Cuồng Thám

Chương 867: Chương 867





KHÔNG SỢ GHEN

“Chiêu này thật sự quá độc!” Nhiễm Đào gãi đầu nói: “Trương Tỉnh Phong cung cấp tình tiết mới của vụ án, chẳng khác nào đã dẫn tới một vụ án khác, cho nên cảnh sát phải lập hồ sơ điều tra. Mà chúng ta lại lợi dụng đặc quyền của tổ điều tra đặc biệt của chúng ta là có thể giữ Hàn Khoan thêm 72 tiếng đồng hồ nữa!”

“Cho nên, chúng ta phải sử dụng 72 tiếng này thật hợp lý!” Triệu Ngọc nói: “Không hy vọng có thể phá được vụ án ngay, nhưng ít nhất phải tìm được bằng chứng có giá trị hơn! Như vậy thì chúng ta mới có thể giữ người lại một cách đường đường chính chính được!”

“Hừ! Còn dám không biết xấu hổ mà nói dõng dạc như thế, suýt nữa là em đã tin trò vớ vẩn của anh rồi!” Miêu Anh liếc Triệu Ngọc: “Triệu Ngọc à, đến bây giờ, em mới hiểu được lưu manh có văn hóa đáng sợ đến mức nào đấy!”

“Ha ha...” Mọi người mỉm cười, còn Thôi Lệ Châu thì cười khúc khích.

“Cô cười cái gì mà cười hả?” Triệu Ngọc tức giận trừng mắt nhìn Thôi Lệ Châu: “Đúng là tôi nhìn nhầm người rồi! Ban nãy, cô không thấy tôi nháy mắt ra hiệu với cô à? Tại sao có thể nói hết mọi chuyện ra như thế chứ?”

“Ha ha...” Thôi Lệ Châu cười giòn hơn, xem ra vừa rồi cô ta đã cố ý.

“Có điều... sau chuyện này, Trương Tỉnh Phong sẽ bị cảnh sát truy tố tội vu oan, đúng không?” Nhiễm Đào suy đoán: “Cho nên, tổ trưởng cũng nên trợ cấp thêm chút tiền cho anh ta đi!”

“Không sao...” Thôi Lệ Châu nói: “Tên kia đã có tiền án rồi, cho nên đối với anh ta mà nói, chuyện này chẳng có gì quan trọng cả. Huống chi, anh ta vốn đã cực kỳ khinh thường người anh rể đầu hói Hàn Khoan kia rồi, cho nên mới tin chắc là Hàn Khoan đã hại chết chị gái mình!”

“Nhưng mà...” Miêu Anh cảm thấy lo lắng mà nói: “Lần này, chúng ta có thể nhờ Trương Tỉnh Phong, nhưng khi hết thời gian thì sẽ không còn Trương Tỉnh Phong thứ hai nữa! Cho nên, bắt đầu từ bây giờ, chúng ta phải bước vào trạng thái khẩn cấp rồi!”

“Không được...” Lúc này, Ngô Tú Mẫn bỗng nhiên lại giơ tay chỉ về phía máy vi tính của cô ấy: “Trường bưu chính mà Trương Tỉnh Như từng học giờ đã cải cách, bây giờ nó đã trở thành một trường kỹ thuật rồi. Vấn đề là không biết hồ sơ tài liệu hiện giờ của trường có nối tiếp với năm cũ hay không, còn có thể tìm ra được không. Tôi thấy... chúng ta phải liên lạc với Cục Cảnh sát Trường Phong mới được!”

“Bên em cũng vậy.” Tăng Khả nói: “Hàn Khoan rất ít giao tiếp với bên ngoài, chưa bao giờ liên lạc với bạn học cũ. Em thấy, chỉ liên lạc với Cục Cảnh sát địa phương thì chưa giải quyết được đâu, chúng ta phải tự mình qua đó một chuyến mới được!”

“Được rồi...” Triệu Ngọc hơi cân nhắc một chút rồi nói: “Vậy chúng ta hãy chia ra ba đường để hành động! Tôi và Miêu Anh đi Diệu Danh điều tra tình hình về Hàn Khoan, Nhiễm Đào và Tăng Khả đi Trường Phong điều tra Trương Tỉnh Như, chị Ngô và Tiểu Thôi ở lại Hoàng Kim.”

