Cuồng Thám

Chương 840: Chương 840





LÝ DO BỊ KHINH BỈ

“Này cô nhóc kia, nếu cô tìm không ra manh mối thì tôi cũng không trách cô đâu!” Triệu Ngọc và Miêu Anh đã bước vào đại sảnh khách sạn, hắn giận dữ nói với Thôi Lệ Châu: “Nhưng cô mà nói lung tung thì cô sai rồi đấy!”

“Không… Không phải đâu! Bằng kinh nghiệm rèn luyện hằng ngày, tôi tuyệt đối sẽ không tính sai đâu!” Thôi Lệ Châu vẫn hưng phấn mà nói: “Sếp ơi, hôm nay sau khi chúng ta tách ra, tôi đã đi dạo lung tung khắp thành phố Hoàng Kim và phát hiện ra những nơi mà trước đây cha tôi thường đến để mua thông tin đều không còn nữa, thật đúng là cảnh còn người mất mà!”

“Cho nên tôi đành phải đi tới trường học, trường tuy rằng không có thay đổi gì nhưng tôi nghe ngóng một ngày mà vẫn không thấy có chuyện học sinh tự sát, cho nên tôi cảm thấy có thể nguyên nhân dẫn đến vụ án giết người hàng loạt này không phải vì bạo lực học đường giống như tiểu thuyết mô tả!”

“Ừm... Cô có thể nói trọng điểm một chút không?” Thấy Miêu Anh đang tựa sát vào di động để nghe, Triệu Ngọc vội vàng thúc giục: “Tôi còn có chính sự phải làm đấy!”

“Được được được.” Thôi Lệ Châu ngay lập tức đổi giọng, nhanh chóng nói: “Anh còn nhớ rõ hiện trường vụ án giết người thứ ba không? Chính là người bị điện giật mà chết ấy?”

“Có... Sao thế?” Triệu Ngọc nhíu mày, nhỏ giọng nói: “Lối suy nghĩ của cô bay nhảy quá đấy.”

“Không phải anh bắt tôi đốt cháy quá trình à?” Thôi Lệ Châu tức giận nói: “Tôi vừa mới đến hiện trường kia! Anh đoán xem thế nào? Cục Cảnh sát Hoàng Kim chẳng khác gì một lũ ngu ngốc cả! Không ngờ bọn họ lại không nhìn ra một manh mối rõ rành rành như thế!”

“Hả?” Triệu Ngọc nhíu mày lần thứ hai: “Ngu ngốc cái gì? Manh mối gì?’

“Cửa chống trộm đó!” Thôi Lệ Châu đắc ý nói: “Tôi còn chưa đi vào, mới liếc mắt một cái đã phát hiện ra vấn đề này rồi, vậy mà những cảnh sát khám nghiệm hiện trường lâu như vậy rồi mà vẫn không phát hiện ra! Nói cho anh biết, cái cửa chống trộm kia trông thì có vẻ bị phá hỏng nhưng trên thực tế, kiểu phá đó hoàn toàn không thể nạy cánh cửa ra được!”

“À...” Triệu Ngọc nhanh chóng gật đầu, sau khi gật đầu xong, dường như có một luồng điện chạy ngang qua cơ thể vậy, khiến cả người hắn bỗng dưng run run: “Tiểu Thôi, ý của cô là...”

“Đúng vậy! Dấu vết phá hỏng trên cửa chống trộm có khả năng là do hung thủ ngụy tạo!” Thôi Lệ Châu đã tính toán trước mọi việc rồi mới nói: “Hoặc thật sự là có một tên trộm ngu ngốc nào đó đã cạy ra thật! Nhưng mà căn cứ vào căn nhà xây thô đã bị bỏ trống nhiều năm thế này, tôi không cho rằng lại có người muốn nạy cánh cửa đó để đi vào đâu!”

“Nói cách khác.” Triệu Ngọc bỗng nổi da gà hết cả người: “Hung thủ đúng là dùng chìa khóa để mở cửa đi vào? Gã có chìa khóa của căn phòng đó?”

“Không... Không hẳn...” Bỗng nhiên, Miêu Anh nói xen vào: “Tôi đã thấy có một tên trộm chỉ cần một tấm thẻ plastic là có thể mở được cửa chống trộm, cho dù hung thủ cạy cửa để ngụy tạo hiện trường thì cũng không nhất định là gã phải có chìa khóa của căn phòng!”

