Cửu U Long Giới

Chương 341: Vung đao với Đồ Long



- Bạch Khởi? Người đó rất lợi hại sao?

Hoàng Kim Long Vương ngược lại không phẫn nộ, cũng không nói câu gì bất mãn, biểu hiện không thay đổi nhưng trong nhãn thần ít nhiều có chút hưng phấn và chờ đợi, chếch đầu xuống.

Không thể phủ nhận cái chết của tộc nhân khiến Hoàng Kim Long Vương rất đau lòng. Long Tộc nhân khẩu rất thưa thớt, tỷ lệ sinh sản lại thấp, mỗi một người trong Long Tộc đều quý giá vô cùng. Hồi đầu Long Tộc bọn họ rút lui khỏi vũ đài của Đại Lục cũng là vì số lượng tộc nhân quá ít, khiến bọn họ căn bản không có vốn người để tiếp tục tranh giành trên Đại Lục, cũng không muốn lưu lại trên Đại Lục. Vì vậy việc tổn thất bất cứ tộc nhân nào cũng đều là điều mà Long Tộc không thể nào chấp nhận được, nghỉ ngơi lấy lại sức mấy vạn năm qua Long Tộc bây giờ cũng chỉ có mấy ngàn người mà thôi, mỗi một người chết đi đều khiến cho Hoàng Kim Long Vương rất thương tâm.

Thế nhưng một phương diện khác là Hoàng Kim Long Vương khao khát đột phá, hắn khao khát gặp được đối thủ mạnh, chỉ có chiến đấu với đối thủ mạnh mới có thể đột phá được lực chiến đấu của bản thân, mới có thể giúp bản thân đạt được sự tiến hóa, trở thành Tam Đầu Hoàng Kim Long chân chính, trở thành Long Hoàng, chứ không phải là một Hoàng Kim Long Vương cho nên khi nhắc tới Bạch Khởi nhãn thần của hắn mới trở nên như vậy.

- Rất lợi hại, chỉ cần một chiêu đã giải quyết tám Đấu Đế của nhân loại chúng tôi. Quang Minh Giáo Hoàng sinh thời còn bị bắt tới Quang Minh Giáo Đình, cướp bóc Quang Minh Giáo Đình, đã không thể dùng sự lợi hại bình thường mà hình dung ra hắn được rồi. Hắn tuyệt đối có thể xem là là cường giả số một của thế giới nhân loại.

Sau khi nghe xong lời này Triệu Vân Phách lắp bắp nói, mặc dù hắn không muốn thổi phồng Bạch Khởi nhưng hắn cũng không giấu diếm điều gì, chỉ là đem những chuyện mà mình biết nói ra. Hơn nữa từ thực lực Bạch Khởi biểu hiện ra, hắn tuyệt đối có thể được xem là cường giả số một của nhân loại

- Vậy sao? Vậy xem ra ta đã gặp được một đối thủ tốt rồi.

Hoàng Kim Long Vương có chút hưng phấn nói.

- Dù sao cũng chỉ là con người mà thôi, cường giả của thế giới nhân loại, theo ta thấy cũng chẳng qua như vậy thôi. Long Vương ngươi đừng động thủ trước, để ta đi xem thử hắn!

Hắc Ám Long Vương nghe xong lời này đầu tiên là sửng sốt, sau đó vội vàng xông ra, xem ra hắn muốn giao đấu với Bạch Khởi trước.

Mấy Long Vương khác cũng ngạc nhiên, lập tức xông ra, bọn họ là muốn đi giúp đỡ, bọn họ không nghĩ nhiều như Hắc Ám Long Vương, tâm tư chi tiết, nghe xong lời của Triệu Vân Phách vội vàng xông ra, lo sợ Hắc Ám Long Vương gặp phải chuyện gì nguy hiểm. Mặc dù bọn họ vốn cũng không thích lão ta, nhưng dù sao mỗi người tộc nhân đối với Long Tộc mà nói đều vô cùng quan trọng, chứ đừng nói đến là một Long Vương, nhất định không thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

- Các ngươi cứ đợi được rồi, ta sẽ đi xem sao.

Không giống như mấy Long Vương kia lần lượt biến thân xông ra, Hoàng Kim Long Vương vẫn giữ hình dáng con người bay ra ngoài, trước khi đi còn nói với bọn Triệu Vân Phách một câu như vậy.

