Cuồng Thám

Chương 818: Chương 818





KHÔNG ĐƠN GIẢN NHƯ VẬY

“Đúng, tình hình chính là như vậy, em yêu, chúng ta chỉ có thể tạm thời đặt vụ án ác ma sang một bên, một lần ngược chiều gió ra ngoài Bắc thôi!” Trong khách sạn, Triệu Ngọc đang nóng lòng trò chuyện với Miêu Anh qua điện thoại: “Nghe nói ở Chiêu Vân có tuyết rơi nhiều, sân bay cũng đã tạm ngừng tất cả các chuyến bay rồi. Tổng cục Hình sự chỉ có thể đặt trước cho chúng ta vé tàu cao tốc đi thẳng tới Chiêu Vân, sau khi đến trạm lại chuyển sang xe lửa bình thường đi tới thành phố Hoàng Kim.”

“Bên kia tuyết rơi, đường trơn trượt, mặt đất cũng đóng băng, không thể lái xe được... Khẳng định cũng không thể hy vọng xa vời vào nhiệt độ không khí, nhất định là nước đã đóng thành băng hết cả rồi...”

“Đúng vậy, anh cũng cảm thấy rất thú vị...” Triệu Ngọc cười nói: “Anh vừa mới nhìn thử, ông ta vẫn là một nhà văn có năng suất sáng tác cao đó, từ khi ra mắt tới nay, ông ta đã viết hơn hai mươi quyển sách, trong số đó còn có hai quyển được chuyển thể thành phim truyền hình nữa, nhưng không nổi tiếng lắm!”

“Bằng không thì người này cũng sẽ không vùi mình ở thành phố Kim Hoàng nhiều năm như vậy...”

“Đúng vậy... Anh cũng cảm thấy chuyện này khá kỳ lạ, một nhà văn có sở trường viết tiểu thuyết tội phạm như vậy mà lại trở thành nghi phạm giết người, có vẻ không hợp logic...”

“Đúng... em nói rất đúng... hì hì... “ Triệu Ngọc tràn ngập tình yêu hạnh phúc: “Em quay lại rất đúng thời điểm, cứ dựa vào vụ án này để lấy lại phong độ cũng tốt! Nếu như có thể mau chóng giải quyết thì nói không chừng, chúng ta còn có thể tranh thủ đi tìm câu trả lời cho vụ án ác ma vào trước năm mới nữa...”

Sau đó, hai người lại “nấu cháo” điện thoại một hồi, tán dóc chuyện ân oán cá nhân giữa Triệu Ngọc và Miêu Khôn, đợi sau khi Miêu Anh biết được hai người đã tiêu tan hiềm khích lúc trước, cuối cùng cũng đã bỏ qua, lòng nặng trĩu cũng được thả lỏng.

“Được rồi... “ Liên tục trò chuyện một hồi lâu sau, Triệu Ngọc mới lên tiếng: “Đã trễ thế này rồi, em nghỉ ngơi đi, ngày mai hẹn gặp nhau ở trạm tàu cao tốc, moaz... “

Tắt điện thoại, Triệu Ngọc lại mở đoạn video trong điện thoại di động ra xem lại một lần nữa.

Hàn Khoan trong video là một người đàn ông trung niên đầu hói, người gầy nhom. Ông ta đeo một cái kính mắt gọng đen, trông như một khuôn mẫu hoàn mỹ của phần tử trí thức.

Giữa ống kính, ông ta vẫn luôn lặp đi lặp lại rằng mình vô tội, nói ông ta và vợ đã kết hôn được hai mươi năm rồi, tình cảm vẫn luôn rất tốt, giữa hai người hoàn toàn không có mâu thuẫn thì ông ta làm sao có thể vô duyên vô cớ giết chết bà ấy được?

Hơn nữa, ông ta còn nói mình là một nhà văn có sở trường miêu tả cách gây án, nếu như ông ta thật sự muốn giết người thì sao có thể gây án một cách không chuyên nghiệp như vậy được? Làm sao có thể để lại dấu vân tay của mình trên hung khí? Làm sao có thể nằm bên cạnh người chết sau khi giết người? Tất cả những chuyện này, nhất định là có kẻ đang muốn hãm hại ông ta...

