- Khà khà... ta muốn hỏi cho chắc về quy tắc của hệ thống để sử dụng cho tốt. Quy tắc cho phép thì ta làm, quy tắc không cho phép thì ta không làm. Ngươi thấy ta có phải là một khách hàng siêu tốt không?
Hệ thống thấy Giang Bình An trả lời kín kẽ quá thì đành đáp ứng nhưng có gài điều kiện:
- Xin trả lời cho ngài, hệ thống mua và bán tất cả, nhưng sẽ có vài quy tắc phải tuân thủ:
* Một là hàng hóa hợp pháp, không c·ướp b·óc, diệt tộc.
* Hai là phải tuân thủ theo quy luật cung cầu. Khi có nhu cầu hệ thống mới mua để bán đi, khi có hàng hóa thì mới bán cho khách hàng cần mua được!
- Ha ha ha... vậy là nếu ta có "người" hợp pháp bán cho hệ thống, hệ thống có quyền không thu vì không có ai mua. Ngược lại ta muốn mua thì hệ thống có quyền thông báo không có sẵn hàng và không bán chứ gì?
- Chính xác là như vậy thưa quý khách!
Ghẹo chọc một chút cho thư giãn thần kinh, Giang Bình An tạm buông tha cho hệ thống.
- Thôi, ta không hỏi nữa, ngươi giới thiệu sơ về cấp bậc khách hàng nữa là được rồi!
Hệ thống xém tí nữa là bị "đơ máy" đời thuở nhà ai mà khách phản thành chủ? Ai gặp mặt hệ thống không khúm núm tìm hiểu, lại kêu tới đuổi đi là sao? Nhưng phận làm hệ thống, lại là về giao dịch, nó phải xem khách hàng là thượng đế, phải nhịn!
- Xin giới thiệu với quý khách. Hệ thống giao dịch liên vũ trụ Thịnh Vượng có tổng cộng 100 bậc khách hàng. Mỗi một bậc sẽ có quyền lợi khác biệt với nhau, càng cao cấp bậc thì quyền lợi càng nhiều.
Hệ thống quy định:
Cấp 1: phải tiêu xài từ 10HP trở lên.
Cấp 2: từ 10.000 HP trở lên ... ...
Mỗi một cấp sẽ chênh lệch nhau 1000 lần. Mỗi 3 cấp thì chênh lệch nhau một tỷ.
Giang Bình An phất tay: - Rồi rồi... ta hiểu rồi! Giờ tặng quà cho khách hàng mới đi. Ta chờ nãy giờ mệt quá!
Hệ thống nhức đầu, khách hàng này mà mới cái gì nhỉ? Nó chất vấn:
- Sao quý khách biết sẽ có quà?
- Ha ha ha... hệ thống nào mà không có quà? Khai trương bán lề đường mà còn phải quà tặng khuyến mãi tùm lum, không lẽ các ngươi không có?
- Ặc... - Hệ thống thề đây là lần đầu nó bị sặc trong đời. (thực ra nó mới được copy ra để phục vụ khách hàng mới mà thôi)
Hệ thống ỉu xìu thông báo: - Sau đây xin mời quý khách Giang Bình An nhận một phần quà do hệ thống lựa chọn ngẫu nhiên trong các quà tặng cấp thấp nhất, xin quý khách chờ trong giây lát...
Ting...
- Chúc mừng quý khách Giang Bình An đã được tặng một phần quà: tăng khoảng cách hấp thu vật phẩm để giao dịch từ 0 lên 1m xung quanh cơ thể của quý khách.
Giang Bình An: - Khoan... từ từ! Khoảng cách hấp thu vật phẩm, nghĩa là từ người ta tính ra xung quanh bán kính 1m là ta có thể hấp thu đúng không?
Hệ thống thở phào, cuối cùng quý khách này cũng có cái không biết: - Đúng vậy thưa ngài.
- Hệ thống có bán chúng không?
- Dĩ nhiên rồi thưa ngài.
Giang Bình An bắt đầu gài bẫy: - Thế 1 m bán kính thu hút vật phẩm bán bao nhiêu tiền?
- Hàng ngon giá rẻ, không lừa già dối trẻ: 100 HP / m.
- Ồ... vậy hóa ra hệ thống giao dịch liên vũ trụ Thịnh Vượng nghèo lắm à? Nó mới vừa lập nghiệp bước ra đời kinh doanh sao?
- Không! Hệ thống giao dịch liên vũ trụ Thịnh Vượng là hệ thống giao dịch lâu đời, rất giàu có, nó bao trùm cả liên vũ trụ, chỉ có điều là số lượng khách hàng không nhiều.
Giang Bình An mỉm cười đắc thắng vì gài độ nãy giờ mới bắt thóp được "sơ hở" của hệ thống:
- Ha! Ngươi nói hệ thống lâu đời, giàu có... Lượng khách hàng lại ít... vậy mà khách hàng mới ngươi cho quà tặng trị giá 100 HP, ngươi không thấy hổ thẹn ư? Ngươi không thấy cắn rứt lương tâm ư? Các ngươi keo kiệt như vậy làm sao ta dám yên tâm giao dịch lớn với các ngươi hả?
