Cửu U Long Giới

Chương 340: Long uy chấn thiên



Mọi người không rõ sự tự tin của Triệu Vân Phách từ đâu tới, khuôn mặt của cả đám có chút hoang mang. Trong ý thức của bọn họ, Giáo Hoàng chính là người lợi hại nhất, Đấu Đế là người lớn mạnh nhất, nhưng Giáo Hoàng lại bị Bạch Khởi bắt giữ, tám Đấu Đế Bạch Khởi chỉ dùng một đao đã giải quyết hết tất cả. Sức mạnh này đã không phải là thứ có thể tồn tại trong nhân gian, Bạch Khởi đã thật sự vươn tới cảnh giới của Thần. Về mặt ý nghĩa nào đó mà nói sức mạnh của Bạch Khởi trong mắt bọn họ cảm nhận đã tương đương với Thần. Mặc dù bọn họ và Bạch Khởi đối lập trận doanh, nhưng không thể không thừa nhận trong mắt rất nhiều người sức mạnh của Bạch Khởi đã có thể so sánh với Chư Thần.

Còn nói về Triệu Vân Phách, đối với lão Hoàng Đế có cấp Đấu Đế, bọn họ đều biết sự tồn tại của ông ta, mặc dù là một bí mật đối với nhân gian, nhưng đối với các quý tộc mà nói thì lại biết rất rõ. Một Đấu Đế cường giả, quả thật lợi hại vô cùng, thuộc về sự tồn tại đỉnh cao của sự nghiệp Đại Lục, nhưng vấn đề nằm ở chỗ kẻ thù của ông ta là Bạch Khởi. Nếu là người khác ông ta có phần nào tự tin như vậy, đương nhiên không ai cảm thấy kỳ lạ, nhưng bây giờ ông ta ngược lại vẫn rất tự tin thì không thể không khiến người ta cảm thấy kỳ lạ.

Đối với sự hiếu kỳ và biểu hiện kỳ quái của mọi người, Triệu Vân Phách đã sớm nhìn thấy một chút, hừ lạnh một tiếng, sau đó cao giọng nói:

- Các ngươi đều thấy rất kỳ quái đúng không? Đã như vậy thì các ngươi hãy theo ta ra ngoài xem. Ta tin là viện quân của chúng ta có thể đến được rất nhanh.

Lời nói này khiến những người đứng xung quanh đầu tiên là sửng sốt, sau đó đều hướng ra ngoài xem, nhìn thấy vẫn là cảnh chiến trường thảm khốc, vẫn là cảnh chém giết vong mạng của binh sĩ hai bên. Thiên Long quân mặc quân phục màu tím và Băng Tuyết quân mặc quân phục màu trắng, Đức Lan quân mặc quân phục màu nâu, đại quân Bất Diệt Hoàng Triều mặc quân phục màu hồng đang đan xen vào nhau, triển khai cảnh chém giết. Chiến tranh thảm khốc dị thường, nhưng viện quân mà Triệu Vân Phách nói bọn họ lại không nhìn thấy.

Đúng lúc bọn họ muốn mở miệng hỏi thì đột nhiên từ đằng xa truyền tới một tiếng kêu lớn:

- Xem, mau xem đó là cái gì!

Sau tiếng hô lớn đó là vô số tiếng hô lớn khác, tất cả mọi người đều dừng tay, mấy vạn người hò hét, điều này khiến toàn bộ chiến trường đều yên tĩnh lại, từng người một ngẩng đầu nhìn về hướng bầu trời hướng Đông, chiến tranh đã dừng lại. Điều này khiến các quý tộc đại thần của Đế Quốc Thiên Long cũng không kìm được đưa mắt nhìn về hướng Đông.

Trên bầu trời hướng Đông lúc này, tại nơi cách xa vạn dặm, một bầy chim khổng lồ đông nghịt bay tới, tốc độ cực nhanh khiến người ta líu lưỡi. Nhưng sau một hai phút, những thân ảnh khổng lồ có thể nhìn thấy rõ ràng trên bầu trời, căn bản không phải là chim lớn gì, mà chính là những đầu Cự Long. Nhìn bộ dạng rậm rạp thì chí ít cũng có hơn nghìn con, và cái đầu lĩnh chính là Cự Long màu vàng toàn thân đầy lân giáp kim sắc.

