Triệu Ngọc vừa mới vượt qua xe bồn thì đột nhiên, màn hình camera trong đầu đột nhiên có vẻ khác thường. Hắn nhìn thấy một chiếc xe bồn lớn khác ở phía trước đã lái khỏi đường quốc lộ, chạy về phía một ngôi làng.
Triệu Ngọc biết rõ, đương nhiên là bọn cướp muốn tìm một nơi vắng vẻ rồi bỏ xe chạy trốn. Nếu như để bọn chúng chạy thoát thì chỉ sợ rất khó tìm thấy người nữa.
Vì vậy, Triệu Ngọc vừa cẩn thận lái xe hút bùn vừa gọi điện thoại cho cảnh sát địa phương. Ai ngờ, cuộc gọi vừa được kết nối, hắn còn chưa kịp mở miệng thì đã nghe thấy một tiếng nổ rất to. Chiếc xe bồn lớn dường như nổi điên mà va chạm vào đuôi xe hút bùn.
Ầm ầm ầm...
Két két...
Xe hút bùn bị va mạnh, loạng choạng hai bên, Triệu Ngọc bị rung lắc dữ dội đến mức đánh rơi điện thoại di động.
Ầm...
Tài xế xe bồn lớn dường như bị điên vậy, cứ bám sát để hung hăng đâm vào xe hút bùn, suýt chút nữa thì nóc xe hút bùn đã bị bật ra.
May mà Triệu Ngọc ôm chặt lấy vô lăng, đầu xe hút bùn chỉ ma sát với dải phân cách một chút rồi lại miễn cưỡng chạy trở về giữa đường.
Vù...
Xe bồn lớn gào thét dữ dội, vừa lao đến lần thứ ba thì Triệu Ngọc vội vàng dùng máy tăng tốc, khiến chiếc xe vượt lên trước đối phương mấy mét, khiến đối phương bị hụt.
Ầm...
Ai ngờ, một tiếng nổ vang lên, bọn cướp vẫn không chịu từ bỏ ý định mà bắn nát kính chắn gió của xe bồn. Sau đó, gã nâng súng lên, chĩa ngay về phía xe hút bùn của Triệu Ngọc.
Thông qua kính chiếu hậu, Triệu Ngọc thấy rõ trong buồng lái của xe bồn chỉ còn lại hai tên cướp mà thôi. Trong đó, tên lái xe là một người cao to mập mạp, rõ ràng không phải là Khương Khoa. Mà tên đồng bọn đang cầm shotgun nhắm khá chính xác thì có dáng vẻ khá giống Khương Khoa. Chỉ là cách quá xa, nên Triệu Ngọc nhất thời vẫn chưa thể khẳng định.
Pằng!
Cuối cùng, tên cướp cầm shotgun cũng nổ súng, hắn ta nhắm chính xác vào bánh xe hút bùn, hắn muốn bắn thủng lốp xe khiến Triệu Ngọc mất trọng tâm, làm xe bị lật.
Triệu Ngọc vội vàng đánh võng chiếc xe trên quốc lộ, không để đối phương được như ý.
“A lô a lô...”
Trong điện thoại di động của Triệu Ngọc lúc này, cảnh sát liên lạc vẫn đang lớn tiếng gọi. Triệu Ngọc định khom người nhặt lên, nhưng bất đắc dĩ vì xe bồn lớn vẫn không ngừng theo sát.
Chậc chậc...
Thẳng đến lúc này, Triệu Ngọc mới phát hiện thật không dễ gì nếu muốn bắt tên cướp này. Bọn cướp trong xe bồn phía trước đang chuẩn bị bỏ xe chạy trốn, mà chiếc xe phía sau lại muốn liều mạng với mình. Hiện tại, máy tăng tốc độ của hắn cũng sắp đến thời gian kết thúc rồi, đến lúc đó thì hắn không thể ngăn chiếc xe kia được.
Làm sao bây giờ?
Phải dùng cách gì mới có thể khiến cho nó dừng lại được?
Đúng rồi...
