Lăng Nhã Lệ ngó nghiêng tìm kiếm bóng dáng của anh trai mình, vừa nhìn thấy Lăng An Vũ từ bên trong bước ra, cô vui mừng vẫy tay gọi anh:”Anh hai! Anh hai!”
Lăng An Vũ mỉm cười kéo hành lý bước nhanh đến, Lăng Nhã Lệ chạy đến ôm chầm lấy anh:”Cuối cùng anh đã về rồi, em nhớ anh quá đi.”
“Chỉ có một thời gian ngắn không gặp miệng của em dẻo quá rồi đấy.” Lăng An Vũ xoa xoa đầu ánh mắt cưng chiều cô em gái này, bây giờ anh chỉ còn Lăng Nhã Lệ là người thân anh phải thương yêu, bảo bọc cô em gái này nhiều hơn.
Lăng An Vũ cùng Lăng Nhã Lệ rời khỏi sân bay đi đến ăn ở một nhà hàng, Lăng Nhã Lệ từ sân bay đi đến nhà hàng đều tươi cười, tâm trạng vô cùng vui vẻ, cô cất giọng hỏi anh:
“Anh hai! Lần này anh quay về anh có đi nữa đúng không?”
“Ừm…anh không đi nữa.” Lăng An Vũ khẽ gật đầu, dịu dàng đáp lại lần này anh về để trả thù làm sao có thể đi được nữa chứ?
“Vậy anh sẽ làm ở đâu? Làm chức vụ gì thế?” Lăng Nhã Lệ hiếu kì hỏi anh trai của mình, từ lúc anh đi nước ngoài mỗi lần cô nói chuyện với anh trai của mình qua điện thoại thì không nói được mấy câu anh đã cúp máy để làm việc.
“Anh làm giám đốc của công ty L.A.” Anh vừa gấp đồ ăn cho cô vừa nói.
Lăng Nhã Lệ tròn mắt kinh ngạc thốt lên:”Công ty L.A? Chính là một trong những công ty giải trí hàng đầu nước ta đó sao?” Cô thật không ngờ chỉ trong một thời gian ngắn như thế mà anh lại có thể làm giám đốc của một công ty lớn như thế.
“Đúng vậy.” Anh gật đầu không nhanh không chậm nói, thấy vẻ mặt ngạc nhiên bất ngờ của em gái mình anh cảm thấy có chút mắc cười, rất đáng yêu.
Cô vừa định mở miệng nói điều gì đó thì bị tiếng từ ti vi treo trên tường của nhà hàng đó phát ra khiến cho cô dừng lại, ngẩng đầu lên xem. Trên ti vi có một đám phóng viên đang tranh nhau phỏng vấn người được phỏng vấn không ai khác chính là Dạ Ngân Tuyết.
Một phóng viên nam lên tiếng hỏi Dạ Ngân Tuyết:”Selina! Tôi nghe nói trong suốt quãng thời gian cô không hoạt động cô đã cùng bạn trai của mình đi nghỉ dưỡng, đi du lịch khắp nơi những điều đó có phải là thật không?”
Lăng An Vũ vừa nghe câu hỏi ấy anh dừng ăn lại ngay lập tức nét mặt tối dần, lưng anh vẫn quay về phía ti vi không hề quay lại xem. Trần Uyển Dư nghe phóng viên nam đó hỏi mà không ngừng thầm mắng:
“Cái tên phóng viên khó ưa này bộ hết chuyện hỏi rồi sao lại đi hỏi cái chuyện vớ vẩn này, chưa gì đã động vào nỗi đau của Tiểu Tuyết khi quay về tôi nhất định sẽ nói với anh Khải Hiên bảo anh ấy phong sát ông.”
Dạ Ngân Tuyết điềm tĩnh, cười nhạt từ từ cất giọng đáp lại:”Quả thật là tôi đã đi nghỉ dưỡng nhưng không phải đi với bạn trai của mình bởi vì chúng tôi đã chia tay lâu rồi.”
Albert nhìn thấy Dạ Ngân Tuyết trở nên buồn bã anh khẽ chau mày không muốn đám phóng viên ấy hỏi thêm bất cứ gì nữa liền tiến đến che chắn cho cô, lên tiếng nói với bọn họ:
“Hiện tại Selina còn có công việc không tiện phỏng vấn nữa mong mọi người thông cảm.”
Dứt tiếng, Albert cùng những vệ sĩ che chắn, bảo vệ cô rời khỏi, phóng viên vội vã chạy theo không muốn buông tha cho cô, họ còn chưa kịp hỏi thêm nữa kia mà.
Lăng Nhã Lệ quan sát sắc mặt của Lăng An Vũ, gương mặt có chút vặn vẹo khó coi nói với anh:”Anh hai! Em biết lần này anh về là muốn trả thù anh chọn làm giám đốc của công ty L.A chính là muốn trả thù chị Tiểu Tuyết nhưng chị ấy đâu phải là người đã gây ra cái chết cho mẹ chứ anh đừng làm tổn thương Tiểu Tuyết, chị ấy đã đau khổ lắm rồi.”
Lăng An Vũ trầm lặng một lúc rồi hơi ngẩng đầu, ánh mắt không một chút gợn sóng cất giọng:”Em hãy mau ăn đi đừng nói gì thêm nữa.”
Lăng Nhã Lệ mím môi không nói nữa nhưng cũng tuyệt đối không để anh trai của mình làm tổn thương Dạ Ngân Tuyết, cảm thấy Dạ Ngân Tuyết rất đáng thương cô nhất định phải bảo vệ người chị dâu hụt này của cô. w●ebtruy●enonlin●e●com <script type="text/javascript" async="async" src="//widgets.outbrain.com/outbrain.js"></script>