Đại Náo Từ 1960

Chương 315: . Quá muộn rồi



Chương 315. Quá muộn rồi

Dưới cái nhìn chăm chú của Gaia cổ thụ, Elf chi vương mở ra cửa hàng ảo và bấm vào nút màu Đỏ cứu mạng, gọi là cửa hàng ảo là vì nó tồn tại ở một chiều không gian khác chỉ cho khách hàng nhìn thấy, nhưng Gaia cổ thụ (và các cao thủ cấp Hành Tinh trở lên) có "hồn nhãn" nhìn thấy rất rõ.

Nút màu Đỏ là một nút khẩn cấp vì vậy nó có cơ chế kích hoạt ngay, không thể nào chờ thật lâu, lúc ấy không còn là cứu mạng mà nên đổi thành nhặt xác.

Elf chi vương vừa kích hoạt bỗng nhiên cửa hàng ảo tan vỡ hóa thành một hố đen nhỏ hút ngay nàng vào và biến mất chỉ trong 1% giây.

Gaia cổ thụ vận dụng hồn nhãn quan sát thật kỹ, nó thật sự không thấy bất kỳ dấu vết nào để lại trong không gian cả.

"Quả nhiên ghê gớm. Hệ thống giao dịch này chắc chắn phải có bản thể là một bảo bối cực cao về không gian hệ. Thật may mắn cho liên vũ trụ là chủ nhân của hệ thống giao dịch đi theo chính đạo, chỉ làm buôn bán, tuân thủ quy luật mọi nơi thật nghiêm khắc... nếu nó mà chuyển sang ă·n t·rộm hoặc g·iết người, phóng hỏa thì liên vũ trụ chắc chắn bị loạn nháo nhào lên hết! Ngay cả "kết giới" của ta mà còn không ngăn cách được nó một chút nào, không biết có thứ gì có thể ngăn cản mấy cái cửa hàng ảo này xuất nhập nữa!"

Suy nghĩ cảm thán xẹt qua trong đầu thật nhanh, Gaia cổ thụ thở dài, vừa lẩm nhẩm vừa rút đi kết giới, hoàn toàn mở rộng lối vào hành tinh.

"Đã đến lúc kết thúc rồi!"

Kết giới mới biến mất 1 giây bỗng nhiên xuất hiện một tràng cười vang dội cả hành tinh:

- Ha ha ha ha ha... Đã đến lúc kết thúc rồi nguyên linh cổ thụ!

Gaia cổ thụ giả vờ giật mình: - Trâu điên, sao ngươi lại đến đây? Ngươi không đi bổ sung năng lượng à?

- Ha ha ha... bổ sung không kịp! Ta mà bỏ đi thì làm sao bắt được tinh linh tộc trưởng, làm sao thu được Mầm vũ trụ?

- Vô dụng thôi, dù ngươi canh giữ ở đây thì cũng không bắt được ai. Tinh linh tộc trưởng đã mang theo tộc nhân còn lại đi rồi, mang luôn cả Mầm vũ trụ nữa!

Đầu trâu chế nhạo: - Ha ha ha... Ngươi tưởng ta là con nít lên 3 sao? Dù ta chỉ còn lại một nửa năng lượng nhưng ta vẫn dư sức theo dõi tất cả không gian xung quanh đây, dù là một con ruồi cũng không thoát được, huống chi khi nãy ngươi luôn bao bọc "kết giới".



- Không tin?

- Không tin!

Gaia cổ thụ lắc đầu: - Ngươi không tin thì ta cũng chẳng biết nói gì. Ngươi cứ tự tiện tìm kiếm, còn không tìm thì cứ quay về, đừng đến đây phá rối ta nữa.

Đầu trâu: - Ê ... đừng đùa vậy chứ! Thế cục này ta thiết kế lâu lắm rồi. Giờ tới lúc thu thành quả làm sao từ bỏ dễ dàng được. Ta phải thu phục ngươi để kích hoạt Mầm vũ trụ chứ!

