Cuồng Thám

Chương 1575: Chương 1575TAY TRÁI (2)





Chương 1575TAY TRÁI (2)

“Sao nào? Chột dạ rồi sao?” Ngô Tú Mẫn vừa nghe Lý Phi Phàm muốn tìm luật sư thì lập tức tạo áp lực. Ngô Tú Mẫn lại đặt những tấm ảnh chụp các cô gái bị giết chết vô cùng thê thảm đó tới trước mặt Lý Phi Phàm, kích động quát lên: “Ông xem cho kĩ vào, nhìn các cô ấy đi! Đây rõ ràng là mười một sinh mạng trẻ trung! Các cô ấy đều là những cô gái sáng sủa vui tươi, đều có tương lai thật tốt đẹp nhưng lại vô tình bị tên ác ma giết người là ông hủy diệt, thế mà ông có thể thanh thản yên lòng được sao?”

“Tôi... Tôi…”

Lúc này, Lý Phi Phàm không còn mang lại cho người ta cảm giác thành công giỏi giang như trước nữa, mà trông rất nóng nảy và căng thẳng, trên trán chốc chốc lại toát ra mồ hôi lạnh, ông ta cúi thấp đầu xuống, không dám nhìn hình ảnh trong tay Ngô Tú Mẫn...

“Không phải, không phải tôi...” Lý Phi Phàm kích động giải thích: “Các người đã lầm rồi, thật sự không phải do tôi làm! Tôi muốn... Tôi muốn tìm luật sư của tôi! Không thấy luật sư thì tôi sẽ không trả lời bất kỳ câu hỏi nào của các người đâu. Xin đừng... Đừng để tôi nhìn nữa...”

“Chuyện đã đến nước này rồi mà ông vẫn còn cho rằng luật sư của ông có thể cứu được ông sao?” Ngô Tú Mẫn vẫn tiếp tục tạo áp lực cho Lý Phi Phàm: “Ông vẫn còn đang ảo tưởng rằng toàn bộ những thứ này đều là phim điện ảnh do ông quay sao? Chỉ cần hô lên một tiếng NG là mọi chuyện có thể làm lại sao...”

Ngay tại lúc Ngô Tú Mẫn đang tạo áp lực như nã đạn liên châu với Lý Phi Phàm thì Triệu Ngọc lại lặng lẽ mở cửa phòng, mệt mỏi đi ra khỏi phòng thẩm vấn.

Mặt mày Triệu Ngọc lộ ra vẻ nghiêm túc mà trước nay chưa từng có, ánh mắt hắn nhìn thẳng dưới mặt đất, trông rất là suy sụp, thất vọng...

Thấy Triệu Ngọc ra khỏi phòng, Miêu Anh bèn vội vàng kéo Triệu Ngọc vào phòng nghe thẩm vấn bên cạnh rồi sốt ruột hỏi: “Triệu Ngọc, anh sao vậy? Có phải lỗ tai lại bị ù không? Không sao chứ?”

“Đúng đấy sếp.” Nhiễm Đào cũng thấy khó hiểu: “Sao anh lại... Đi ra?”

“Không phải...” Nhưng mà Triệu Ngọc lại chán nản, uể oải thốt ra bốn chữ: “Không phải ông ta!”

“Hả!?” Mọi người vừa nghe thấy lời này thì đều quá đỗi kinh hãi, không ai có thể ngờ tới trong giây phút quan trọng như thế này mà Triệu Ngọc lại nói ra lời như vậy?

“Triệu Ngọc, tại sao? Tại sao anh lại nói như vậy?” Miêu Anh thúc giục hỏi.

“Tay trái...” Triệu Ngọc chán nản nói ra hai chữ này, sau đó mới giải thích: “Mọi người có chú ý tới không? Vừa rồi lúc cầm băng video, Lý Phi Phàm vẫn luôn dùng tay trái!! Mà hung thủ của vụ án video giết người lại sử dụng tay phải để giết người!”

“Có sao đâu?” Nhiễm Đào nhíu mày lại nói: “Cái này cũng có thể giả vờ được, nhỡ đâu là do ông ta cố ý đổi thành tay trái thì sao?”