Hệ thống choáng váng mặt mày, từng câu nói của Giang Bình An như từng nhát búa bổ vào "con chíp" của nó. Nó bị lập luận của Giang Bình An tẩy não thành công đến mức phải hoài nghi về hệ thống chủ.
"Không lẽ hệ thống chủ keo kiệt đến vậy sao?"
Cuối cùng hệ thống cố gắng chống chế:
- Thưa quý khách, 100 HP đã là trị giá khá lớn. Phải biết rằng nước sạch chỉ có giá: 1 HP / m³. Và khách hàng cấp 1 chỉ cần tiêu xài 10 HP trở lên là đã đạt chuẩn.
Giang Bình An thừa thắng xông lên, hắn bẻ bẻ ngón tay để tính toán:
- Chúng ta là khách hàng và cửa hàng đúng không? Mà đã mua bán thì phải tính toán cho rõ! Khách hàng cấp 1 chỉ cần 10HP, nhưng khách hàng cấp 2 cần tiêu xài bao nhiêu?
- 10.000 HP
- Khách hàng cấp 3 cần bao nhiêu?
- 10 triệu HP.
Giang Bình An bổ "nhát đao" kết thúc:
- Đó, ngươi thấy chưa. Phải tiêu xài 10 triệu HP mới lên cấp 3. Mà 10 triệu đó hệ thống các ngươi đút túi hết 5 triệu rồi, năm triệu còn lại mới vào túi của người bán. Ta nói có sai không?
Hệ thống yếu ớt trả lời: - Không sai...
- Ha! Chỉ tặng 100 HP mà chuẩn bị đút túi 5 triệu HP trong nay mai, sao hệ thống các ngươi keo kiệt khủng kh·iếp như vậy? Nó chênh lệch 50.000 lần luôn nhé!
Hệ thống nhảy nhổm như "đỉa chạm phải vôi":
- Ấy c·hết... quý khách không thể tính toán giống như vậy được! Làm gì có chuyện ngày 1 ngày 2 lên tới cấp 3 bao giờ?
- Vậy nếu ta làm được thì ngươi tính sao?
Hệ thống bị o ép nãy giờ tức giận quá, nó nổi khùng và bắt đầu trúng kế "khích tướng":
- Nếu như trong vòng một ngày ngài lên được khách hàng cấp 3 ta sẽ tặng ngài quà tặng trị giá... 10.000 HP.
Giang Bình An bĩu môi chế giễu: - Trời ơi, trong một ngày ta làm lợi cho hệ thống 5 triệu HP, mà lại còn là cá cược nữa, vậy mà chỉ tặng quà nhiêu đó thôi sao?
Hệ thống ngậm miệng không dám đáp lời.
Giang Bình An đâu dễ buông tha: - Nếu trong 1 ngày, ta lên được cấp 4 thì sao? Ngươi định tặng ta cái gì? Mà hình như khách hàng ngươi quản lý tăng lên cấp bậc nhanh như vậy, thì ngươi được khen thưởng rất nhiều phải không?
- Ách... sao ngươi biết? - Hệ thống cảnh giác.
- Hừ... ngươi đừng nghĩ ai cũng ngu! Cửa hàng bán tốt, bán nhiều vượt bậc, nhân viên của cửa hàng không được khen thưởng à? Không tăng chức, tăng lương à?
- Quý khách nói có lý. Vậy được rồi, vì để khuyến khích cho quý khách phát triển tốt và cũng vì thành tích của ta được tốt, ta sẽ khen thưởng cho ngài thật lớn...
- Lớn bao nhiêu?
Hệ thống: - Nếu trong vòng 1 ngày 24 tiếng, quý khách tăng lên được cấp 4 ta sẽ gửi tặng món quà trị giá 5 triệu HP.
- Ha ha ha... 1 ngày làm lợi cho hệ thống 5 tỷ, mà chỉ thưởng món quà 5 triệu?
- Ta chỉ được phép thưởng tối đa đến đó mà thôi.
- Thôi được rồi! Ta chấp nhận vụ cá cược này nhưng với một điều kiện.
Hệ thống: - Điều kiện gì?
- Ta muốn nhận quà tặng trước, và bằng tiền mặt HP.
- Không thể được! Quà phải nhận sau! Nhưng ngài cần tiền mặt để làm gì?
- Quà nhận trước và bằng tiền mặt ta mới có "vốn" để làm ăn! Phi thương bất phú, không bột đố gột nên hồ.
- Nào có lệ cá cược nhận thưởng trước bao giờ?
- Vậy xem như ta vay đi!
- Ngài là khách hàng mới, đâu có gì để thế chấp!
- Hừ, muốn thành công thì phải đầu tư! Hệ thống, ngươi muốn có khách hàng trong 1 ngày vọt lên cấp 4 không?
Hệ thống tâm động: - Ừ thì...
Giang Bình An tiếp tục quyến rũ và ra tối hậu thư:
- Một nửa tiền mặt cũng được! Nếu còn không chịu thì dẹp luôn nghỉ chơi. Ta ngâm hệ thống giao dịch này nửa năm một năm sau rồi tính. Hệ thống gì mà "trùm" thấy sợ luôn hà...
Hệ thống cuống quýt mếu máo chấp nhận:
- Ta chịu thua. Chúng ta lập hợp đồng vay nợ đi...