Đối với Cự Long, không có ai lại biết rõ hơn Đế Quốc Thiên Long. Đế Quốc Thiên Long có Thiên Long Kỵ Sĩ Đoàn độc nhất vô nhị trên Đại Lục, bọn họ có số lượng lớn Phi Long và Địa Long. Theo truyền thuyết đây là vì vị Hoàng Đế khai quốc của Đế Quốc Thiên Long có mối quan hệ với Long Tộc cho nên mới có được những Địa Long và Phi Long này, còn những Cự Long, người thông minh vừa nhìn đã biết không phải là Phi Long bình thường rồi.

Phi Long bình thường đại khái có sức mạnh cấp Đấu Linh, thân dài chỉ khoảng mười thước, nhưng những con Cự Long này thì con nhỏ nhất cũng phải dài ngoài hai mươi, ba mươi thước, một loạt có thân hình đạt đến cực điểm, còn mấy con lớn nhất cũng ngoài năm mươi thước. Hoàng Kim Cự Long ở giữa phải có thân hình ngoài trăm thước, thể tích như vậy tuyệt đối không phải là Cự Long, mà là chủng tộc Thần Thánh Cự Long khổng lồ đã mất tích không biết bao nhiêu năm trên Đại Lục, có sức mạnh vô địch.

Sức mạnh của Cự Long bình thường có thể so sánh với Ngũ Tinh Đấu Hoàng, thêm vào đó là Ma pháp Long ngữ lợi hại và năng lực phi hành có thể so sánh với Đấu Hoàng cường giả. Thậm chí Đấu Hoàng cấp cao chưa chắc có thể đánh bại một Cự Long trưởng thành, dù sao lân giáp của bọn chúng rất cứng, hơn nữa sức khôi phục siêu mạnh, lại có thể phi hành cực cao cực nhanh, thật sự là rất khó chơi.

Và Hoàng Kim Cự Long càng được biết đến là vật chủng mạnh nhất trên Đại Lục, Hoàng Kim Long Vương có thể so sánh với sự tồn tại của Chư Thần, trình độ lợi hại không cần nói cũng biết. Bây giờ những người của Đế Quốc Thiên Long đã biết rõ sự tự tin của vị lão Hoàng Đế từ đâu mà đến, có sự giúp đỡ của Long Tộc thì ông ta thật sự có bản lĩnh tự tin, cho dù là Bạch Khởi có lợi hại đến đâu khi đối mặt với Long Tộc hùng mạnh e là cũng phải tránh né vài phần.

- Các vị, bây giờ đã nhìn rõ rồi chứ? Không phải Triệu Vân Phách ta phóng tên không đích, theo như ta thấy Bạch Khởi cũng chỉ là đồ bỏ đi mà thôi. Trước mặt của Long Tộc bất cứ người nào cũng không có cách nào ngăn cản được long uy của bọn họ, chứ đừng nói đến Ma pháp Long ngữ có uy lực khổng lồ. Vì sự phục hồi của nguyên tố thiên địa đã có thể sử dụng rồi, bọn họ tuyệt đối có thể đánh thắng bất cứ kẻ thù nào của chúng ta.

Triệu Vân Phách vô cùng hào khí nói.

- Chuyện này… sao có thể như vậy? Lão tổ tông ngài mời được cường giả Long Tộc sao? Bọn họ không phải đã ẩn cư rồi sao? Sao lại còn xuất hiện?

Triệu Hưng Long đứng bên cạnh Triệu Vân Phách nhìn Long Tộc trước mặt cách đó mấy nghìn thước không có cách nào giữ được sự trấn tĩnh, ngây ngô hỏi, khi nói thậm chí còn nói lắp, chẳng có gì là sự uy nghiêm của Hoàng Đế?

Đương nhiên không riêng gì hắn mà những người ở đây bất kể là những quý tộc đại thần của Đế Quốc Thiên Long hay là liên quân ba nước bên ngoài, bây giờ e là không có ai có biểu hiện khác Triệu Hưng Long. Bọn họ đều trợn tròn mắt, dù sao Long Tộc đã biến mất mấy ngàn năm rồi, nhưng truyền thuyết vô địch của bọn họ lại vẫn đang tồn tại trước mặt.

- Ha ha, thời kỳ đầu Hoàng Đế Bệ Hạ khai quốc của chúng ta đã có chút giao tình với Long Tộc, đã cứu Tộc Trưởng Long Tộc một mạng, cho nên Long Tộc đồng ý bảo vệ Đế Quốc Thiên Long của chúng ta, bảo đảm cho Thiên Long chúng ta không bị tiêu diệt. Khi Thiên Long gặp nguy hiểm gì có thể cầu cứu bọn họ.