“Không...” Triệu Ngọc lấy điện thoại di động của mình ra nói: “Ban nãy tôi có xem lại toàn bộ video tài liệu từ trước đây rất nhiều năm đến nay của ông ta, ông ta đúng là một người thuận tay trái! Có lẽ ông ta có thể dùng kỹ xảo biểu diễn để giả vờ nhưng thói quen dùng tay trái cầm đồ vật thì không thể nào thay đổi được!” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Cho nên Lý Phi Phàm không phải là hung thủ mà chúng ta cần tìm!”

“Khoan đã...” Nhiễm Đào giơ tay ra hiệu nói: “Anh đừng có khẳng định sớm như vậy, có khi nào trước đây lúc quay video giết người thì ông ta đã cố ý sử dụng tay phải để đánh lạc hướng cảnh sát hay không?”

“Không...” Miêu Anh phản đối: “Khi đó ông ta chưa từng nghĩ tới chuyện băng video sẽ bị mất, cho nên không thể nào nghĩ xa được như vậy đâu...”

“Vậy thì...” Nhiễm Đào nhìn Lý Phi Phàm trong phòng thẩm vấn rồi bất đắc dĩ nói: “Nếu như Lý Phi Phàm không phải là hung thủ thì chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Cứ thả người... đi như vậy sao?”

“Không...” Miêu Anh cũng nhìn Lý Phi Phàm rồi nói: “Cho dù hung thủ không phải là Lý Phi Phàm thì nhất định cũng có liên quan tới Lý Phi Phàm...”

“Tổ trưởng, tổ trưởng...” Lúc này bỗng nhiên Tăng Khả chạy vào phòng nghe thẩm vấn, cuống quýt nói: “Đã có kết quả so sánh video rồi! Thông số thân thể Lý Phi Phàm còn chưa khớp nổi 10% của hung thủ trong video, nhất là bàn tay và cánh tay có tỷ lệ khác biệt rất rõ ràng! Cho nên...” Tăng Khả buồn bực nói: “Có thể chúng ta đã bắt lầm người rồi, hung thủ không thể là Lý Phi Phàm được!!!”

“Hả...” Mặc dù mọi người đều đã chuẩn bị tâm lý rồi nhưng lời nói của Tăng Khả vẫn khiến cho mọi người bị đả kích lớn.

Mặc dù việc so sánh video không thể xem là chứng cứ có tính quyết định để buộc tội hung thủ nhưng lại có công dụng vô cùng quan trọng trong việc loại bỏ hiềm nghi của một người.

Nếu đúng là vậy thì có nghĩa bây giờ cảnh sát đã có thể loại bỏ mối hiềm nghi ở Lý Phi Phàm rồi!

Nhưng đây lại là kết quả mà mọi người không muốn nhìn thấy nhất, cho nên có thể tưởng tượng được bọn họ thất vọng đến cỡ nào.

“Tổ trưởng.” Miêu Anh suy nghĩ rồi nói với Triệu Ngọc: “Nếu đã vậy thì bây giờ em sẽ đi thông báo cho chị Ngô để chị ấy sửa lại phương hướng thẩm vấn, để xem xem Lý Phi Phàm có thể cung cấp thêm manh mối gì cho chúng ta hay không?”

“Em cảm thấy...” Lúc này, tuy Triệu Ngọc không nói gì nhưng Tăng Khả lại đột nhiên lên tiếng: “Nếu như Lý Phi Phàm không có vấn đề thì em đề nghị chúng ta hãy điều tra ông chủ Đinh Dương của công ty điện ảnh và truyền thông Khải Minh Tinh đó!”



“Hừm?” Nhiễm Đào không hiểu được: “Tại sao?”

“Bởi vì.” Tăng Khả giải thích: “Lý do khiến chúng ta nghi ngờ Lý Phi Phàm là do những chứng cứ mà Đinh Đương đã cung cấp cho chúng ta! Đinh Dương có mâu thuẫn với Lý Phi Phàm, cho nên có khi nào ông ta muốn vu oan hãm hại Lý Phi Phàm hay không?” Tăng Khả nói: “Vả lại lúc trước, Tiểu Thôi có đến công ty của bọn họ để điều tra bản ghi chép, làm gì có chuyện tìm thấy giấy tờ tiền lương ban đầu của nhân viên đúng lúc như vậy được? Em cho rằng, người tên Đinh Dương này vô cùng đáng nghi!”