Xích Long Vương cũng xông ra. Những Cự Long bên này đông nghìn nghịt cũng xông ra, cả đám đang trong cơn giận dữ, muốn san bằng quân đội của Bất Diệt Hoàng Triều thành bình địa. Những binh sĩ bắt đầu khủng hoảng lên, đương nhiên binh sĩ của hai nước còn lại thở phào nhẹ nhõm, thà anh chết còn hơn để tôi chết. Những người của Bất Diệt Hoàng Triều chết còn tốt hơn là bọn chúng chết.

Nhìn thấy một đám Cự Long đông nghịt gào thét xông tới, các tướng lĩnh và binh sĩ có chút hoảng sợ, nhưng Bạch Khởi vẫn cười lạnh một tiếng, trong nháy mắt phóng lên trời, không nói nhiều Hóa Huyết Thần Đao trong tay mang khí đao huyết sắc, triển khai tàn sát, hơn mười đao khí tung hoành ngang dọc, mười mấy con Cự Long lập tức rơi xuống. Những con Cự Long này bị Bạch Khởi tàn nhẫn chém thành hai mảnh, từ trên trời rơi xuống. Tình cảnh như vậy ai cũng không ngờ tới, những con Cự Long cường đại trước mặt Bạch Khởi đột nhiên lại như không có sức lực gì, cứ như vậy bị tàn sát.

Khắp bầu trời long huyết rơi xuống, những binh sĩ ở dưới đều chìm trong long huyết. Các binh sĩ của Bất Diệt Hoàng Triều bắt đầu hoan hô, sự sợ hãi và khiếp sợ đã nương theo cường thế của Bạch Khởi mà biến mất, bọn họ không sợ những loài bò sát cực lớn này?

- Ha, không biết lượng sức, tới đây, giết không tha.

Bạch Khởi hừ lạnh một tiếng, triển khai tàn sát. Cả đám Cự Long ngã xuống. Xích Long Vương nổi giận gầm lên một tiếng, kéo thân thể khổng lồ xông về hướng của Bạch Khởi, nhưng đáng tiếc bên trong lại là một đao khí cực lớn, trong nháy mắt từ giữa Xích Long Vương chém ra, cái chết của vị Long Vương này cũng không khác gì với cái chết của con Cự Long đầu tiên, từ từ rơi xuống.

Tình cảnh như vậy khiến cho Long Tộc càng thêm phẫn nộ, nhưng đồng thời với sự phẫn nộ là đầy sự kinh hãi. Hơn mười con Cự Long và một vị Long Vương rơi xuống khiến bọn họ khiếp sợ. Bạch Khởi ở trước mặt khiến bọn họ bỗng nhiên phát hiện bản thân cho dù có thân thể và lân giáp cường hãn căn bản chỉ cần một đòn, người ta một đao giải quyết một người, còn đơn giản hơn thái rau, điều này sao bọn họ có thể không sợ hãi được?

Sáu Long Vương khác bao gồm cả Hắc Ám Long Vương hung hăng đều dừng bước, dừng lại trên không trung không dám tiến bước. Cái chết của Xích Long Vương khiến bọn họ khiếp sợ, hơn ngàn Cự Long đều kêu to lui về phía sau, bọn chúng không dám xung kích, trong đó thậm chí bao gồm cả Hắc Ám Long Vương. Hắn căn bản rất xem thường nhân loại nhưng cái chết của Xích Long Vương khiến hắn biết rằng, con người trước mặt tuyệt đối không phải là người mà mình có thể coi thường. Hắn quá mạnh, mạnh đến mức khiến người ta phải khiếp sợ, thậm chí so với Hoàng Kim Long Vương còn đáng sợ hơn mấy phần, sự tồn tại như vậy tuyệt đối không phải là thứ mà bọn họ có thể đối phó được.

Hoàng Kim Long Vương vốn có sắc mặt bình thường nhưng sau khi hơn mười tộc nhân và Xích Long Vương bị Bạch Khởi chém chết bắt đầu biến thân. Một Cự Long kim sắc thân dài trăm thước xuất hiện trước mặt của Bạch Khởi, vẻ mặt tràn đầy sự tức giận nhìn Bạch Khởi.

- Con người kia, mi dám giết chết Long Tộc chúng ta, ngươi dám chém giết một Long Vương! Ta vốn còn muốn giữ lại cho ngươi cái mạng nhưng bây giờ ta nhất định phải giết chết ngươi! Kẻ nào dám khiêu khích sự tôn nghiêm của Long Tộc thì nhất định phải chết!

