Phòng cảnh sát thành phố có phòng phân tích video chuyên nghiệp, bên trong đó có thiết bị tân tiến nhất và nhân viên kỹ thuật chuyên nghiệp nhất.
Giờ phút này, Tăng Khả đang cùng đội trưởng phòng video thương lượng, lại không nghĩ rằng Triệu Ngọc bỗng nhiên đi từ bên ngoài vào.
“Nhanh...” Triệu Ngọc thúc giục nói: “Mở cho tôi video của người bị hại thứ nhất Ngụy Kỳ Kỳ, cần phát phiên bản rõ ràng nhất!”
“Hả?” Tăng Khả sững sờ, không hiểu vì sao Triệu Ngọc lại kích động như vậy?
“Rõ!” Đội trưởng phòng phân tích video không dám thất lễ, nhanh chóng ngồi vào trước mặt một chiếc máy tính tốt nhất, chỉ một lúc sau liền mở ra video mà Triệu Ngọc muốn.
“Ngay ở chỗ này, ngừng!” Ai ngờ, video vừa mới phát ra, Triệu Ngọc lại lập tức yêu cầu dừng lại, sau đó chỉ vào sợi dây trên người Ngụy Kỳ Kỳ và ra lệnh: “Phóng to chỗ này lên cho tôi!”
Kỹ thuật viên dựa vào mệnh lệnh mà thao tác.
“Nhìn này!” Triệu Ngọc chỉ vào dây thừng đang buộc chặt Ngụy Kỳ Kỳ, nói: “Có phải phương thức trói này không giống với những người bị hại khác hay không?”
“Mọi người nhìn xem, chỉ có vòng hai vòng dây thừng qua cánh tay người bị hại, cách thắt ở cổ tay cũng không quá hợp quy tắc! Là một nút chết, nhìn thấy chưa?”
“Hả?” Tăng Khả nhíu mày: “Em thấy rồi, trước đây khi phân tích video, em đã chú ý tới, nhưng mà... có vấn đề gì sao?”
“Mẹ nó, cậu không ghi vào báo cáo sao, hay là tôi không nhìn thấy?” Triệu Ngọc trừng to mắt chất vấn.
“Ừm...” Tăng Khả trả lời với vẻ không chắc chắn: “Hình như là em viết rồi mà? Có điều bởi vì không quá quan trọng, cho nên chỉ sơ lược qua mà thôi!”
“Cái gì mà không quan trọng chứ?” Triệu Ngọc chỉ vào video và nói: “Vừa rồi tôi đã nhìn thấy, ngoài Ngụy Kỳ Kỳ ra, cách trói những người bị hại khác không giống như vậy, quấn trên cánh tay ít nhất bốn vòng dây, không thắt nút đơn mà là một loại thắt cực kỳ xinh xắn!”
“Nhưng nút buộc của Ngụy Kỳ Kỳ thì hơi...”
“Việc này...” Tăng Khả nhíu mày giải thích: “Liệu việc này có chứng tỏ rằng khi buộc chặt Ngụy Kỳ Kỳ, hung thủ phát hiện trói không quá chắc, cho nên sau đó đã cải tiến?”
“Vậy thì tốt.” Triệu Ngọc lại nói: “Cậu nói xem, tại sao hung thủ lại phát hiện ra dây thừng của Ngụy Kỳ Kỳ buộc không quá chắc chứ?”
“Ừm...” Tăng Khả suy nghĩ, hai mắt đột nhiên sáng lên: “Ý của anh là... Ngụy Kỳ Kỳ đã từng chạy thoát sao?”
“Hiện tại, cậu đã biết chi tiết này quan trọng đến mức nào chưa?” Triệu Ngọc lại chỉ vào video của Ngụy Kỳ Kỳ: “Mọi người lại nhìn xem... Ở phía cổ áo của Ngụy Kỳ Kỳ, có phải bị rách một lỗ nhỏ không?”
Câu nói này của Triệu Ngọc khiến nhân viên kỹ thuật lập tức phóng to vị trí ấy. Mọi người đều thấy đúng thật là có một lỗ thủng không dễ quan sát trên cổ áo của Ngụy Kỳ Kỳ.