Trong tình thế cấp bách, Triệu Ngọc chợt nhớ tới máy bật nảy. Hồi ở Bách Linh, hắn dùng máy bật nảy để bắn bật một chiếc xe. Vậy bây giờ...
Tình hình nguy cấp, không cho phép suy nghĩ nhiều. Hắn ngay lập tức thò đầu ra khỏi cửa kính xe, sử dụng máy bật nảy cho xe bồn lớn. Chiếc xe nặng nề khổng lồ như vậy, nếu như đang chạy với tốc độ cao mà nảy lên một cái thì bảo đảm người điều khiển không thể nào khống chế được, chiếc xe đương nhiên sẽ bị lật.
Nhưng mà, tình huống ngoài ý muốn bỗng nhiên xảy ra. Sau khi sử dụng máy bật nảy, hệ thống lại nhắc nhở Triệu Ngọc rằng mục tiêu đã vượt quá phạm vi sử dụng máy bật nảy, cần tiêu hao một nghìn điểm tích lũy Kỳ Ngộ để cường hóa đạo cụ mới được.
Đậu xanh rau má...
Triệu Ngọc buồn bực, bây giờ hắn có tổng cộng chưa đến một nghìn điểm tích lũy Kỳ Ngộ, cường hóa cái đầu nó?
Ủa?
Nhưng mà, ngay lúc Triệu Ngọc quay đầu phóng ra máy bật nảy thì hắn chợt phát hiện kính chắn gió của xe bồn đã không còn nữa!
Nếu... ừm...
Chỉ trong thoáng chốc, Triệu Ngọc chợt nghĩ ra một ý định lạ lùng. Ý định này kỳ quặc đến mức xưa nay chưa từng có, hắn hưng phấn đến suýt chút nữa đã cắn phải đầu lưỡi!
Được!
Đậu xanh rau má, cứ làm như vậy đi! Ông đây sẽ cho mấy người chứng kiến một “lịch sử” mà trước nay chưa từng có, ha ha ha...
Sau khi hạ quyết tâm, Triệu Ngọc lái xe hút bùn đến giữa đường. Sau đó, hắn chỉnh chỉnh lại tay lái rồi cuối cùng mở cửa xe và bò ra ngoài.
Bởi vì có máy tăng tốc trong người, Triệu Ngọc chỉ cần dùng suy nghĩ là có thể khống chế tốc độ xe. Mặc dù không thể khống chế phương hướng nhưng Triệu Ngọc đã dự tính rằng trước khi xe bị mất khống chế, hắn nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ...
Thấy Triệu Ngọc bỗng nhiên bò ra khỏi buồng lái, tên cướp trên xe bồn lập tức chĩa họng súng về phía hắn mà bắn. Pằng! Shotgun bắn ra vô số viên đạn, mặc dù Triệu Ngọc có áo chống đạn trong người nhưng vì để tránh gây nghi ngờ, hắn vẫn cúi đầu né tránh phía sau thùng chứa của xe hút bùn.
Ngay sau đó, hắn trèo qua thùng chứa, bò tới bên kia xe hút bùn. Thùng này không phải trực tiếp dẫn đến thân xe, dọc theo thùng chứa có một khe hở rất hẹp, Triệu Ngọc vừa vặn giẫm lên khe hở đó để trèo xuống đuôi xe.
Pằng!
Thấy Triệu Ngọc đã bò đến đuôi xe, đối phương lại nhanh chóng nã một phát súng. Sau khi Triệu Ngọc cúi đầu né tránh, hắn lập tức giơ tay lên bắn súng về phía buồng lái của đối phương. Thế nhưng, vì ban nãy đã liên tục bắn mấy lần nên Triệu Ngọc chỉ còn lại một viên đạn, sau khi bắn xong, băng đạn chỉ còn lại vỏ.
Mặc dù chỉ bắn ra một viên đạn, nhưng vì khoảng cách rất gần nên tài xế và tên cướp trên xe bồn vẫn sợ hết hồn, vội vàng cúi đầu né tránh.
