Vài ngày sau, Triệu Ngọc không mở quẻ. Điều tra và phá vụ án ác ma thật sự đã khiến hắn sức cùng lực kiệt, vài ngày liên tục mà vẫn không nghỉ ngơi cho tốt được.
Hơn nữa, lúc này hắn cũng không hề nhàn rỗi, vừa phải tiếp tục tự tay xử lý công việc hậu kỳ, về phương diện khác, hắn vừa phải ứng phó với các buổi xã giao với các cấp lãnh đạo. Thành phố Hoàng Kim tuy nhỏ mà bỗng trở thành trung tâm tiêu điểm, đồng nghiệp từ các ngành liên quan ùn ùn kéo đến, tham gia công tác.
Điều khiến Triệu Ngọc vui mừng chính là Hàn Khoan vô cùng tích cực nhận tội, ông ta đã thẳng thắn thú nhận sự thật về vụ án ác ma và vụ án giết vợ mà mình phạm phải.
Bởi vì cái gọi là tuyệt vọng đến mức lòng đã chết đi, Hàn Khoan bây giờ không phải là kẻ dám can đảm khiêu chiến quyền uy của cảnh sát nữa, vì ông ta không còn cảm thấy tự mãn về vụ án mà mình gây ra nữa.
Ông ta mất hết can đảm, chỉ một lòng muốn chết, chẳng những thành thật khai báo hành vi phạm tội, mà còn giúp đỡ cảnh sát tìm kiếm chứng cứ có lợi.
Vì thế, ông ta kể lại cặn kẽ toàn bộ quá trình làm ra bộ đồ ác ma ngay trước mặt cảnh sát. Sau khi so sánh, bộ trang phục ác ma đang có hiện giờ gần như không khác gì bộ chính.
Thì ra lúc trước, khi Hàn Khoan đổ oan cho Lang Hướng Dương, căn bản vẫn chưa biết đến thủ thuật tiên tiến là điều tra tế bào da. Ông ta chỉ cảm thấy rằng mình không thể để lại vân tay hoặc là tóc linh tinh, cho nên trong quá trình tạo ra trang phục, ông ta vô cùng cẩn thận, nên mới không để lại bất kỳ dấu vết gì cả.
Mặt khác, ông ta còn khai báo một chuyện mà cảnh sát vẫn chưa biết, sau khi ông ta tốt nghiệp ra trường, chính ông ta đã chủ động xin Lang Hướng Dương, muốn đi theo Lang Hướng Dương đến làm việc tại Bắc Thiên.
Bởi vì lúc đó, ông ta đã cãi nhau một trận với người nhà, trong người cũng mắc nợ. Hơn nữa, khi ấy ông ta đã dần dần ý thức được một chuyện rằng vụ giết Lão Qua đã khiến ông ta bị nghiện, ông ta muốn tìm kiếm mục tiêu khác để ra tay, cho nên đã đi tới một nơi xa lạ, đương nhiên sẽ an toàn hơn so với việc về nhà.
Vậy nên khi nghe nói Lang Hướng Dương đang nhận người, ông ta liền chủ động xin làm. Khi bọn họ cùng tới Bắc Thiên, bộ trang phục ác ma kia thật ra vẫn luôn được cất trong ba lô của ông ta!
Thái độ chủ động nhận tội của Hàn Khoan chắc chắn sẽ mở đầu tốt đẹp cho thủ tục định tội hậu kỳ của vụ án ác ma, ít nhất thì Triệu Ngọc không cần phải quan tâm tới việc này nữa.
Chỉ có điều, đối với Triệu Ngọc mà nói, công việc vẫn nặng nề như trước. Ngày nào cũng phải trò chuyện vui vẻ với các cấp lãnh đạo, sau đó lại ở cái gọi là tiệc mừng xã giao mà nâng cốc cụng ly, cực kỳ mệt mỏi. Mấy ngày như thế trôi qua, hắn thậm chí còn không có cơ hội thân mật với Miêu Anh.
Đương nhiên, công việc của Miêu Anh càng bận bịu hơn, cô dẫn các thành viên trong tổ tập hợp tài liệu, viết báo cáo, cũng bận tối mày tối mặt. Tuy rằng Tổng cục Hình sự đã phái một đội khác đến trợ giúp, nhưng vẫn còn rất nhiều chuyện cần bọn họ tự giải quyết mới được.