“Hai mặt cổ áo của cô ấy không đối xứng, bên trái bị thủng một miếng nhỏ, từ quần áo chỉnh thể mà nói, nếp nhăn khá nhiều...” Triệu Ngọc hưng phấn nói: “Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ cô ấy vừa giằng co...”
“Còn nữa...” Triệu Ngọc lại chỉ vào tóc của Ngụy Kỳ Kỳ và nói: “Mọi người nhìn tóc của cô ấy đi, nơi này xẹp xuống một đoạn, có phải trông hơi rối không?”
“Việc này...” Tăng Khả vò đầu giải thích: “Lúc trước, bọn em cũng từng lưu ý đến, nhưng mà bọn em cho rằng sau khi Ngụy Kỳ Kỳ bị hung thủ bắt cóc, có thể là bởi vì bị hung thủ vận chuyển bố trí, cho nên...”
“Đúng vậy, thưa sếp.” Lúc này, kỹ thuật viên bỗng nhiên mở miệng nói: “Sếp Tằng nói không sai, từ trong video này, chúng ta có thể thấy được người bị hại có dấu hiệu bị gây tê.”
“Đã từng bị gây tê, vậy thì hung thủ tất nhiên phải nghĩ cách đưa người bị hại tới địa điểm quay video!”
“Trong lúc di chuyển, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến quần áo của người bị hại, hoặc là tóc tai rối bời! À... Nhất là tóc tai của con gái...”
“Đúng vậy, tổ trưởng!” Tăng Khả giải thích: “Anh xem những người bị hại phía sau xem, trên trang phục truyền thống của Trương Hà, hai nút hồ điệp phía trên cùng vốn bị mở ra...”
“Còn có Ngô Ngạn San, một cái trâm cài tóc của Ngô Ngạn San bị rơi mất, tóc dài bị rủ xuống, gần như che mặt của cô ấy...”
“Chậc chậc...” Nghe được lời giải thích của kỹ thuật viên và Tăng Khả, Triệu Ngọc bất đắc dĩ chậc lưỡi. Xem ra, phát hiện mới của mình không có ý nghĩa gì quá lớn.
Lúc đầu, hắn tưởng tượng sau khi Ngụy Kỳ Kỳ bị Vân Đóa Nhi bắt cóc, có lẽ bởi vì dây thừng trói không quá chặt, nên đã xảy ra xô xát với Vân Đóa Nhi.
Bởi vậy, nếu như có thể tìm được hài cốt của Ngụy Kỳ Kỳ thì có thể lấy được ADN của Vân Đóa Nhi từ trong hài cốt, từ đó định tội bà ta, phương án này có tác dụng quyết định.
Thế nhưng mà...
“Hả?” Ai ngờ, cậu kỹ thuật viên xem video thì chợt phát hiện ra một thứ khác, vội vàng chỉ vào video và nói: “Mọi người nhìn xem, tại sao tóc của người bị hại ở chỗ này lại tối hơn những chỗ khác chứ?”
Triệu Ngọc và Tăng Khả vội vàng xem xét, đúng là nhìn thấy tóc của Ngụy Kỳ Kỳ xẹp xuống một phần, có chút đặc biệt.
“Có phải là bị ướt không?” Tăng Khả suy đoán: “Cho nên mới xẹp xuống một đoạn, trông tối hơn một chút?”
“Ướt, nước từ đâu ra chứ?” Triệu Ngọc hỏi.
“Chẳng lẽ...” Kỹ thuật viên phóng to video, kinh ngạc nói: “Là máu sao!? Đầu của Ngụy Kỳ Kỳ... bị đánh?”
“Oa!” Triệu Ngọc cùng Tăng Khả hơi chấn động, Tăng Khả vội vàng hỏi: “Ngụy Kỳ Kỳ ngửa ra đằng sau, nếu như đầu bị đánh thì máu sẽ chảy xuống gáy, cho nên không thể nhìn ra từ phía chính diện...”