Triệu Ngọc chỉ chờ cơ hội này, hắn vươn tay rút ra ống xả thải của xe hút bùn từ đuôi xe. Sau đó, hắn chĩa ngay miệng ống xả thải vào buồng lái của xe bồn, rồi dồn sức đạp mạnh một cái vào van xả thải bên cạnh.
Xe hút bùn vì có thể hút thải và xả thải nên bên trong thùng xe đều có lực nén. Hiện tại, van xả thải đột nhiên được bật lên, áp lực cực lớn khiến tất cả chất thải bên trong thùng chứa lập tức bị phun ra...
Giờ thì náo nhiệt rồi, bên trong thùng chứa đều tích trữ các loại chất thải như bùn hôi, dầu mỡ cộng thêm các vật bài tiết. Chưa nói đến mùi hôi thối ngập ngụa mà còn vô cùng nhão. Dưới áp lực lớn như vậy, tất cả đều ào ào phun hết vào buồng lái của xe bồn. Cảnh tượng ấy quả thật thê thảm không nỡ nhìn...
Buồng lái và toàn bộ đầu xe mang màu phân chỉ trong chớp mắt. Mấy tên cướp trong buồng lái đều bị số bùn ô uế bắn tung tóe, ai cũng kêu gào thảm thiết.
Thì ra đây chính là cái mà Triệu Ngọc gọi là đòn phản kích lớn chưa từng có trong lịch sử, nhưng phải nói là “cứt” vô địch mới đúng.
Két... kẹt...
Bởi vì tên tài xế bị chất thải nhấn chìm chỉ trong nháy mắt nên chiếc xe bồn đột ngột bị mất khống chế, đụng phải dải phân cách lần nữa. Nhưng tiếc rằng chính quyền địa phương coi trọng an toàn giao thông ở những đoạn đường có tỷ lệ tai nạn cao, nên bên trong dải phân cách còn được xây thêm một gò phân cách bằng xi măng.
Xe bồn lớn va chạm mạnh vào gò phân cách, sau đó là một tiếng nổ kinh thiên động địa. Đầu xe bị chấn động rất mạnh, cuối cùng bắn xuống đất.
Ngay sau đó, một âm thanh nặng nề vang lên, đầu xe bồn lớn chẳng những giương cao mà cả chiếc xe đều nhảy lên một góc cao 45 độ...
Oa...
Nhìn chiếc xe bồn nảy lên mấy mét cách khỏi mặt đất, thậm chí còn che cả ánh chiều tà. Triệu Ngọc đương nhiên là giật mình hoảng sợ, trợn mắt há hốc miệng, thậm chí còn quên khóa ống xả thải, bùn thối bẩn thỉu vẫn tiếp tục phun trào, tung tóe xuống đường.
Két két...
Sau khi xe bồn lớn bị bật khỏi mặt đất, dường như vẫn còn dừng lại trên không trung khoảng mấy giây, rồi sau đó mới rơi xuống, nặng nề đập xuống đường bên kia của quốc lộ.
Ầm...
Một tiếng vang thật to, xe bồn lớn chạm đất rầm rầm. Đầu xe bị bong nghiêng xuống, móp méo. Trong xe, tên tài xế vừa biến thành tượng đất hôi thối lập tức bị văng ra khỏi cửa kính xe, cả người bay xa mấy mét, cuối cùng đập vào cây liễu bên đường quốc lộ.
Lạch cạch, cả người nặng nề rơi xuống, chắc là không thể nào sống tiếp được nữa...
Ầm...
Mà cùng lúc đó, ngay lúc đầu xe nặng nề rơi xuống thì thùng dầu to trên thân xe cũng phát ra một tiếng vang giống như bỏng ngô vừa ra lò vậy. Một tiếng nổ vang ngất trời, phần đuôi của thùng dầu lại “bùng!” một cái, bị bắn ra. Mà số thuốc lá bị giấu bên trong thùng cũng giống như bỏng ngô mà bung ra tứ phía, bắn ra đầy đất...