Thấy ngày Tết càng lúc càng gần, nhưng Triệu Ngọc chẳng những không được thoải mái mà ngược lại càng ngày càng bận rộn.
Đầu tiên, Tổng cục Hình sự đã công bố tin tức trọng đại là vụ án ác ma đã được phá, cho nên trước khi năm mới đến, họ đương nhiên muốn mở một cuộc họp báo có quy mô lớn, giống như vụ án thi thể nữ không đầu vậy, đều phải thông báo cho toàn dân, trấn an lòng dân.
Là nhân vật chính của nhóm phá án, đương nhiên không thể thiếu Triệu Ngọc được, thế nên Tổng cục Hình sự phái chuyên gia mời hắn về thủ đô để chuẩn bị. Còn đoàn người Miêu Anh thì cần phải hoàn thành công tác bàn giao rồi mới có thể tập hợp được.
Chuyện ấy chẳng qua là quan trọng nhất. Còn lúc này, văn phòng tỉnh Đồng Giang đã liên lạc với Triệu Ngọc vào sáng sớm, hy vọng Triệu Ngọc có thể hạ mình đại giá, chủ trì một đại hội khen thưởng ở Cục Đồng Giang, vừa muốn trao giải cho biểu hiện xuất sắc của hắn trong vụ án giết người trên đảo Vĩnh Tiến, vừa muốn hắn huấn luyện nhóm cảnh sát hình sự địa phương một lần.
Mặt khác, Cục trưởng Loan Tiêu Tiêu của Tần Sơn cũng cố ý gọi điện thoại tới cho Triệu Ngọc, hy vọng hắn có thể bớt chút thời gian để quay lại Tần Sơn, cùng tham gia lễ trao thưởng, rồi làm một bản báo cáo huấn luyện có liên quan đến việc điều tra phá vụ án thi thể nữ không đầu.
Nhưng mà Triệu Ngọc thật sự không thể rút được thời gian, đành phải đẩy tất cả mọi chuyện sang năm sau làm.
Chỉ có điều, mặc dù không tham dự những lễ trao thưởng đó nhưng tiền thưởng cho Triệu Ngọc lại không hề thiếu. Hắn tính toán qua một chút, chỉ riêng vụ án thi thể nữ không đầu, hắn đã có được bốn, năm khoản tiền thưởng có giá trị cao.
Trong đó có tiền thưởng và tiền treo giải thưởng truy nã mà Tổng cục Hình sự trao trực tiếp, còn có khu Tấn Trung đặc biệt khen thưởng, cả Cục Cảnh sát Tần Sơn cũng thưởng cho cá nhân hắn nữa...
Mặt khác, những vụ giống như vụ án giết người thần tốc, vụ án mất trộm viên đá quý, vụ giết người trên đảo Vĩnh Tiến đều thu hoạch được rất nhiều. Nhất là vụ án mất trộm viên đá quý, hắn còn chưa hiểu mô tê gì đã nhận được quà thưởng của Cục Bảo vệ di sản văn hóa quốc gia, hơn nữa còn đạt được một danh hiệu là “vệ sĩ quốc bảo” nữa chứ.
Theo đạo lý mà nói, viên đá “Ngôi sao Tamil” là của Ấn Độ, đâu tính là bảo vật quốc gia đúng không?
Triệu Ngọc tính sơ sơ một lượt, tất cả số tiền thưởng đó cộng lại, riêng hắn ít nhất cũng phải được một triệu, đó là vẫn chưa tính cả vụ án ác ma hiện tại!
Tuy rằng số tiền này còn chưa đủ một phần mười số tiền mà hắn bịp được của cha vợ, nhưng đây đều là mồ hôi nước mắt mà mình vất vả kiếm được, hắn đương nhiên cảm thấy vui mừng và quý trọng gấp đôi.
Ngày 28 tháng Chạp, Miêu Anh đã hoàn thành nhiệm vụ bàn giao, dẫn các nhân viên trong tổ điều tra đặc biệt trở về thủ đô, hội hợp với Triệu Ngọc, cùng tham gia buổi họp báo long trọng về vụ án ác ma.