Ngoại trừ việc vẫn luôn nhấn mạnh bản thân mình vô tội ra, ông ta còn nhắc tới vụ án mạng liên hoàn trong tiểu thuyết nữa. Ông ta nói mình có chứng cứ xác thực có thể chứng minh rằng đang có một sát thủ không rõ đang giết người dựa theo tình tiết trong tiểu thuyết của ông ta! Nếu như không ngăn cản kịp thời thì sẽ có rất nhiều người gặp phải tai ương!

Trong đoạn cuối video, Hàn Khoan lấy chuyện này coi như một lợi thế, muốn thực hiện giao dịch với cảnh sát. Hơn nữa còn yêu cầu đích danh, nhất định phải để cảnh sát Triệu Ngọc - người đã điều tra phá vụ án thi thể nữ không đầu rửa sạch nỗi oan cho ông ta...

Tắt video, Triệu Ngọc lại nhìn tài liệu của Hàn Khoan thêm một lần nữa.

Người này năm nay 45 tuổi, quê quán tại thành phố Hoàng Kim, là nhà văn toàn thời gian, trừ viết tiểu thuyết ra, không làm nghề nào khác.

Một đêm khuya vào ba tháng trước, cảnh sát trong phiên trực sau khi nhận được báo cáo đã xông vào nhà Hàn Khoan, phát hiện Trương Tỉnh Như - vợ Hàn Khoan đã chết ngay trên giường trong phòng ngủ nhà mình, mà Hàn Khoan lại đang nằm ngủ say bên cạnh người chết, ngủ ngay trong một vũng máu...

Căn cứ theo báo cáo hiện trường thì động mạch cổ tay của Trương Tỉnh Như bị cứa đứt, chết do bị mất máu quá nhiều.

Hung khí gây án là một con dao gọt trái cây mới tinh, chẳng những bị để lại hiện trường mà lúc ấy, nó còn nằm trong tay của Hàn Khoan.

Vì vậy, cảnh sát dĩ nhiên sẽ đưa Hàn Khoan vào diện nghi can quan trọng nhất.

Sau khi trải qua khám nghiệm, trên hung khí chỉ có vân tay của Hàn Khoan. Mà trong máu của Trương Tỉnh Như cũng có thành phần của thuốc ngủ liều mạnh.

Sau đó, thông qua điều tra cặn kẽ, cảnh sát không phát hiện ra những người hiềm nghi khác, cho nên sau một phen điều tra thu thập chứng cứ, cuối cùng lấy tội danh mưu sát lập hồ sơ khởi tố Hàn Khoan.

Nhưng mà từ sau khi bị cảnh sát bắt, Hàn Khoan vẫn một mực không chịu nhận tội, luôn khăng khăng mình vô tội, khiến cảnh sát địa phương lâm vào tình cảnh lưỡng nan.

Bởi vì mặc dù chứng cứ xác thật, nhưng điểm đáng nghi liên quan tới vụ án này lại chồng chất ngổn ngang.

Thứ nhất, cảnh sát tra ra được trong máu của Hàn Khoan cũng có thành phần của thuốc ngủ liều mạnh, giống loại thuốc có trong người Trương Tỉnh Như như đúc. Nói cách khác, Hàn Khoan có thể cũng rơi vào trạng thái hôn mê đêm đó. Ông ta không có lý do gì để tự uống thuốc ngủ sau khi giết vợ xong, nấn ná tại hiện trường.

Thứ hai, cảnh sát quả thực không thể tìm ra được nguyên nhân Hàn Khoan giết vợ. Thông qua điều tra sâu hơn, cảnh sát phát hiện mọi chuyện đúng là giống như những gì Hàn Khoan nói, mặc dù không có con cái nhưng hai vợ chồng ngày thường vẫn luôn chung sống hòa thuận, ân ái có thừa, không hề xảy ra mâu thuẫn gì đáng nói.

Thứ ba, đương nhiên cảnh sát cũng suy nghĩ tới thân phận của Hàn Khoan, nếu như ông ta là một nhà văn có sở trường miêu tả tình tiết vụ án thì sao có thể dùng cách ngu ngốc như vậy để giết vợ mình chứ?

