm... Rốt cuộc thì kẻ bị tình nghi làm như thế nào mà được như vậy nhỉ?”
“Xem ra...” Miêu Anh cũng tràn đầy đồng cảm, vội nói: “Khả năng cao đây là vụ án giết người! Pháp y Cao, việc kiểm tra đo lường ADN thế nào rồi?”
“Lúc này chắc là cũng xong rồi!” Trương Bồi Bồi vội vã trả lời: “Chỉ cần có kết quả là tôi sẽ cho người tiến hành so sánh ngay!”
“Đúng rồi.” Pháp y Cao lại nói với hai người Triệu, Miêu: “Vừa nãy tôi và Bồi Bồi kiểm tra đo lường các thành phần của bộ xương, không phát hiện những nguyên tố như khoáng vật thường thấy trong đất, chứng minh thi thể chưa từng được chôn vào trong đất!”
“Còn nữa, hàm lượng Calcium bình thường, qua phán đoán từ độ cứng và độ ẩm của khung xương, nạn nhân cũng chưa từng bị ngâm trong nước hoặc là các chất lỏng khác!”
“Chuyện này chứng minh...”
“Chứng minh kẻ bị tình nghi không phải trộm hoặc là nhặt được thi thể, khả năng là vụ án giết người... Thật sự rất lớn đó!” Triệu Ngọc nói, trong lòng dường như dâng lên dự cảm không tốt.
“Ừm...” Pháp y Cao gật đầu đồng ý, tiếp tục nói: “Tiếp theo, tôi sẽ tiến hành kiểm tra đo lường khung xương này thật cẩn thận, hy vọng có thể tìm ra nguyên nhân thi thể nhanh chóng biến thành bộ xương!”
“Còn nữa... Hai người nhìn nơi này thử xem...” Pháp y Cao chỉ chỗ các đốt ngón tay của bộ xương nói: “Loại sợi tổng hợp cố định các đốt ngón tay này đều được đặc chế, không thể mua được bên ngoài!”
“Bình thường nó được chế tạo riêng cho các trường y thôi, cho nên không phân biệt chủng loại. Tôi đã gỡ một sợi xuống...” Nói xong, pháp y Cao giao cho Triệu Ngọc một túi vật chứng: “Các cậu có thể điều tra dựa theo thứ này xem.”
“Thủ pháp mà kẻ bị tình nghi sử dụng kẹp và nhựa cao su vô cùng chuyên nghiệp.” Trương Bồi Bồi bổ sung thêm: “Nghề nghiệp của hắn ta rất có thể là giảng viên trong trường y, bác sĩ làm việc tại khoa chỉnh hình hoặc các nghề nghiệp có kinh nghiệm tương tự...”
“Hiểu rồi!” Triệu Ngọc gật đầu: “Tôi sẽ phái người điều tra theo manh mối này!”
“Ừm...” Lúc này, Cao Phát Tài tháo khẩu trang của mình xuống, lại chỉ vào bộ xương và nói: “Còn có một điều nữa, tôi và Bồi Bồi mới vừa phát hiện nên chưa kịp ghi vào báo cáo!”
“Hả? Còn có điểm gì?” Triệu Ngọc vội hỏi.
“Không biết có trợ giúp được gì cho việc phá án hay không...” Trương Bồi Bồi nói thay Cao Phát Tài: “Tôi và thầy đã phân tích dựa theo kết cấu khung xương của cả ba bộ xương, cuối cùng phát hiện ra một điểm giống nhau!”
“Chiều cao của cả ba người đều rất cao, ít nhất cũng từ khoảng một mét bảy lăm đến một mét tám lăm!”
“Chuyện này...” Triệu Ngọc và Miêu Anh liếc nhau, không biết phát hiện này có trợ giúp gì cho việc phá án không?
“Nhất là chủ nhân của xương chi dưới...” Cao Phát Tài giới thiệu: “Chiều dài của xương đùi này là một chiều dài vô cùng lý tưởng, gọi là tỉ lệ vàng trong ngành khung xương học!”
“Tuy chưa có kết quả xem xét, nhưng là từ hoa văn trên xương đùi thì có khả năng rất cao là xương nữ! Đương nhiên thì dù là nam hay nữ...” Pháp y Cao nói: “Khi còn sống, chắc chắn nạn nhân có kiểu chân người mẫu mà mọi người thường hay nhắc đến!”
“Đúng vậy.” Trương Bồi Bồi nhanh nhẹn bổ sung: “Nếu thông qua tỉ lệ chất hữu cơ có thể kết luận, ba nạn nhân đều là người trẻ tuổi, chiều cao của bọn họ lại khiến cho người ta hâm mộ, cho nên... Anh có thể thêm một điều kiện nữa khi tìm kiếm trong những người mất tích gần đây!”
“Ừm...” Triệu Ngọc gật đầu: “Tôi nhớ, thành phố Hải Lan rất hay tổ chức mấy cái cuộc thi người mẫu, catwalk show trang phục thời thượng gì gì đó. Có khi nào, nạn nhân là những người mẫu này không?”
“Đúng rồi, tôi có chuyện muốn hỏi một chút.” Lúc này, pháp y Cao lại hỏi một câu: “Cảnh sát đã lục soát hiện trường chưa? Vì sao không tìm thấy đầu lâu của bộ xương vậy?”
“Ừm... Chuyện này hả...” Vừa nhắc tới đầu lâu, sắc mặt của Triệu Ngọc và Miêu Anh lại thay đổi. Miêu Anh trả lời trước: “Kẻ trộm phát hiện bộ xương trắng đầu tiên khai rằng, lúc hắn ta mới vào hiện trường vụ án thì đã xác định có một cái đầu lâu trên bộ xương trắng!”
“Nhưng sau đó khi cảnh sát chạy tới hiện trường thì lại không thấy đầu lâu đâu nữa!”
“Hả?” Trương Bồi Bồi chấn động: “Còn có chuyện này sao? Đầu... đầu lâu... không còn nữa?”
“Kẻ trộm nói...” Miêu Anh giải thích: “Sau khi hắn ta nhìn thấy hiện trường vụ án thì sợ tới mức mất đi ý thức trong một thời gian ngắn, hắn ta không nhớ mình đã đi ra khỏi phòng như thế nào, cũng không nhớ mình bị cảnh sát bắt lấy như thế nào!”
“Cho nên chúng tôi suy đoán...” Triệu Ngọc phụ họa nói: “Lúc ấy hung thủ có mặt tại hiện trường, hắn ta thừa dịp kẻ trộm ngất đi hoặc thần chí không rõ, cầm đầu lâu của bộ xương đi!”
“Hả? Vậy cũng được hả?” Pháp y Cao dù có kinh nghiệm phong phú cỡ nào cũng vẫn bị vụ án xương trắng ly kỳ này làm chấn động, kinh ngạc nói: “Người bị tình nghi đã bại lộ, lại không lấy bất cứ thứ gì khác mà chỉ lấy đầu lâu đi!”
“Nói như vậy... cái đầu lâu đó... chắc là rất quan trọng với hắn ta nhỉ?”