Lúc này, Triệu Ngọc đã có chút kinh nghiệm, đương nhiên xử lý càng linh hoạt và khéo léo. Nhưng trong buổi họp báo, hắn lại thay đổi tác phong mèo khen mèo dài đuôi trước kia, mà gần như không nhắc tới một chữ nào về công lao của mình.
Ngoại trừ việc hắn khen ngợi các cấp lãnh đạo đã anh minh quyết đoán ra, hắn chủ yếu chỉ khen các đồng nghiệp của mình, không riêng gì đồng nghiệp trong tổ điều tra đặc biệt mà còn cả các đồng nghiệp đã tham gia điều tra vụ án này nữa.
Triệu Ngọc còn nhấn mạnh vụ án ác ma có thể phá được là nhờ kết quả do sự nỗ lực của từng cá nhân trong nhóm! Nhất là Ba Thần, Cận Vạn, Vương Xán, còn có Hứa Nghệ Hoa nữa, hắn nêu ra những ví dụ rất sinh động về bọn họ, liên tục tán dương khen ngợi họ rất nhiệt tình.
Mà Cục Cảnh sát Hoàng Kim, Cục Cảnh sát Diệu Danh, kể cả Cục Cảnh sát Bắc Thiên, còn có Cục Cảnh sát Giang Hưng cũng đều nằm trong hàng ngũ được khích lệ của Triệu Ngọc, nếu như không có sự tích cực và ủng hộ vô điều kiện của bọn họ thì sẽ không có kết quả ngày hôm nay.
Cho nên mỗi một Cục Cảnh sát, mỗi một nhân viên cảnh sát đều không thể không có công lao được!
Khi phát biểu, giọng điệu của Triệu Ngọc truyền cảm, dõng dạc rồi lại giản dị tự nhiên, so với buổi họp báo lần trước, hắn càng hào phóng rộng rãi, cho nên sau khi họp báo kết thúc, hắn đã được mọi người vỗ tay nhiệt liệt hơn so với lúc trước! Khiến bọn họ càng thêm kính nể kỳ tài của giới cảnh sát.
Nên khi buổi họp báo vừa chấm dứt, thanh danh của Triệu Ngọc lại được nâng cao một lần nữa, uy chấn khắp giới cảnh sát, tầm ảnh hưởng đã đạt đến một độ cao chưa từng có!
Các tạp chí lớn đều đưa tin, tranh nhau phỏng vấn, tin phỏng vấn gần như chất chồng tựa núi, hại Triệu Ngọc mỗi ngày ngay cả điện thoại cũng không dám nhận.
Điều thú vị nhất chính là sự tích thần thám của Triệu Ngọc còn được giới truyền thông đăng tải lên mạng internet. Không biết là ai đã đặt cho Triệu Ngọc một biệt danh là “Người quét sạch vụ án chưa giải quyết”, từ đó càng không thể vãn hồi!
Bắt đầu từ lúc nhận vụ án lớn Miên Lĩnh, rồi đến vụ án thi thể nữ không đầu, rồi vụ án ác ma mới nhất, tất cả đều là những vụ đã bị tồn đọng rất lâu, rất khó giải quyết, vậy mà Triệu Ngọc có thể phá từng vụ từng vụ một, hơn nữa, quá trình phá án còn mang một sắc thái truyền kỳ, thật sự khiến người ta vỗ bàn mà khen ngợi, vô cùng ấn tượng!
Cho nên, càng ngày càng nhiều bài đăng tương tự được đăng, nickname “Người quét sạch vụ án chưa giải quyết” đã nhanh chóng lan truyền khắp bốn phương tám hướng, vô cùng nổi tiếng.
Thời điểm nó truyền tới mức khoa trương nhất, thậm chí còn có một đám cư dân mạng hô hào, muốn khuyên những ai từng phạm tội vẫn đang lẩn trốn, khuyên bọn họ nhanh chóng đi tự thú nhận tội, nếu không nghe lời, bọn chúng nhất định sẽ bị “Người quét sạch vụ án chưa giải quyết” Triệu Ngọc quét sạch ra ngoài...