Hoàng Kim Long Vương vô cùng tức giận nói. Cái chết của hơn mười người Long Tộc và một Long Vương đã kích động hắn, khiến hắn cực kỳ phẫn nộ.

- Ha ha, Giết ta? Dựa vào ngươi sao?

Bạch Khởi nói với thái độ khinh khỉnh, nói xong liền thu Hóa Huyết Thần Đao lại. Hóa Huyết Thần Đao quá sức sắc bén, giết chết Hoàng Kim Long Tộc ở trước mắt cũng không có vấn đề gì nhưng Bạch Khởi không định làm như vậy. Hắn định dùng quả đấm hung hăng của mình dạy cho tên cuồng vọng tự đại này một bài học. Hắn thật sự cho rằng bản thân hắn là vô địch sao? Long Tộc có gì đặc biệt hơn người chứ?

Hai đại chủng tộc tranh bá với Long Tộc là Thái Thản, Bỉ Mông, sự lợi hại không có gì so sánh được, nhưng bây giờ không phải đã trung thành với mình sao? Hoàng Kim Long Vương rất lợi hại sao? Hoàng Kim Thái Thản, Hoàng Kim Bỉ Mông Vương thì sao? Bọn họ không lợi hại sao? Không phải vẫn thành thật nghe lời mình sao? Hoàng Kim Bỉ Mông Vương bây giờ chẳng phải là tọa của mình sao. Hoàng Kim Long Vương thì có gì giỏi chứ, Bạch Khởi ghét nhất cái khí thế ngạo mạn của hắn, tự cho mình là tài giỏi lắm.

Trước đó Chiến Thần Vô Song đối với mình không phải cũng ngạo mạn lắm sao? Nhưng đến bước cuối cùng hắn không phải cũng phải thỏa hiệp với mình sao? Chiến Thần Vô Song là người thế nào chứ? Là một trong mười Chủ Thần cùng đẳng cấp với Long Thần, hắn cũng phải khuất phục mình, một Hoàng Kim Long Vương nhỏ bé như ngươi còn dám kêu gào gì chứ? Bạch Khởi đương nhiên dự định dạy cho hắn một bài học.

- Cuồng vọng! Ngươi giết chết người của Long Tộc vĩ đại mà còn dám cuồng vọng như vậy! Ta phải giết chết ngươi, báo thù cho người của Long Tộc!

Hoàng Kim Long Vương nổi giận quát lên.

- Phi, Sinh mệnh của Long Tộc các ngươi quý giá lắm sao? Các ngươi giết chết hơn mười vạn binh sĩ của ta, cái chết của bọn họ ai chịu trách nhiệm? Ngươi đã nói như vậy, vậy thì ta sẽ cho ngươi toại nguyện, hôm nay ta phải khiến tất cả Long Tộc các ngươi chết ở đây để đền mạng cho các binh sĩ của ta!

Bạch Khởi hừ lạnh một tiếng rồi nói như vậy, nói ra không hề do dự, không nói nhiều mà trực tiếp động thủ.

- Ầm ầm~~

Một quyền đánh ra, thân hình cao lớn của Hoàng Kim Long Vương đã bị Bạch Khởi hung hăng nện xuống đất, rơi xuống trên chiến trường đầy máu tươi của ngàn binh sĩ Thiên Long bị giết chết hôm nay, nhưng vẫn chưa dừng ở đó, Bạch Khởi không thể dễ dàng đơn giản dùng một chiêu giải quyết người này.

Chỉ thấy sau hành động vừa rồi, Bạch Khởi trực tiếp vọt xuống phía dưới, bắt được kẻ nghịch tặc Hoàng Kim Long Vương, sau đó túm lấy tung lên trời, nhân ảnh cũng xuất hiện phía dưới thân thể của Hoàng Kim Long Vương, liên tiếp đánh ra bốn mươi, năm mươi quyền không dứt. Đánh cho Hoàng Kim Long Vương liên tiếp kêu thảm thiết, sau đó dùng một quyền oanh kích Hoàng Kim Long Vương vào trong thành Thiên Long, tạo nên một trận khói bụi. Cả quá trình giống như nước chảy mây trôi, tuyệt nhiên không ướt át bẩn thỉu, trong nháy mắt đã hoàn thành. Hoàng Kim Long Vương hung hăng rơi xuống đất, giãy dụa mấy cái, ói ra mấy ngụm máu tươi rồi không biết gì nữa.