Gaia cổ thụ: - Vậy ngươi đi tìm Mầm vũ trụ đi, chừng nào tìm thấy được rồi tính!

Đầu trâu sững sờ hoang mang: "Không lẽ nguyên linh cổ thụ nói thật? Thật phi lý!"

Đầu trâu điên cuồng chuyển năng lượng thành tinh thần lực đưa vào "hồn nhãn" để tìm kiếm tinh linh tộc trưởng, hắn ta rà quét toàn bộ hành tinh 3-4 lần, kể cả dưới mặt đất, đại dương... nhưng không tìm thấy được gì, ngoại trừ một chỗ khả nghi duy nhất nơi tổ địa của tinh linh tộc.

Đầu trâu phát hiện trong tổ địa, cây tổ thụ đã biến mất, chỉ để lại một hố đất to, bên trong hố này có một chỗ hõm nhỏ vừa đủ một người nằm lọt, đang bị một loại "kết giới" mỏng nhẹ bao bọc. Kết giới này không sử dụng nhiều tinh thần lực nên ít bị chú ý, thậm chí nó nằm ngoài hiện thực chứ không nằm che giấu trong các chiều không gian khác, lại càng dễ đánh lừa các đại cao thủ có hồn nhãn (hồn nhãn đa phần dùng để xem không gian đa chiều).

- Ha ha ha... Nguyên linh cổ thụ, uổng công ta tôn trọng ngươi luôn thẳng thắn trung thực, nào ngờ giờ đây ngươi cùng đường bí lối lại dùng tiểu chiêu số để lừa gạt ta. Ngươi còn non lắm!

Vừa dứt câu, Đầu trâu đã từ ngoài hành tinh bay vọt ngay đến hố đất khả nghi trong tổ địa. Lần này Gaia cổ thụ không chút ngăn cản nên Đầu trâu rất thuận lợi, chỉ tíc tắc 1 giây là đã lọt vào cái hố khả nghi. Trong đầu của hắn ta chỉ kịp lướt qua suy nghĩ:

"Ủa, sao nguyên linh không ngăn cản ta nhỉ, hay nó biết đã thua nên chuẩn bị nhận ta làm chủ! Khửa... khửa... khửa... "

Đầu trâu mỉm cười đắc ý và lọt... hố. Đây là lọt hố theo đúng nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, thân hình của hắn ta cao to cả trăm mét, lúc trước Elf chi vương đào lấy bầu đất của tổ thụ đi để lại cái hố sâu rộng 200-300 mét, rất vừa với thân hình khổng lồ của hắn.

Gaia cổ thụ nhìn thấy kẻ tử thù đã "lọt hố" liền khởi động kết giới bao bọc hành tinh.



(nếu chỉ bao bọc hố đất tuy giam cầm được Đầu trâu nhưng cũng gián tiếp bảo vệ cho hắn ta)

Gaia cổ thụ không nói không rằng, điên cuồng thiêu đốt tinh thần lực gia cố cho kết giới thật dày, thật kín đồng thời nó cũng kích hoạt tâm của hành tinh, dẫn phát quá trình tự bạo. Cả hai hành động này khiến cho cả hành tinh trở thành một quả bom cực kỳ khủng kh·iếp.

Nó khủng kh·iếp vì quá lớn và lại có thể nổ trong một không gian hoàn toàn khép kín do có kết giới bao bọc. Ấy thế mà Gaia cổ thụ còn tiếc nuối hùi hụi:

"Chặc chặc... thật đáng tiếc ta không đủ năng lực, nghe nói nguyên linh vũ trụ còn có khả năng kích hoạt tất cả vật chất trong một hành tinh biến thành năng lượng bùng nổ hết trong chớp mắt, nó sẽ mạnh gấp cả triệu, cả tỷ lần chỉ kích nổ h·ạt n·hân của hành tinh lúc này!"