Triệu Vân Phách nghe xong lời này thì tự hào nói ra một tin tức khiến người ta kinh ngạc. Câu nói này khiến tất cả mọi người đứng xung quanh đều bình tĩnh lại. Thiên Long có Long Tộc bảo hộ, thì còn sợ gì người khác nữa chứ? Có sự bảo hộ của Long Tộc thì e là Thiên Long thật sự sẽ tồn tại thiên thu vạn đời, vĩnh thế vô ưu. Nghĩ đến đây nét mặt của tất cả bọn họ đều lộ rõ vẻ hưng phấn vô cùng, còn về những gì không thoải mái vừa rồi đã bị bọn họ vứt lại sau lưng rồi.

- Rống.

Trên bầu trời Thiên Long tề ngâm, một con Hoàng Kim Cự Long trong nháy mắt đã rơi xuống trên thành lầu biến hóa thành một người trung niên anh tuấn thân hình cao khoảng hai thước, vững vàng đứng ở chính giữa thành lầu, đối mặt trực diện với Triệu Vân Phách.

- Vân Phách tiểu tử, những kẻ bên ngoài chính là kẻ địch của các ngươi đúng không?

Hoàng Kim Cự Long đã chuyển hóa thành người, cũng chính là Tộc Trưởng Hoàng Kim Long Vương của Long Tộc cao giọng nói, gọi Triệu Vân Phách là tiểu tử. Điều này khiến cho người ta cảm giác quái dị vô cùng, nhưng những người ở đây lại đều tiếp nhận câu nói này. Dù sao người trước mặt cũng là Long Vương. Hoàng Kim Long Vương, người không biết là đã tồn tại bao nhiêu năm rồi, gọi Triệu Vân Phách là tiểu tử cũng là chuyện bình thường, mặc dù Triệu Vân Phách cũng đã sống hơn tám trăm năm rồi.

- Đúng vậy, Long Vương tôn kính, những kẻ mặc y phục màu trắng, màu hồng, màu nâu đều là kẻ thù của chúng tôi, còn những người mặc y phục màu tím là người của chúng tôi, xin ngài và các chiến sĩ Long Tộc vĩ đại hãy giúp chúng tôi. Đế Quốc Thiên Long đã đến bước ngoặt cuối cùng rồi, xin ngài hãy tiêu diệt bọn họ.

Triệu Vân Phách đứng ở đó sau khi nghe được lời này vội vàng cung kính nói.

- Ta biết rồi, Vân Phách tiểu tử, ngươi không cần lo lắng, những kẻ nhỏ bé, yếu ớt này các chiến sĩ của Long Tộc chúng ta có thể dễ dàng giải quyết.

Hoàng Kim Long Vương sau khi nghe câu này liền cao giọng kêu một tiếng dài, dùng Long ngữ truyền đạt mệnh lệnh. Bảy Cự Long thể hình cực lớn từ từ rơi xuống, biểu thị cho thất hệ Long Vương của bảy loại sức mạnh, biến hóa thành bảy nam nhân, có già có trẻ, có người trung niên nhưng mỗi người đều lộ rõ khí thế mạnh mẽ, đứng ở bên cạnh Hoàng Kim Long Vương. Đó chính là Thất Đại Long Vương nổi danh hậu thế của Long Tộc.

Không nên xem thường bọn họ, bọn họ đều là đầu lĩnh của một hệ Cự Long, thân là Long Vương các hệ, thực lực của bọn họ tuyệt đối có thể so sánh với Đấu Đế cấp cao, thậm chí là cường giả Đấu Thánh. Còn thực lực của Hoàng Kim Long Vương lại càng kinh khủng, tuyệt đối là Đấu Thánh cao cấp, mặc dù không có tiến vào Đấu Thần cấp nhưng nói về lực chiến đấu, ông ta tuyệt đối còn mạnh hơn Giáo Hoàng một phần. Hai người Hắc Ám Giáo Hoàng và Quang Minh Giáo Hoàng liên thủ lại mới có thể ngang hàng với ông ta, thậm chí còn không bằng. Dù sao Long Tộc thật sự là một chủng tộc thực lực đồng đẳng vô cùng đặc biệt, bọn họ có thể một mình đấu với từ ba đến năm cường giả nhân tộc đồng cấp.

