Cuồng Thám

Chương 1576: Chương 1576MỘT GIÂY KINH HỒN





Chương 1576MỘT GIÂY KINH HỒN

“Đúng! Đúng, đúng, đúng...” Nhiễm Đào kích động vỗ lên trán mình rồi nói: “Chắc chắn ông ta đã biết ai là hung thủ của vụ án video giết người rồi! Nếu như chẳng có liên quan gì tới ông ta thì ông ta đã không có nét mặt ấy!”

Lúc này, Miêu Anh đã chạy đến bên cạnh thiết bị truyền tin, định nói tin tức này cho Ngô Tú Mẫn, để Ngô Tú Mẫn lập tức thay đổi cách thức tra hỏi, tranh thủ moi ra ai là hung thủ từ trong miệng Lý Phi Phàm!

Nhưng Triệu Ngọc cản cô lại.

“Tổ trưởng?” Miêu Anh hoảng hốt, vô cùng nghi ngờ nhìn Triệu Ngọc.

“Có lẽ...” Triệu Ngọc đột nhiên rơi vào trạng thái gần như điên cuồng, hắn nhìn chằm chằm Lý Phi Phàm trong phòng thẩm vấn, lẩm bẩm nói: “Có lẽ anh đã biết hung thủ... là người nào rồi!”

“Hả!?” Mọi người lại khiếp sợ lần nữa, tất cả đều đổ dồn tầm mắt về phía Triệu Ngọc.

“Miêu Anh.” Triệu Ngọc không hề chớp mắt, tựa như đã nhập định vậy: “Bởi vì hung thủ không cưỡng bức những cô gái đó cho nên ban đầu, chúng ta đã đưa ra hai loại phán đoán: một là hung thủ không có chức năng về phương diện đó; một loại khác là trả thù, có đúng không?”

“Còn có một loại khả năng, là hung thủ mắc vấn đề tâm thần nghiêm trọng!” Miêu Anh bổ sung nói: “Tinh thần không bình thường!”

“Không... Không…” Triệu Ngọc nói: “Dường như chúng ta còn bỏ sót một loại khả năng nữa, hung thủ... rất có thể là nữ!!!”

“Hả!?”

Triệu Ngọc nói ra lời kinh người khiến cho toàn bộ cảnh sát đang có mặt tại đó đều hoảng sợ.

“Nữ... Nữ?” Miêu Anh suy xét thật nhanh, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ vô cùng...

“Đậu xanh rau má!” Triệu Ngọc vỗ tay thật mạnh, chỉ vào Lý Phi Phàm phía sau cửa kính lớn tiếng nói: “Ông ta đã từng thấy mấy cuộn băng video đó, ông ta biết dưới tầm hầm có một căn phòng bí mật, ông ta cũng biết chuyện xe hơi, cho nên hung thủ thật sự đương nhiên phải là một người vô cùng gần gũi, thân mật với ông ta rồi! Mà người này... Còn có thể là ai chứ!?”

“Hả!?” Mọi người lại bị dọa sợ, Miêu Anh giành trước nói ra câu trả lời: “Chẳng lẽ, anh nghi ngờ hung thủ thật sự là vợ của Lý Phi Phàm sao!!?”

“Không phải chứ?” Nhiễm Đào không thể tin nổi: “Vợ của ông ta chẳng phải là nữ ngôi sao điện ảnh nổi tiếng Vân Đóa Nhi đó sao? Khi còn bé, tôi còn từng xem phim bà ấy đóng nữa đấy, chẳng lẽ... chẳng lẽ...”

“Mọi người có nhìn thấy vẻ mặt của Lý Phi Phàm không?” Triệu Ngọc dùng ngón tay gõ lên tấm kính thủy tinh, chỉ vào Lý Phi Phàm nói: “Đó là một loại vẻ mặt đau khổ và không thể nói ra được! Dựa vào quy luật bình thường, nếu như ông ta đã biết hung thủ vụ án video giết người là ai, vì để chứng minh sự trong sạch của bản thân thì ông ta sẽ khai hết sự thật ra!” Triệu Ngọc càng nói càng kích động: “Nhưng ông ta lại ngoan cố muốn tìm luật sư! Điều này đã chứng tỏ ông ta muốn giấu giếm sự thật, ông ta muốn bảo vệ hung thủ đó, không muốn nói tên của hung thủ đó ra cho chúng ta biết...”

“Đã xảy ra chuyện nghiêm trọng như vậy mà ông ta vẫn không chịu nói ra hung thủ thì chứng tỏ...” Miêu Anh tiếp lời: “Hung thủ này là người thân mà ông ta quan tâm nhất! Nhưng dù gì... Dù gì Vân Đóa Nhi cũng là một người phụ nữ...” Miêu Anh vẫn cảm thấy không dám tin tưởng: “Chúng ta... Tại sao trước đây chúng ta chưa từng suy nghĩ tới phương diện này chứ? Những chuyên gia... Những chuyên gia video đó đều là kẻ mạo danh sao? Ngay cả nam hay nữ cũng không thể phân biệt được?”

“Không phải...” Tăng Khả vội vàng giải thích: “Hung thủ mặc áo khoác bao bọc lại quá kín kẽ, còn đeo găng tay, chân mang giày thể thao màu đen, chỉ dựa vào những đầu mối xuất hiện trong video thì không thể nào đoán được giới tính! Nhưng do hung thủ khá cao, kết hợp với tính chất của vụ án này cho nên xu hướng nghi ngờ hung thủ là phái nam có khả năng cao hơn...”