Chấn động… thật sự chấn động! Hoàng Kim Long Vương lại bị giải quyết đơn giản như vậy, nó thật sự là sự chấn động với tất cả mọi người, ai mà ngờ kết quả lại như vậy. Kết quả như vậy khiến người ta không cách nào chấp nhận, cũng không thể nào tưởng tượng được, tất cả mọi người đều ngơ ngẩn, sững sờ đứng đó, cả chiến trường trở nên lặng ngắt không có một tiếng động.

- Bây giờ… tới lượt các ngươi!

Bạch Khởi xoay người hừ lạnh một tiếng, nhìn về hướng các Long Tộc khác, Hoàng Kim Long Vương vẫn chưa chết. Bạch Khởi biết, nhưng Bạch Khởi vẫn không tiếp tục hạ thủ, hắn đã mất đi lực chiến đấu, Bạch Khởi muốn giết hắn, lúc nào cũng có thể, nhưng bây giờ Bạch Khởi cái mà Bạch Khởi muốn làm chính là giết sạch những tên Long Tộc đang ở trước mặt, giết sạch sẽ, quét sạch sự tôn nghiêm của Long Tộc, để bọn chúng biết rằng con người không phải là loại mà ai cũng có thể coi rẻ được.

Các Long Tộc xung quanh nghe thấy lời này đều lùi về phía sau, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Bạch Khởi trong đó bao gồm cả sáu vị Long Vương còn lại. Sắc mặt cả đám đều rất khó coi, có kẻ thậm chí đã không kìm được thấp giọng run rẩy hô:

- Long Thần bảo vệ, Long Thần phù hộ.

Nhưng bọn họ lại không biết bây giờ cho dù là Long Thần của bọn họ đích thân đến cũng không thể cứu mạng bọn họ. Trước mặt Bạch Khởi bọn họ nhất định phải chết, cho dù Long Thần có tới cũng không ngăn cản nổi Bạch Khởi, huống hồ bây giờ Long Thần còn đang chìm trong giấc ngủ say.

- Giết.

Bạch Khởi lạnh lùng nói, nói xong khí tàn sát bao trùm khắp nơi, từng luồng đấu khí kim sắc pha lẫn huyết sắc phóng lên trời, trải rộng toàn bộ không trung, trong nháy mắt cả bầu trời đã bị đấu khí này bao trùm, phảng phất như mặt trời đã bị che khuất. Khắp cả không trung đều truyền tới những tiếng kêu thảm khốc của vô số Cự Long, hơn ngàn con Cự Long dần dần rơi xuống, cả đám thân thể đã bị đấu khí chém ngang, chết ngay tại chỗ từ trên trời từ từ rơi xuống.

- Chuyện này… sao có thể như vậy chứ!

Mấy Long Vương của Long Tộc cũng đều bị thương nhưng đòn công kích trên diện rộng không giết chết được bọn họ, chỉ có thể khiến bọn họ bị thương mà thôi, nhưng mấy Long Vương vẫn bị cảnh tượng trước mặt làm cho vô cùng chấn động. Bọn họ không dám tin… điều này… là sự thật, cả ngàn Long Tộc đã chết như vậy, toàn bộ quá trình không vượt quá mười giây. Sức mạnh của hơn ngàn Long Tộc đủ để có thể tiêu hủy toàn bộ mấy Đế Quốc, trong nháy mắt đã bị giết sạch sẽ, tình cảnh như vậy khiến sao bọn họ có thể nào chấp nhận được?

- Không có gì là không thể, tiếp theo chính là các ngươi đấy.

Đáp lại bọn họ chính là thanh âm lạnh lùng của Bạch Khởi, không biết từ lúc nào Bạch Khởi đã xuất hiện phía sau bọn họ lạnh lùng nói với bọn họ, giữa lúc nói đã một luồng đao khí lập tức bạo phát ra, Hắc Ám Long Vương, Quang Minh Long Vương trong nháy mắt bị giết chết.

Mấy Long Vương khác cũng không quan tâm nhiều như vậy, bọn họ đã nhìn ra, bọn họ căn bản không có tư cách chống lại Bạch Khởi, thậm chí ngay cả năng lực phản kháng cũng không có, chỉ cần Bạch Khởi ra tay thì bọn họ sẽ chết ngay lập tức. Tình cảnh như vậy cho dù là Long Tộc có thiện chiến đến đâu cũng không dám chiến đấu, cho dù bọn họ thường xuyên đem sự tôn nghiêm của Long Tộc treo trên miệng cũng không dám nói thêm gì, xoay người bỏ chạy, phân thành bốn hướng, bắt đầu vội vàng chạy trốn.