Những Cự Long này bắt đầu hạ lệnh hành động, cả đám bay lên, vô số long khí từ trời giáng xuống, hình thành nên một trụ hỏa diễm vô cùng xán lạn, quét qua toàn bộ chiến trường, mấy nghìn Cự Long trong nháy mắt đã giết chết trăm vạn người, đồng thời còn không ngừng tàn sát trong đó.

Những con Cự Long thích thú bay lượn khắp nơi, thỏa thích tàn sát những người trên chiến trường. Những người này thậm chí ngay cả năng lực phản kháng cũng chưa có đã bị long khí cực nóng thiêu chết. Binh sĩ của Thiên Long ban đầu rất sửng sốt, sau đó điên cuồng hoan hô, còn liên quân ba nước đua nhau chạy trối chết, trăm vạn thi thể trong nháy mắt đã bị đốt sạch.

Nhưng những Cự Long này vẫn không dừng đòn công kích, mà không ngừng truy kích, phân thành ba đường theo hướng quân doanh của ba nước mà đi, xem ra bọn Cự Long này đã nhận được mệnh lệnh chuẩn bị truy giết đến cùng.

- Nhiều năm trôi qua như vậy, mà thế giới nhân loại vẫn chưa có cường giả gì, những binh sĩ bình thường lại càng yếu ớt, đáng tiếc là Long Tộc chúng ta thật sự quá ít, nếu không thì thế giới này há có chỗ cho nhân tộc làm chủ?

Hắc Ám Long Vương nhìn thấy tình cảnh như vậy, cảm thán nói, khi nói trong nhãn thần ánh lên sự tàn nhẫn và hung hãn. Hắc Ám Long Tộc vốn là một chủng tộc vô cùng hiếu chiến, đối với cảnh máu tanh trước mặt bọn họ vô cùng thích thú, nhìn thấy binh sĩ nhân loại không ngừng giãy dụa trên mặt đất, nhìn thấy biểu hiện thống khổ khủng khiếp của họ, Hắc Ám Long Vương cảm thấy rất thích thú, rất hưng phấn.

Đương nhiên lời nói của hắn rất đắc tội với con người, Triệu Vân Phách ít nhiều có chút nụ cười thống khổ xấu hổ, nhưng cũng không nói gì nhiều, những người đứng xung quanh mặc dù cũng sợ uy thế của Long Tộc không dám nói nhiều, nhưng trong lòng vốn đã chửi thầm từ lâu.

- Ha ha, ngài không nên tự đại quá, tôi nói cho ngài biết, nhân loại mặc dù rất yếu ớt, nhưng thế giới nhân loại cũng có cường giả, chỉ là chưa xuất hiện ở đây mà thôi…

Quang Minh Long Vương hừ lạnh một tiếng, đứng ở đó lập tức nói như vậy. Mối quan hệ giữa hắn và Hắc Ám Long Vương vốn không tốt, có thể nguyên nhân vì thuộc tính tương khắc, mối quan hệ giữa hai bọn họ trời sinh đã có chút đối địch, mặc dù vì sự áp chế của Hoàng Kim Long Vương, hai người họ không dám liều mạng tử đấu, nhưng bình thường vẫn có chút tranh đấu tồn tại.

- Thế giới nhân loại còn có cường giả sao? Ha ha, chuyện lạ khó tin trong thiên hạ, sao ta lại không biết? Trong những con kiến nhỏ bé, yếu ớt đó cũng có cường giả sao? Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Hắc Ám Long Vương nghe thấy lời này thì cao hứng cười nói.

Nhưng sau đó nhìn thấy vẻ xấu hổ của Triệu Vân Phách, dường như nghĩ ra điều gì liền cười ha ha nói:

- Đương nhiên Vân Phách tiểu tử, thực lực của ngươi cũng rất khá, nhưng ngươi so với các chiến sĩ của Long Tộc chúng ta mặc dù mạnh hơn một chút, nhưng so với chúng ta vẫn còn cách xa lắm.

- Được rồi, đừng cãi nhau nữa. Ta biết thế giới nhân loại vẫn có cường giả, mặc dù không có ở đây nhưng hai kẻ là Hắc Ám Giáo Hoàng và Quang Minh Giáo Hoàng của thế giới nhân loại thật sự rất khó chơi. Ta cũng không nắm chắc sẽ thắng bọn chúng, cho nên các ngươi cũng đừng tự đại quá, mặc dù bọn chúng không phải là đối thủ của ta, nhưng đối phó với bọn chúng không hề dễ đâu.