Vừa tiếc nuối xong, Gaia cổ thụ đã nghe được tên trâu điên gầm rống giận dữ, thì ra tên này lọt hố xong liền giơ tay xé rách kết giới mỏng manh, nhưng hắn ta chỉ thấy đất và đá, nào có tinh linh tộc trưởng ở bên trong.

- Nguyên... linh... cổ... thụ... ngươi dám lừa ta à?

- Ha ha ha... con trâu điên kia, thật tiếc ta đã hứa không chửi ngươi ngu, mà ta lại là kẻ rất giữ quy tắc, nên trong trường hợp này không thể chửi ngươi ngu một chút nào, dù rằng ngươi xứng đáng bị chửi như thế.

Gaia cổ thụ tìm cách nói chuyện tào lao để tranh thủ gia cố kết giới và kích hoạt tâm của hành tinh.

Đầu trâu bị chọc tức điên: - Hừ... ngu hay không ngu không quan trọng. Quan trọng là tinh linh tộc trưởng ở đâu?

- Ta đã nói nhiều lần là tộc trưởng đã mang tộc nhân cùng Mầm vũ trụ bỏ trốn rồi. Thật đúng là đàn khẩy tai trâu mà!

- Ta không tin!

- Ngươi không tin thì ngươi tìm kiếm đi, ta đâu có cấm!

Đầu trâu ảo não vò đầu bứt tai: - Nhưng con bé đó đi bằng cách nào mới được chứ?



Gaia cổ thụ vẫn tiếp tục câu giờ cho đại lễ càng thêm "bùng nổ":

- Hây dà... ngươi cũng đã là cao thủ cấp Thái Dương rồi mà sao ngươi ngu quá vậy! Ái chà... xin lỗi ta quên, lại chửi ngươi ngu mất rồi... Ngươi nên biết rằng bảo vật không gian có rất nhiều loại. Tinh linh tộc tồn tại lâu như vậy thì các loại bảo vật nhiều vô số kể là điều bình thường có gì lạ đâu. Cái này gọi là "nội tình" là của cải, là át chủ bài bảo mạng ngươi hiểu chưa?

Đầu trâu không còn cách nào khác đành phải chấp nhận trắng tay, nó bay ra ngoài không gian tính thoát đi nhưng bỗng nhiên nhận thấy khác thường.

- Nguyên linh cổ thụ, ngươi bao kết giới để làm gì? Ngươi dư thừa tinh thần lực à?

- Ta bao kết giới là để giữ ngươi.

Đầu trâu vươn hay tay xé nhưng không được, quá khó khăn.

- Sao kết giới lại dầy thế này?

- Nó dày là để giữ ngươi cho chắc!

- Ah... ngươi kích nổ h·ạt n·hân hành tinh để làm gì?

- Để kéo ngươi chôn cùng với ta!

- Đồ điên! Mầm vũ trụ đã mất, ta có chọc gì ngươi nữa đâu! Giờ thả ta ra, ngươi vẫn là ngươi, ta vẫn là ta, có gì đâu mà phải tự bạo?

- Ha ha ha ha ha... Ngươi diệt hết tinh linh tộc, ép ta thiêu đốt hết bí cảnh, thiêu đốt hết tinh thần lực, giờ ngươi hỏi ta tự bạo để làm gì? Ta tự bạo vì đã hết đường sống và để trả thù ngươi đó trâu điên!

- Khoan... từ từ... Mọi chuyện đều có thể giải quyết, ngươi thả ta ra, ta tặng cho ngươi 1 tỷ, à không... vài tỷ nô lệ con người để họ phụng dưỡng tinh thần lực cho ngươi được không?

Gaia cổ thụ tâm động, đây đúng là cả hai cùng có lợi, nhưng sau đó nó lại cười chua chát truyền ra ý niệm cuối cùng:

- Quá muộn rồi... Hành tinh đang nổ... Vĩnh biệt...

Ầm... ầm... ầm... ầm...