Căn cứ vào những nguyên nhân trên, cảnh sát lại điều tra cặn kẽ về các mối quan hệ của hai vợ chồng họ, nhưng trước sau vẫn không tìm ra được người nào khác đáng nghi.



Dưới tình huống này, nếu mà đường đột mở phiên tòa xét xử thì sẽ chỉ khiến các cảnh sát lúng túng mà thôi. Cho nên, cảnh sát mới kéo dài thời hạn tố tụng, mãi tới khi đã nhốt Hàn Khoan được ba tháng rồi mà vẫn không thể làm rõ ràng chân tướng của vụ án.

Chậc chậc...

Thấy tình hình như vậy, Triệu Ngọc càng cảm thấy vụ án này không giống như những vụ án bình thường khác, cũng không đơn giản như mình vẫn luôn nghĩ.

Chỉ cần nhìn hiện trường phát hiện vụ án, mặc dù trên hung khí gây án có vân tay của Hàn Khoan nhưng vẫn rất khó để xác định người chết có phải thật sự là do ông ta giết hay không!

Nếu như Hàn Khoan thật sự bị kẻ khác hãm hại thì hung thủ hoàn toàn có thể dùng tay của Hàn Khoan đang cầm dao để cắt động mạch tay của vợ ông ta.

Dĩ nhiên là Triệu Ngọc biết nếu chưa trải qua điều tra sâu thì không thể phán đoán bừa bãi. Tất cả còn phải chờ tự mình tới hiện trường thì mới có thể tính toán tiếp được.

Không ngờ, vừa nghĩ đến đây thì hệ thống kỳ ngộ trong đầu Triệu Ngọc bỗng nhiên có phản ứng, quẻ “Càn Ly” mà hắn mở ra hôm nay cuối cùng đã kết thúc.

Lần này, rốt cuộc Triệu Ngọc cũng hiểu rõ được ý nghĩa của quẻ văn, không nghi ngờ chút nào rằng quẻ “Ly” để chỉ người, đúng là Miêu Khôn - cha vợ tương lai của hắn, tất cả những Kỳ Ngộ xảy ra trong hôm nay đều xảy ra quanh Miêu Khôn.

Ngoài ra, bởi vì mở ra quẻ “Càn”, cho dù là địa vị, tiền bạc, còn có phương diện phụ nữ, hôm nay Triệu Ngọc đều đã lấy được hết rồi.

Vì vậy, độ hoàn thành 185% cũng coi như là không phụ lòng quẻ “Càn” hôm nay, Triệu Ngọc nhận được bảy cái đạo cụ giống nhau như đúc, gọi là thiết bị so sánh tàng hình.

Đạo cụ đã nói rõ ý nghĩa của nó, đạo cụ này dùng để so sánh thành phần máu, ADN, hoặc là lớp sừng da, chẳng những tỉ lệ so sánh thành công là một trăm phần trăm, hơn nữa thời gian phải chờ rất ngắn, đây chính là một công cụ giám định lợi hại! Có nó, Triệu Ngọc chẳng khác nào có một phòng khám nghiệm bỏ túi vậy.

Lợi hại!

Lợi hại!

Triệu Ngọc nhìn đạo cụ mà tán thường, xem ra hệ thống đang muốn ép mình trở thành thần thám xuất sắc nhất thế gian đây?

Bời vì ngày mai lại phải bắt đầu vụ án mới cho nên Triệu Ngọc không chờ đến khi trời sáng mà mở quẻ mới luôn.

Kết quả, lần này mở ra một quẻ “Cấn Đoài” khá bình thường. Thông qua quẻ này, Triệu Ngọc có thể cảm giác được, trong một ngày mới sắp tới, mình chẳng những có thể đạt được tiến triển mới về vụ án mà còn có thể kiếm được kha khá ở phương diện tiền bạc.

Hì hì hì...

Triệu Ngọc không khỏi cười trộm, xem ra, con người nếu có vận may phát tài thì dù muốn ngăn cản cũng không ngăn cản nổi, không biết ngoài mười triệu lấy được của cha vợ ra thì hắn còn có thể kiếm được ưu đãi nào nữa?