“Nhưng mà.” Miêu Anh nói: “Chúng ta đã điều tra người này rồi, trong thời gian vụ án video giết người xảy ra thì người này vẫn luôn điều hành công ty ở Tây Giang, không có điều kiện gây án! Tuy nhiên.” Miêu Anh bỗng nghĩ tới điều gì đó, đôi mắt sáng lên, nói: “Nếu như muốn biết Đinh Dương có hãm hại Lý Phi Phàm hay không thì chỉ cần hỏi một vấn đề là có thể biết được rồi!”

“Không phải Đinh Dương nói bộ phim ‘Công chiếm’ đó là do Lý Phi Phàm mua lại rồi ghi tên mình là đạo diễn sao? Bây giờ chúng ta nhờ chị Ngô hỏi thử Lý Phi Phàm xem rốt cuộc lúc ấy Lý Phi Phàm là đang quay ‘Công chiếm’, hay là đang quay quảng cáo ở Việt Châu?”

“Ý kiến hay...”

Nhiễm Đào và Tăng Khả tán thành, mọi người đều dời mắt về phía Triệu Ngọc.

Nhưng Triệu Ngọc lúc này lại nhìn chằm chằm Lý Phi Phàm trong màn hình theo dõi mà chẳng nói gì cả, hắn day huyệt Thái Dương của mình, lộ ra dáng vẻ rất đau đớn...

“Tổ trưởng.” Miêu Anh quan tâm hỏi: “Anh sao vậy? Có phải bệnh cũ lại tái phát không? Anh mau đi nghỉ ngơi đi! Thả lỏng một chút...”

Nhưng Triệu Ngọc lại chợt vươn một ngón tay ra, tựa như đã nghĩ ra cái gì mà lung lay ngón tay đó...

Sau khi lung lay hơn mười giây, hắn mới đi đến bên cạnh nhân viên ghi chép thẩm vấn rồi ra lệnh: “Cậu mở lại đoạn tra hỏi vừa rồi cho tôi xem!”

Nhân viên ghi chép vội vàng làm theo chỉ thị của Triệu Ngọc, bật lại màn tra hỏi vừa rồi trong máy vi tính.

Triệu Ngọc nhấp con chuột, mở một đoạn vừa rồi ra.

Khi Ngô Tú Mẫn nhắc tới chiếc xe Honda CR-V, cả người Lý Phi Phàm run lên, ánh mắt cũng không tự chủ được lấp lóe, trông có vẻ vô cùng căng thẳng.

“Tại sao...” Triệu Ngọc chỉ lên video nói: “Trước đó, ông ta tỏ ra rất bình tĩnh nhưng khi nhắc tới chiếc xe này thì ông ta lại chợt trở nên căng thẳng như vậy?”

“Ừm...” Các đội viên tập trung suy nghĩ, muốn theo kịp tiết tấu của Triệu Ngọc.

“Lại xem chỗ này đi.” Triệu Ngọc lại kéo đoạn video về trước một chút: “Khi Ngô Tú Mẫn nhắc tới căn phòng dưới tầng hầm, còn có sau khi Lý Phi Phàm cẩn thận quan sát mấy cuộn băng video đó thì vẻ mặt của ông ta... cũng thay đổi... Điều này đã chứng tỏ... chứng tỏ cái gì?”

“Điều này chứng tỏ!” Miêu Anh sợ hãi nói: “Có thể là Lý Phi Phàm biết những cuộn băng video đó, có lẽ ông ta... đã từng nhìn thấy băng video, còn nữa, ông ta cũng biết tầng hầm, còn có xe hơi của ông ta... Cũng có nghĩa là...” Miêu Anh nói tới đây thì bỗng nhiên trừng to hai mắt: “Lý Phi Phàm đã biết hung thủ của vụ án video giết người này là ai!!?”