“Tôi phản đối!” Không ngờ, Triệu Ngọc còn chưa giao nhiệm vụ xong, Miêu Anh đã lên tiếng phản đối ngay lập tức, cô nói: “Tổ trưởng Triệu, mặc dù em mới vào tổ, nhưng ít ra em vẫn là phó tổ trưởng, hai chúng ta một người tổ trưởng một người là phó tổ trưởng, sao có thể ở cùng một tổ được chứ?”

“Chuyện này...” Triệu Ngọc cau mày, nháy mắt liên tục với Miêu Anh, ra hiệu bảo cô đừng phá đám nữa.

“Hơn nữa!” Nhưng mà, Miêu Anh vẫn làm theo ý mình: “Nếu phân biệt nặng nhẹ, gấp gáp hay thong thả thì tuyến điều tra Bắc Thiên mới là quan trọng nhất, cho nên nếu chúng ta cùng một tổ thì hẳn là phải đến Bắc Thiên mới đúng!”

“Chậc chậc...”

Triệu Ngọc không nén nổi sắc mặt khó xử lúng túng, vội vàng vẫy tay với Miêu Anh, ra hiệu cô sang bên kia nói chuyện riêng. Sau đó, hai người liền mở cửa buồng và đi vào trong.

“Miêu Miêu à...” Vừa vào cửa, Triệu Ngọc đã không dằn nổi mà nói: “Sao em lại không nghe lời vậy chứ? Em không hiểu suy nghĩ của anh sao? Anh đã hứa với cha vợ rằng sẽ bảo vệ sự an toàn cho em rồi, nên lúc tra án, chúng ta đương nhiên phải đi với nhau!”

“Anh yêu!” Miêu Anh kéo lấy tay Triệu Ngọc mà nói: “Không phải em không nghe lời, mà là em đang nghĩ cho anh đấy! Anh ra lệnh như vậy thì sẽ bị người khác chỉ trích, mất uy tín ngay! Em biết anh làm vậy là muốn tốt cho em, nhưng dựa theo quy tắc thì tổ trưởng và phó tổ trưởng đâu thể hợp thành nhóm để điều tra một nhánh được!”

“Nhưng mà...” Triệu Ngọc nhấp môi nói: “Hai chúng ta đã xa nhau quá lâu, bây giờ khó khăn lắm mới gặp lại...”

“Đúng vậy, em cũng không nỡ cách xa anh đâu!” Miêu Anh nói: “Nhưng mà bây giờ là thời điểm then chốt để điều tra vụ án, chúng ta phải dốc hết sức lực đối phó, còn chuyện nam nữ đành phải gác lại sang một bên thôi! Anh yên tâm đi, anh yêu...” Miêu Anh làm nũng: “Anh còn chưa tin năng lực của em sao? Em có thể tự chăm sóc cho mình, với lại, không phải chỉ có mấy ngày ngắn ngủi thôi sao...”

“Vậy thì...” Triệu Ngọc không quá bằng lòng hỏi: “Theo em phải chia như thế nào đây?”

“Chị Ngô còn phải thẩm vấn và đánh giá tâm lý của Hàn Khoan, cho nên chị ấy ở lại đây là hợp lý nhất!” Miêu Anh nói: “Còn chuyện đi Bắc Thiên điều tra Trương Tỉnh Như rõ ràng là chuyện quan trọng nhất rồi, cho nên em sẽ dẫn Tăng Khả và Nhiễm Đào đi. Còn anh... anh và Thôi Lệ Châu đi Diệu Danh là được rồi, đúng không?”

“Mẹ nó!” Triệu Ngọc líu lưỡi hỏi: “Anh chung nhóm với Tiểu Thôi mà em không ghen à?”

“Em không hẹp hòi đến vậy đâu!” Miêu Anh dịu dàng nói: “Em tin tưởng anh tuyệt đối! Hơn nữa, em chia nhóm như vậy là căn cứ vào vụ án cùng với năng lực của mỗi người. Hẳn là nhiệm vụ của anh và Tiểu Thôi sẽ nhanh chóng được hoàn thành, sau đó là chúng ta có thể gặp lại nhau ở Bắc Thiên rồi đúng không?”