Bọn họ biết bây giờ không phải lúc để chơi đùa nữa, bọn họ nhất định phải chạy trốn, bất kể ai chết cũng phải chạy, tối thiểu nhất cũng phải có một người còn sống nếu không thì Long Tộc thật sự sẽ hết đời. Phải biết rằng nơi tụ tập của Long Tộc ở Long Đảo ngoài biển, ở đó có rất nhiều động vật biển cổ đại tồn tại, bọn chúng đều là kẻ thù của Long Tộc. Thường ngày Long Tộc sỉ nhục Hải Thú và Hải Tộc, có cừu hận rất lớn đối với bọn họ, nhưng vì sự lớn mạnh của Long Tộc cho nên những kẻ này căn bản không dám tìm Long Tộc gây chuyện, Long Đảo thái bình vô sự.

Thế nhưng lần này Hoàng Kim Long Vương mang theo tất cả chiến lực của Long Tộc, trong Long Đảo chỉ có mấy trăm tiểu long nhỏ và mười mấy rồng mẹ đang đợi sinh sản, chiến sĩ Long Tộc bảo hộ không đủ ba mươi người, một ngày nào đó thông tin bọn họ bị giết truyền đi, lập tức sẽ có người nhân cơ hội tiêu diệt Long Đảo, cho nên bọn họ không thể chết, ít nhất cũng phải có một người còn sống, chỉ cần một người còn sống thì có thể quay về Long Đảo bảo vệ Long Đảo, tối thiểu ít nhất không để cho Long Tộc bị hủy diệt. Còn về Hoàng Kim Long Vương mặc dù bọn họ cũng muốn cứu nhưng bọn họ lại rất hiểu rõ là mình không có năng lực đó.

Đáng tiếc suy nghĩ thì rất hay nhưng hiện thực lại luôn tàn khốc, mặc dù mấy Long Vương đều có chuẩn bị tinh thần hy sinh, nhưng không ai ngờ rằng toàn quân lại bị tiêu diệt toàn bộ. Bọn họ không có cách nào chạy trốn khỏi tay Bạch Khởi, đối với việc chạy trốn của các Long Vương, Bạch Khởi không truy kích mà chỉ phóng ra bốn luồng đấu khí. Trong nháy mắt bốn tiếng rồng kêu thảm thiết đã vọng tới, bốn Long Vương đều ngã xuống.

- A… ta phải giết ngươi.

Hoàng Kim Long Vương điên giận hét lên, thân hình lại biến hóa lớn gấp đôi, ở vị trí của hai bên đầu cũng mọc thêm ra hai cái đầu. Hắn thật sự đã tiến hóa. Khi hàng ngàn Long Tộc và Thất Đại Long Vương chết đi, chịu sự đả kích quá lớn, cuối cùng đã tiến hóa, tiến hóa trở thành Tam Đầu Hoàng Kim Long, bây giờ hắn có thể được gọi là Long Hoàng rồi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://thegioitruyen.com

Sau khi tiến hóa Tam Đầu Hoàng Kim Long, trong nháy mắt đã vọt lên trời tới trước mặt của Bạch Khởi, tức giận rống lên xông tới chỗ của Bạch Khởi. Hắn đã hao tâm tổn sức, vất vả vô cùng để nghĩ cách tiến hóa, nhưng chuyện đồng thời với sự tiến hóa lại là Long Tộc hầu như bị hủy diệt. Cái giá phải trả này thật sự quá đắt, sự kích thích này quá lớn khiến Tam Đầu Hoàng Kim Long đã điên cuồng, bây giờ hắn không còn suy nghĩ nào khác ngoài suy nghĩ chính là giết chết Bạch Khởi, giết chết con người khốn khiếp ở trước mặt, hủy diệt nhân loại ở đây, giết chết tất cả mọi người!

Trong đó thậm chí bao gồm cả những người của Đế Quốc Thiên Long, bao gồm cả kẻ đáng chết Triệu Vân Phách, vì nếu không phải do Đế Quốc Thiên Long, nếu không phải vì Triệu Vân Phách thì Long Tộc của bọn chúng căn bản sẽ không đến đây, cũng sẽ không gặp phải cảnh như vậy, khiến toàn bộ Long Tộc hầu như chết sạch, dường như tất cả những thanh niên Long Tộc đều đã chết sạch, đây là điều mà hắn không thể nào tiếp nhận được, hắn phải khiến tất cả mọi người ở đây phải trả giá.

- Không biết lượng sức mình.