“Nếu như là máu.” Triệu Ngọc lại dấy lên hy vọng một lần nữa: “Có lẽ nào trong khi xô xát với Vân Đóa Nhi, cô ấy đã bị Vân Đóa Nhi đánh trúng?”
“Mặc dù Vân Đóa Nhi là phụ nữ, nhưng dù sao cũng xuất thân từ vai võ phụ!”
“Ôi chao.” Lúc này, kỹ thuật viên lại hét lên kinh ngạc một lần nữa, kích động nói: “Nếu như không phải thần thám Triệu nhắc nhở thì chúng ta đúng thật là không chú ý tới!”
“Mọi người mau nhìn này...” Cậu ta chỉ vào video, sau đó chỉ vào môi của Ngụy Kỳ Kỳ: “Gương mặt bên trái của Ngụy Kỳ Kỳ có một khối máu nhỏ ứ đọng; chỗ xương mũi này, hình như hơi gãy; chỗ cằm này, có phải cũng có chút biến dạng hay không?”
“Hả? Đúng nhỉ...” Tăng Khả buồn bực nói: “Tôi đã xem nhiều lượt như vậy mà sao lại chưa từng nhận ra tới chứ?”
“Có thể là tư duy theo quán tính ảnh hưởng tới chúng ta!” Kỹ thuật viên nói: “Trong ý thức, chúng ta đã nhận định Ngụy Kỳ Kỳ là người bị hại, cho nên, chúng ta cho là tất cả những vết thương của cô ấy đều là hiện tượng bình thường, là bị hung thủ tra tấn!”
“Nhưng mà...” Triệu Ngọc cũng kinh hãi, nói: “Lúc đó, khi bắt đầu quay video giết người, hung thủ chưa từng thực sự ra tay đâu!”
“Vậy thì... Vết thương trên mặt Ngụy Kỳ Kỳ là từ đâu ra?” Tăng Khả cũng ý thức được vấn đề quan trọng: “Những người bị hại khác hình như đâu giống như vậy?”
Kỹ thuật viên nhanh chóng mở video của những người bị hại khác ra, quả nhiên không phát hiện được tình huống tương tự. Trước khi những người bị hại đó bị giết, tất cả đều hoàn hảo không có chút tổn hại, trên khuôn mặt không có vết thương gì cả.
“Không cần phải nói nữa.” Triệu Ngọc nói: “Vết thương trên mặt và trên đầu của Ngụy Kỳ Kỳ đều là do Vân Đóa Nhi đánh! Có lẽ, Ngụy Kỳ Kỳ thật sự là đối tượng bị giết đầu tiên của Vân Đóa Nhi.”
“Có thể là bởi vì không đủ kinh nghiệm, lượng thuốc mà Vân Đóa Nhi dùng để gây mê Ngụy Kỳ Kỳ không đủ, Ngụy Kỳ Kỳ sớm tỉnh lại, cho nên mới bất đắc dĩ phải đánh cô ấy đến mức bất tỉnh.”
“Cũng có khả năng là Ngụy Kỳ Kỳ chẳng những sớm tỉnh lại mà còn thoát được khỏi dây thừng...”
“Hai người xảy ra xô xát, nhưng cuối cùng vẫn là Vân Đóa Nhi vốn biết võ công nên chiếm thế thượng phong, dùng bạo lực khống chế được Ngụy Kỳ Kỳ, cho nên chúng ta mới nhìn thấy được dây thừng trói Ngụy Kỳ Kỳ có vẻ hơi loạn...”
“Oa...” Tăng Khả hưng phấn trừng to mắt! “Nếu đúng là như thế thì rất có khả năng chúng ta có thể tìm thấy được thứ chứng minh thân phận của Vân Đóa Nhi từ hài cốt của Ngụy Kỳ Kỳ!”
“Thảo nào...” Tăng Khả xắn tay áo lên, kích động: “Khi Vân Đóa Nhi nghe thấy cụm từ “hài cốt được tìm thấy” thì đã mang vẻ mặt lo lắng!”
“Đúng thế!” Triệu Ngọc vỗ bàn một cái, hung hăng nói: “Việc cấp bách là chúng ta phải tìm được hài cốt của Ngụy Kỳ Kỳ!!!”