“Vậy... được rồi!” Triệu Ngọc gật đầu đồng ý: “Làm theo ý của em vậy! Nhưng mà, cho dù xảy ra bất cứ chuyện gì đi nữa, em nhất định phải chú ý an toàn đấy!”

“Yên tâm đi!” Miêu Anh vui sướng hôn Triệu Ngọc một cái, sau đó hai người liền trở lại phòng làm việc, phân chia nhiệm vụ cho những người khác.

Thấy dáng vẻ hết sức phấn khởi của Miêu Anh, trong lòng Triệu Ngọc dường như hóa thành một tấm gương sáng vậy. Hắn biết rõ, sở dĩ Miêu Anh muốn phân chia nhóm làm việc như vậy là có nguyên nhân riêng. Đó là cô luôn muốn đến Bắc Thiên, muốn có cơ hội tiếp xúc gần hơn với vụ án ác ma nổi như cồn ấy mà thôi!

Từ đầu tới cuối, cô gái hiếu thắng này vẫn luôn cảm thấy bứt rứt, chỉ muốn vượt mặt Triệu Ngọc trong phương diện phá án. Mặc dù bây giờ hai người đã là một cặp tình nhân tuy hai mà một, nhưng tính tình không chịu khuất phục và hiếu thắng của Miêu Anh đã là bẩm sinh, có sẵn từ trong xương tủy rồi.



Trước đó, cô đã phá được vụ án giết người theo tiểu thuyết, thắng Triệu Ngọc một ván. Cho nên lúc này, trạng thái tinh thần của cô ấy đã dâng lên rất cao, đương nhiên lại càng muốn vọt lên trên nữa, lập công thêm lần nữa!

Huống chi, đối với năm vụ án chưa có lời giải, cô đã say mê chúng rồi, vẫn luôn tiếc nuối vì không được tham gia phá vụ án thi thể nữ không đầu, lần này khó khăn lắm mới gặp được vụ án ác ma, dĩ nhiên cô sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này.

Nhưng mà...

Triệu Ngọc âm thầm lắc đầu, hắn luôn cảm thấy phán đoán của Miêu Anh với vụ án ác ma có thể lại xuất hiện sai lầm lần nữa. Bắc Thiên chưa chắc đã là trọng tâm của vụ án ác ma, mà trọng tâm thực sự chính là nơi mà hắn sắp đi - Diệu Danh!

Miêu Anh hiếu thắng, nhưng Triệu Ngọc cũng là người cố chấp. Hắn khăng khăng phải đi Diệu Danh điều tra Hàn Khoan cũng là có nguyên nhân.

Bởi vì hôm nay hắn mở ra được quẻ “Khôn Ly”. Nếu hắn không đoán sai thì quẻ “Khôn” chắc là chỉ vụ án ác ma vừa mới phát hiện, ngẫm lại những chuyện hôm nay gặp phải thì hẳn là không có việc nào lớn hơn vụ án ác ma cả!

Còn quẻ “Ly” thì sao? Sau khi suy đi nghĩ lại một lúc, Triệu Ngọc cho rằng quẻ “Ly” này nhất định là chỉ Hàn Khoan! Giống như Đậu Tự Lực ở đảo Vĩnh Tiến lúc trước vậy, có khả năng rằng trọng tâm của vụ án ác ma nằm trên người của Hàn Khoan.

Cho nên, hắn mới cố chấp muốn đi Diệu Danh để tra rõ ngọn nguồn về Hàn Khoan.

Hơn nữa, Triệu Ngọc còn có một mục đích vô cùng cụ thể, nếu như có thể tìm được chứng cứ tố cáo Hàn Khoan thì ít nhất có thể tranh thủ thêm chút thời gian cho quá trình điều tra. Nếu ngược lại, Hàn Khoan có thể sẽ được phán vô tội, phóng thích...

Cho nên, sau khi Triệu Ngọc và Miêu Anh phân chia nhiệm vụ cho các thành viên xong, các thành viên đương nhiên không hề có ý kiến gì khác nữa. Tăng Khả ngay lập tức đặt vé xe và vé máy bay cho mọi người trong tổ. Sau khi đã chuẩn bị xong xuôi, cả tổ lập tức lên đường...