Bạch Khởi hừ lạnh một tiếng, sau đó Hóa Huyết Thần Đao lập tức bạo trướng, trong nháy mắt đã xông tới Tam Đầu Hoàng Kim Long, một luồng đao khí khoảng hai ngàn mét lập tức lóe ra, trực tiếp từ giữa người Tam Đầu Hoàng Kim Long xẻ ra, thân thể khổng lồ của Hoàng Kim Long rơi xuống, dữ dội nện xuống mặt đất.

Quả thật Tam Đầu Hoàng Kim Long thật sự rất lợi hại, đã đạt đến đỉnh cao của thế giới, thậm chí tiến vào cảnh giới của sơ cấp Cao Cấp Thần, nhưng hắn vẫn không phải là đối thủ của Bạch Khởi. Với sức mạnh tuyệt đối trước mắt, Tam Đầu Hoàng Kim Long điên giận bạo phát vẫn không thể thay đổi được sự phẫn nộ của hắn mà chỉ khiến bản thân chết nhanh hơn mà thôi.

Cảnh tượng như vậy khiến tất cả mọi người đều chấn động, đại quân nhân loại hơn ngàn vạn đang quan sát bất luận là ở quốc gia nào đều cực kỳ chấn động. Sự cường đại của Bạch Khởi khiến bọn họ đã không có cách nào hình dung được, sự sùng bái của bọn họ dành cho Bạch Khởi không gì có thể so sánh được. Lúc này Bạch Khởi trong lòng bọn họ chính là Thần, vị Thần bất khả chiến bại. Bất luận là quân đội của Bất Diệt Hoàng Triều hay là Đế Quốc Băng Tuyết, hay là Đế Quốc Đức Lan và đại quân của Đế Quốc Thiên Long, Bạch Khởi cũng là vị Thần không thể nào đánh thắng, bọn họ vô cùng sùng bái và kính nể Bạch Khởi.

- Ha! Quân đội của Bất Diệt Hoàng Triều nghe ta đây! Tất cả mọi người thu dọn xác rồng, tắm rửa long huyết, đem những kẻ của Long Tộc nướng lên làm thức ăn hết cho ta.

Bạch Khởi đứng trên không trung cao giọng nói, thanh âm như tiếng sấm rền khiến tất cả mọi người đều chấn động, đồng thời nội dung của lời nói này cũng khiến tất cả mọi người hoan hỉ.

Phải biết rằng thịt và máu rồng đều là bảo bối, Long huyết có thể làm người ta tu luyện nhanh hơn, có thể khiến người ta phòng tránh được bách bệnh, có thể khiến cơ thể con người mạnh hơn nhiều lần. Thịt rồng có thể kéo dài tuổi thọ, những thứ này tuyệt đối đều là bảo bối, cả người con rồng chỗ nào cũng quý, đội quân của Bất Diệt Hoàng Triều bây giờ đúng là lời to.

Sau này bọn họ đại khái không cần gọi là quân Bất Diệt Hoàng Triều gì nữa, bọn họ có thể đổi tên, gọi là Long huyết Quân đoàn. Sau khi hơn triệu người tắm máu rồng, ăn thịt rồng e là mỗi người đều có tu vi tiến nhanh, thậm chí hơn bất kỳ Quân đoàn tinh nhuệ nào trên thế giới.

Lúc này đội quân của Bất Diệt Hoàng Triều trong nhãn thần đầy ngưỡng mộ của những kẻ khác rống lên, bắt đầu hành động. Còn trên thành lầu của Đế Quốc Thiên Long, tất cả mọi người đều sững sờ đứng nhìn trước mặt. Điều này khiến tất cả bọn họ không dám tin, lát sau Lão tổ tông Triệu Vân Phách của Đế Quốc Thiên Long thở dài bất đắc dĩ, đau khổ cười nói:

- Đầu hàng đi, đầu hàng Bất Diệt Hoàng Triều, chúng ta không có bản lĩnh chống lại rồi, Bạch Khởi không phải là người mà chúng ta có thể chống lại.

Nói xong lão Hoàng Đế cũng không để ý đến ánh mắt vô cùng kinh ngạc của mọi người, vẻ mặt sầu thảm rời khỏi chỗ đó, biến mất trước mặt đám đông, chỉ để lại vẻ mặt cố hữu cho Hoàng Đế Triệu Hưng Long của Thiên Long. Lần này Thiên Long đã thật sự tận thế rồi, từ nay về sau cũng không còn Đế Quốc Thiên Long gì nữa…