Hoàng Kim Long Vương có chút không nhẫn nại cắt đứt lời nói của thủ hạ. Đương nhiên lời nói này chủ yếu là nhằm vào Hắc Ám Long Vương. Dù sao lời nói của hắn thật sự rất khó nghe. Hắc Ám Long Vương quả nhiên không hiểu rõ về hai vị Giáo Hoàng cho nên mới nói như vậy nhưng sau khi nghe lời lời đánh giá của Hoàng Kim Long Vương ngược lại lại càng vội vàng muốn hành động. Long Tộc đều là những kẻ hiếu chiến vì vậy lần này bọn họ mới tới đây đông như vậy. Thật ra việc Long Tộc giúp đỡ Thiên Long giải quyết chiến tranh lần này căn bản không cần bao nhiêu người. Tám đến mười Cự Long đã đủ rồi, nhiều nhất là thêm một Long Vương mà thôi. Cho nên lần này nhiều người tới như vậy hoàn toàn là vì Long Tộc quá hiếu chiến, hơn nữa mấy vạn năm qua đều không có chiến tranh, bọn họ thèm khát chiến tranh, cho nên mới xông ra một đám như vậy. Hoàng Kim Long Vương đã không ngăn cản được cuối cùng đành phải dẫn theo nhiều người đến. Cho nên Hắc Ám Long Vương khi nghe tới có đối thủ lợi hại mới hưng phấn lên như vậy.

- Đương nhiên, nhưng ngươi không phải đối thủ, ta khuyên ngươi vẫn nên quên đi thì hơn, đợi lúc nào ngươi có thể đồng thời đánh bại sáu vị Long Vương khác thì hãy nói đến chuyện khiêu chiến với bọn họ.

Hoàng Kim Long Vương liếc mắt nhìn Hắc Ám Long Vương. Những tâm tư của hắn Hoàng Kim Long Vương vẫn biết, Long Tộc đều là những kẻ thích nói thẳng, sảng khoái rất nhanh, cũng không có tâm nhãn gì mà trực tiếp thể hiện thẳng ra.

- Chuyện này…

Hắc Ám Long Vương nhất thời như câm điếc, trong các hệ Long Vương đơn lẻ hắn là số một, nhưng số một này đặt song song, Quang Minh Long Vương và hắn có thể nói tương đương nhau, còn những Long Vương khác vẫn yếu hơn một chút, nhưng cũng không cách biệt xa lắm, muốn đánh thắng sáu người bọn họ cũng không chắc chắn.

Thấy Hắc Ám Long Vương như cứng lưỡi, Hoàng Kim Long Vương không nói gì nhiều thêm, chỉ đưa ánh mắt nhìn về phương xa, trong lòng bắt đầu suy nghĩ, mình lúc nào có thể đụng được cường giả, giao chiến với hắn một phen để thúc đẩy sự tiến hóa của mình?

Phải biết rằng Long Tộc trước đây không có vương vị… Hoàng Kim Long Vương, vị trí này được gọi là Long Hoàng, mà Long Hoàng chính là vị trí của Tam Đầu Hoàng Kim Long. Hoàng Kim Long Vương chính là hậu thế của Tam Đầu Hoàng Kim Long, nhưng vì Long Hoàng tiền nhiệm chết trận, Long Tộc như rắn mất đầu, Hoàng Kim Long Tộc mặc dù thế lực mạnh mẽ thống lĩnh Long Tộc nhưng vẫn không có ai có thể đột phá tiến hóa, xưng là Tam Đầu Hoàng Kim Long. Cho nên vị trí Long Hoàng vẫn bỏ trống, chỉ có Hoàng Kim Long Vương của Hoàng Kim Long Tộc thay thế vị trí tạm thời của Long Hoàng, nhưng hắn không thể được gọi là Long Hoàng, chỉ có thể gọi là Hoàng Kim Long Vương. Đây cũng là nỗi đau khổ ở mãi trong lòng của Hoàng Kim Long Tộc và Hoàng Kim Long Vương, hắn lúc nào cũng khao khát có thể đột phá nhưng bao nhiêu năm qua vẫn chưa có tiến triển gì.

- Chuyện này, thật ra… trong số kẻ địch của chúng ta lần này, có một người tên là Bạch Khởi.