“Này! Tôi nhớ ra rồi!” Bỗng nhiên Nhiễm Đào vỗ tay nói: “Vân Đóa Nhi có xuất thân từ phim hành động, năm xưa từng học võ thuật! Bà ta cao một mét bảy mươi mốt, mặc dù vóc dáng rất đẹp nhưng vẫn không phải là kiểu phụ nữ mềm yếu, thể trạng rất to con, cho nên cũng có khả năng bị tưởng nhầm là đàn ông...”

“Phụ nữ mềm yếu...” Miêu Anh lắc đầu cười khổ: “Đây là cái danh từ gì vậy?”

“Chắc hẳn... Không sai được đâu...” Triệu Ngọc đã trở nên hãi hùng khiếp vía, khẽ run nói: “Sau khi gả cho Lý Phi Phàm, Vân Đóa Nhi đã lùi về sau hậu trường, nếu như bà ta vẫn luôn ở bên cạnh Lý Phi Phàm thì đương nhiên cũng có thể tiếp xúc với những người mà Lý Phi Phàm đã từng tiếp xúc...”

“Ôi trời ơi!” Đột nhiên, Nhiễm Đào vỗ đầu rồi nói ra một tin tức càng quan trọng hơn: “Tôi nghe được tin đồn nói rằng, trước khi Lý Phi Phàm cưới Vân Đóa Nhi vốn có một người bạn gái, nhưng do Vân Đóa Nhi chen chân vào cho nên mới chia tay! Mặc dù Lý Phi Phàm đã kết hôn với Vân Đóa Nhi rồi nhưng Vân Đóa Nhi vẫn không thoát khỏi nỗi ám ảnh của một người thứ ba thượng vị!”

“Hả?” Miêu Anh nói: “Cho nên... Vân Đóa Nhi lo lắng bi kịch sẽ tái diễn trên người mình cho nên... cho nên mới mạo hiểm giết hết những cô gái định đến gần Lý Phi Phàm sao?”

“Có thể lắm!” Triệu Ngọc gật đầu: “Từ video giết người, chúng ta có thể nhìn ra được hung thủ rất phấn khích khi giết người...”

“Em...” Tăng Khả đã sợ hãi đến nỗi sắc mặt tái nhợt, tay chân luống cuống nói: “Vậy em sẽ đi tra tài liệu về Vân Đóa Nhi ngay!”

“Khoan đã!” Không ngờ ngay trong thời khắc mấu chốt này, Triệu Ngọc lại chợt nhớ tới một vấn đề vô cùng quan trọng khác, hắn vội vàng hô lên: “Hỏng rồi! Tiểu... Tiểu Thôi…”

“Chết tiệt!” Miêu Anh nghe thấy Triệu Ngọc nói như vậy cũng không khỏi hoảng sợ: “Tiểu Thôi đang đi đón Vân Đóa Nhi tới Cục Cảnh sát thẩm vấn! Bây giờ, bây giờ...” Cô nhìn đồng hồ đeo tay: “Bây giờ chắc đã đón được rồi phải không?”

“Đáng chết!” Triệu Ngọc như lên cơn điên lấy điện thoại ra, hung hăng ấn bàn phím gọi điện thoại cho Thôi Lệ Châu!

Tích...



Tích...

Trong lúc đợi điện thoại được kết nối, trái tim Triệu Ngọc như nhảy lên tới cổ họng, nếu như Vân Đóa Nhi này thật sự là hung thủ của vụ án video giết người thì chắc chắn bà ta là một nhân vật vô cùng nguy hiểm!

Tích...

Tích...

Rốt cuộc sau khi điện thoại vang lên sáu bảy tiếng thì mới được kết nối, trong loa bất ngờ truyền ra giọng nói lanh lảnh của Thôi Lệ Châu: “Sếp à, sao vậy, có phải có tin tức gì mới không?”

Mãi đến lúc nghe thấy giọng nói của Thôi Lệ Châu thì Triệu Ngọc mới thoáng yên tâm một chút.

“Tiểu Thôi, Tiểu Thôi!” Hắn cố gắng đè ép sự kích động xuống, rồi thấp giọng hỏi Thôi Lệ Châu: “Bây giờ cô đang ở nơi nào? Đã đón được người chưa?”

“À, anh nói là bà Lý ấy hả! Tôi đón được rồi.” Thôi Lệ Châu trả lời: “Tôi đang đi với bà ấy đây! Ừm... Khoảng chừng mười mấy phút nữa là chúng tôi về tới nơi rồi! Sếp à, sao vậy?” Thôi Lệ Châu cũng hạ thấp giọng xuống, lặng lẽ hỏi một câu: “Ông ta đã khai chưa?”

“Tiểu Thôi...” Triệu Ngọc vội vàng nói: “Cô nghe tôi nói đây, nhất định phải nghe cho cẩn thận! Tiếp theo đây, cho dù tôi nói cái gì thì cô cũng phải làm ra vẻ bình thường, nhất định đừng để cho người khác nhận ra, có hiểu không? Hiểu thì ừm một tiếng!”

“Ừm...” Cuối cùng Thôi Lệ Châu cũng phát hiện ra giọng điệu của Triệu Ngọc không bình thường cho nên cũng trở nên nghiêm túc hơn.

“Cô nghe đây, chúng tôi nghi ngờ Vân Đoá Nhi có thể là hung thủ giết người thật sự, bà ta là một nhân vật vô cùng nguy hiểm! Cho nên tôi cần cô kết hợp với các cảnh sát đang có mặt ở đó, còng tay bà ta lại...”

“Á!!!”

Triệu Ngọc còn chưa nói hết câu thì bỗng nhiên, một tiếng thét chói tai đã vang lên trong điện thoại!

Tiếng thét ấy là của Thôi Lệ Châu, cùng với tiếng thét thì tín hiệu điện thoại cũng bất ngờ bị cắt đứt...