“Ồ ồ...” Sau khi nghe được giọng nói của Miêu Anh, Thôi Lệ Châu ngay lập tức trêu ghẹo kêu “Ồ” một tiếng: “Chào tiểu thư Miêu! Chị nói nghe cứ như thật ấy, nhưng mà chị cũng phải xem cánh cửa và lõi khóa là loại hình như thế nào đã chứ! Tôi đã cẩn thận kiểm tra rồi, cánh cửa chống trộm tại hiện trường có chất lượng bình thường, nhưng mà nó lại là loại khóa hình chữ U khó bẻ nhất, chỉ dựa vào tấm plastic thì không mở ra được đâu.”

“Còn nữa, lõi khóa cũng là loại trâu bò nhất, hai mặt song song sắp thành hình rãnh viên đạn, bên trong còn có lò xo, dùng ngôn ngữ nhà nghề của chúng tôi mà nói thì nếu nhìn thấy loại khóa này, không cần phải suy nghĩ nhiều, dọn đường về phủ luôn đi! Hiện tại trên thế giới chỉ sợ có cha tôi mới có thể mở được loại khóa này thôi! Đáng tiếc là ông ấy không dạy tôi chiêu này, thất truyền rồi...”

“Tiểu Thôi…” Triệu Ngọc kích động nói: “Cho nên cô có thể xác định cánh cửa chống trộm kia là do hung thủ dùng chìa khóa mở ra đúng không?”

“Không thể trăm phần trăm, nhưng ít nhất trên tám mươi phần trăm!” Thôi Lệ Châu lại nói: “Tôi đã đi vào nhìn quanh một lượt, nơi đó là tầng ba, cửa sổ của căn phòng xây thô bị đóng chặt kín, nếu mà đóng kĩ hoàn toàn thì hung thủ chắc chắn không vào được. Nhưng mà không ngoại trừ khả năng cửa sổ không đóng kĩ, chẳng qua...”

“Chẳng qua...” Triệu Ngọc tiếp lời: “Nếu hung thủ đi từ cửa sổ vào thì gã không cần phải vẽ rắn thêm chân, phá hủy cửa chống trộm nữa! Cho nên nhất định là tên kia có chìa khóa của căn phòng đó!”

“Trên tư liệu nói,” Miêu Anh nhanh chóng tiếp lời: “Bởi vì chủ phòng hằng năm đều ở nước ngoài cho nên đã đem toàn quyền xử lý căn phòng cho công ty môi giới, tất nhiên là chiếc chìa khóa đang ở trong tay nhân viên môi giới đó!”

“Đúng, tôi có nhớ đoạn này!” Thôi Lệ Châu cười nói: “Nhân viên môi giới là của công ty, hẳn cũng không quá khó để điều tra nhỉ?”

“Nếu vậy thì...” Triệu Ngọc nói với Miêu Anh: “Vậy thì chúng ta mau quay lại thôi!”

“Chà... Khụ khụ... Nói như vậy là hai người không ở Cục Cảnh sát à?” Thôi Lệ Châu ho khan một tiếng với vẻ xấu xa.

“Được rồi, cô nhóc!” Triệu Ngọc cười nói: “Nếu thực sự có thể tìm được hung thủ thì tôi nhất định sẽ ghi công lớn cho cô! Cô cũng mau quay lại đi! Nếu điều tra thuận lợi thì nói không chừng, khuya hôm nay có thể kết án rồi đấy!”

Vì thế, sau khi cúp điện thoại, Triệu Ngọc và Anh lập tức quay trở về Cục Cảnh sát.

Vừa khéo, hai người bọn họ chân trước vừa về văn phòng, Ngô Tú Mẫn và nhóm Tăng Khả cũng từ phòng thẩm vấn trở lại. Quả nhiên không ngoài dự đoán của Triệu Ngọc, thông qua một phen tốn công tốn sức thẩm vấn, bọn họ hoàn toàn không có thêm thông tin gì. Hàn Khoan vẫn khăng khăng cho rằng mình vô tội, không hề biết một chút gì đối với cả hai vụ án...

Ba người đang ủ rũ, nhưng sau khi nghe xong tin tức mà Thôi Lệ Châu gửi đến thì bọn họ lại nhanh chóng cảm thấy phấn chấn trở lại.