Nghĩ đi nghĩ lại, Triệu Vân Phách vẫn muốn đem chuyện của Bạch Khởi nói ra, dù sao Bạch Khởi cũng là kẻ địch cực mạnh, vẫn nên nói ra chiến tích và sức mạnh của hắn để các cường giả Long Tộc sớm chuẩn bị thì tốt hơn, tránh đến lúc đó trở tay không kịp, tổn thất nhân thủ. Long Tộc trách tội không nói làm gì, đối với bản thân hắn cũng không có lợi ích gì.

Nhưng đáng tiếc là Triệu Vân Phách còn chưa nói xong, bên ngoài đã xuất hiện một động tĩnh mới, khiến hắn không thể không đem những lời mình vốn chuẩn bị thật tốt để nói ra toàn bộ nuốt ngược lại vào bụng, cũng không nói ra, cả người như nghẹn lời, nuốt một hơi những lời nói đó xuống dưới.

Bởi vì bên ngoài truyền đến là tiếng rồng gào thảm khốc, một luồng đấu khí kim sắc từ trong quân doanh của Bất Diệt Hoàng Triều bộc phát ra, trong nháy mắt đã bao trùm cả bầu trời ngàn thước, những con Cự Long đang thỏa thích phun trào long khí màu hồng truy sát những binh sĩ của Bất Diệt Hoàng Triều từ trong không trung bị chém thành hai nửa, từ trên trời hung hăng rơi xuống.

Tình cảnh như vậy tất cả mọi người đều không ngờ tới, những người của Long Tộc vốn đang truy sát binh sĩ các nước ở đây sau tiếng rồng kêu thảm thiết, từ từ dừng những động tác của mình, theo nơi phát ra tiếng Cự Long kêu thảm thiết mà đi, cả đám đầu tiên là sửng sốt, sau đó bùng phát phẫn nộ theo hướng rồng kêu mà đi.

Phải biết rằng Long Tộc là chủng tộc vô cùng đoàn kết, mặc dù nội bộ cũng có phân tranh, nhưng vì nhân khẩu rất thưa thớt, Long Tộc đối với mỗi người trong tộc đều có sự coi trọng dị thường. Một người chết đi cũng đủ để tạo ra một cơn bão nổi với cả tộc. Một Xích Long chiến sĩ chết đi cũng đủ để chọc giận toàn bộ Long Tộc, khiến bọn họ vứt bỏ việc tranh đấu trong tay mà theo phương hướng của Bất Diệt Hoàng Triều xông tới.

Các Long Vương đang ở trên đài nhìn xuống sắc mặt cũng biến đổi, cả đám nhìn về hướng quân doanh của Bất Diệt Hoàng Triều ở đằng xa, Xích Long Vương càng phẫn nộ quát:

- Ai, thật ra là ai, dám giết tộc nhân của ta! Ta phải giết chết mi!

Nói xong liền xông ra, hóa thành Cự Long hồng sắc khoảng hơn năm mươi thước, theo hướng quân doanh của Bất Diệt Hoàng Triều mà đi. Xích Long bạo ngược, nổi danh thiên hạ, so với Hắc Long còn táo bạo hơn. Tộc nhân chết đi, Xích Long Vương đương nhiên không thể nhẫn nại mà phải xông ra.

Còn mấy Long Vương khác cũng không có động tĩnh gì, mà chỉ đưa ánh mắt nhìn về phía Hoàng Kim Long Vương. Sắc mặt của Hoàng Kim Long Vương khó coi vô cùng, cái chết của tộc nhân khiến trong lòng hắn rất khó chịu, sau đó nhìn về hướng Triệu Vân Phách trầm giọng hỏi:

- Vân Phách tiểu tử, người đó là ai? Ngươi biết không?

- Người đó chính là Bạch Khởi, là cường giả lợi hại nhất trước mắt của nhân tộc chúng ta. Ta vừa mới muốn nhắc đến hắn, kết quả chưa nói hắn đã ra tay rồi, thật sự khiến ta không ngờ tới, đối với cái chết của Long Tộc ta rất xin lỗi.

Triệu Vân Phách cười đau khổ vội vàng xin lỗi, hắn vừa mới muốn nói, kết quả chưa nói ra thì Long Tộc đã chết rồi, điều này khiến Triệu Vân Phách thật sự không biết nói thế nào. Long Tộc rất coi trọng tộc nhân, lần này bản thân có thể biến tướng khiến tộc nhân chết đi một người, ai biết bọn họ có phản ứng như thế nào.