“Tổ trưởng...” Ngô Tú Mẫn nói: “Lời Tiểu Thôi nói mặc dù nghe có lý nhưng cũng không hoàn toàn là không có sơ hở. Cửa chống trộm bị hung thủ nạy ra rồi, hẳn là gã muốn dựng lên hiện trường tự sát giả, khiến cảnh sát cho rằng chính bản thân người chết đã cạy cửa chống trộm.”

“Mà bản thân gã thì vẫn có thể trèo vào từ cửa sổ!”

“Không!” Giờ phút này, Miêu Anh lại thay đổi thái độ hoài nghi lúc trước: “Chị đã quên là hôm nay khi tới hiện trường, chúng ta đã nhìn thấy một con chó xồm trên ban công tầng hai sao? Con chó kia vừa thấy người lạ đã sủa! Nếu hung thủ leo lên ban công thì nhất định sẽ gây kinh động!”

“Cho nên, đừng nói là tuyệt đối không để một chút sai sót nào!” Triệu Ngọc nói: “Dù cơ hội chỉ có một phần trăm, chúng ta cũng không thể từ bỏ được!”

“Tổ trưởng, tôi đã điều tra ra rồi!” Lúc này, Tăng Khả gần như tìm ra ngay tin tức trên máy tính của cậu ta: “Công ty môi giới Hâm Nguyên, đây là công ty môi giới lớn nhất thành phố Hoàng Kim, có hơn trăm người làm việc!”

“Được…” Triệu Ngọc vỗ tay ra tiếng, nói với Tăng Khả: “Cậu điều tra thông tin nhân viên, xem người nào đã phụ trách khu vực hiện trường vụ án? Ai có khả năng có chìa khóa của căn phòng!”

“Chuyện đó...” Ngô Tú Mẫn nói: “Bây giờ, tôi sẽ gọi điện thoại cho điều tra viên các tuyến, bảo bọn họ lập tức bỏ công việc trong tay sang một bên để đi điều tra công ty này!”

“Không cần phải nghĩ! Quản lý công ty hẳn phải hiểu rõ nhân viên của họ nhất.” Nhiễm Đào lập tức vỗ vỗ túi đựng súng mà nói: “Bây giờ tôi sẽ đi tới nhà người quản lý một chuyến!”

Dứt lời, Nhiễm Đào liền vội vàng hấp tấp rời khỏi văn phòng.

“Còn nữa...” Triệu Ngọc lại chỉ vào bảng trắng mà nói: “Nếu hung thủ thực sự là một nhân viên môi giới thì rất có khả năng gã và người chết có mối liên hệ nào đó! Cho nên chúng ta phải cẩn thận điều tra xem nhóm người chết hồi còn sống có từng quen biết công ty môi giới hay không, muốn mua nhà chẳng hạn!”

“Được... để em đi điều tra.”

Thấy mọi người đều đang bận bịu, Miêu Anh liền tự giác ngồi vào bàn làm việc để điều tra tư liệu. Không ngờ, cô vừa mới tra được một lúc thì đã tìm được một tin tức hữu dụng rồi.

“Tổ trưởng!” Miêu Anh cực kỳ kích động mà nói với Triệu Ngọc: “Căn cứ vào tư liệu, người chết thứ hai Hách Lý Lệ đúng là đã thế chấp để mua một căn nhà! Tuy rằng căn nhà vẫn còn đang xây dựng nhưng khó đảm bảo rằng trước khi mua nhà, cô ta đã từng liên lạc với người của công ty môi giới!”

“Đúng!” Triệu Ngọc gật đầu: “Hơn nữa, rất có thể là nhà này do công ty môi giới Hâm Nguyên phụ trách.”

“Này, tìm được rồi!” Ai ngờ, Triệu Ngọc còn chưa dứt lời thì Miêu Anh đã tìm được tư liệu mới, cô vui vẻ nói: “Này, chỗ này... Thì ra, trước khi mua nhà, Hách Lý Lệ đúng là đã đi xem rất nhiều nhà cũ, còn ký hợp đồng với một công ty môi giới. Công ty môi giới này hẳn là Hâm Nguyên đúng không?”

“À... Hợp đồng cũng ký rồi, nhưng cô ta cuối cùng vẫn lựa chọn phòng đang xây dở! Chẳng khác gì chơi nhân viên môi giới kia một vố cả!” Triệu Ngọc càng cảm thấy kinh hãi: “Chẳng lẽ đây là nguyên nhân sao? Khó trách Hách Lý Lệ lại chết ở bên trong căn nhà đang xây dở! Thế... nhân viên môi giới kia là ai?!”