Đại Náo Từ 1960

Chương 435: Chính truyện 115. Gài kèo cá độ



Chính truyện 115. Gài kèo cá độ

Giang Bình An mặt mày méo xẹo, há miệng mắc quai rồi! Ham chí cường chí bảo giờ lại vướng tơ tình, cũng may có 1 vạn năm giảm sốc, hắn tin tưởng chỉ cần mình cố gắng sẽ sớm cứu được vợ con.

Lúc nãy gấp quá không khai thác được Liệt Thiên khí linh, hắn tin chắc một khí linh tồn tại lâu như vậy sẽ biết cách cứu vợ con của hắn.

Vừa đến khu vực tổ chức tiệc, khách nhân quả nhiên đông đúc tấp nập, tuy nhiên hình ảnh công chúa Sophie ôm tay một thanh niên lạ mặt làm mọi người ngỡ ngàng.

Các thế lực lớn thì thắc mắc gốc gác Giang Bình An, các thanh niên tài tuấn muốn cưới công chúa thì nhìn Giang Bình An như kẻ thù bất cộng đáy thiên.

Ngay lúc này vài thế lực đã từng giao dịch Minh Ái trà nhảy ra bốc trần sự việc:

Giang Bình An, Giang gia, cung cấp Minh Ái trà đổi lấy Ý Chí...

- Wa... Thì ra đây là Giang công tử cung cấp trà thần kỳ nổi bật suốt thời gian vừa qua!

- Xích Hổ tộc ghê gớm quá, dùng công chúa để câu kim quy tế!

- Hừ... Mấy người chưa biết đâu! Lúc Giang tiểu tử kia chưa bán trà thì công chúa này đã thân thiết với người ta rồi! Lợi hại ghê chưa!

- Lợi hại! Xem ra xinh đẹp là một lợi thế quá lớn!

- Còn phải nói. Nhưng xinh đẹp thôi chưa đủ đâu, phải giỏi giang, mạnh mẽ, cuồng dã, có ánh mắt... thì mới nắm giữ được thời cơ!

Hàng trăm lời bàn tán khen chê đủ loại bay tán loạn nhưng Sophie đều gác bỏ ngoài tai, nàng chỉ chăm chăm ôm tay ý trung nhân đi một vòng chào hỏi quan khách.

Lúc này có một thanh niên trẻ trâu không chịu nổi cảnh nữ thần trong lòng mình b·ị c·ướp mất, anh ta đứng ra hỏi dõng dạc:

- Sophie công chúa, hôm nay có đấu võ đài kén rể không?

- Có!

- Ta muốn đấu võ đài để cưới nàng làm vợ!

Mọi người sửng sốt, sau đó mỉm cười chờ coi trò vui. Quả nhiên không phụ lòng khán thính giả, Sophie giở ngay ra bản tính bá đạo của nàng:

- Ngươi có tu vi gì?



- Ta là cao thủ cấp Thái Dương.

- Ngươi đã bị loại! Chỉ có cao thủ cấp Thiên Hà ngang với ta trở lên mới có tư cách đấu võ đài.

- Tại sao?

- Hỏi thật ngu ngốc, ta là Thiên Hà cao thủ, lại là chiến thần tộc Xích Hổ, ngươi yếu quá không đánh thắng được ta, làm sao làm chồng ta được?

Ha ha ha ha ha...

Quan khách cười ngả nghiêng, tiếng huýt sáo nổi lên khắp nơi. Tên thanh niên tuy trẻ trâu nhưng được cái mặt dày không chút bối rối, anh ta quay mũi dùi vào Giang Bình An:

- Đây là ai?

- Là vị hôn phu của ta.

- Tại sao hắn cũng là cấp Thái Dương lại được làm hôn phu của nàng? Ta không phục!

- Hi hi hi... Ngươi đúng là ngu hết thuốc chữa. Ta chọn chàng vì chàng đánh thắng ta đó! Thậm chí chàng đã từng cứu sống ta nữa!

Lần này quan khách không cười nổi mà chuyển qua kinh ngạc khủng kh·iếp, làm sao có chuyện một Thái Dương cao thủ lại thắng một chiến thần Xích Hổ tộc cấp Thiên Hà???

Thanh niên trẻ trâu không tin, anh ta nhất định phải thử:

- Ta không tin, ta muốn khiêu chiến người này! Ngươi có dám chiến đấu với A Ngưu ta không?

Giang Bình An nhìn vẻ mặt mong đợi của Sophie, hắn biết hắn không có đường lui, nhưng hắn sẽ chơi theo cách riêng của hắn:

- Ta là Giang Bình An, là hôn phu của Sophie. Ta tiếp nhận khiêu chiến của ngươi nhưng với một điều kiện.

- Điều kiện gì? Hay là ngươi s·ợ c·hết không dám đấu sinh tử?

- Ha ha ha... A Ngưu, người cũng như tên, nghé con không sợ cọp. Đấu sinh tử chỉ là chuyện nhỏ. Điều kiện của ta khác, ta muốn đấu nhưng phải có tiền đặt cược, như vậy sẽ chơi vui hơn.

A Ngưu vỗ ngực sang sảng: - Tưởng cái gì, tiền ta không bao giờ thiếu. Ngươi muốn cá cược bao nhiêu? Bạch tinh, Xích tinh hay Chanh tinh?

Giang Bình An mỉm cười như một con hồ ly nhìn thấy gà mái béo:



- Ta chơi nhỏ, chỉ cần 10 viên... Lam tinh là được!

- Ha ha ha... chỉ có 10 viên... Ặc Ặc... Lam tinh? Ngươi cá cược bằng Lam tinh?

Giang Bình An: - Phải, Lam tinh. Ngươi nói muốn làm rể Xích Hổ tộc, không lẽ 10 Lam tinh cũng không có?

A Ngưu lúng túng, anh ta thật sự không có nên tức tốc chạy đi kiếm trưởng bối mượn tiền. Phía Giang Bình An cũng không hơn gì, hắn âm thầm mượn tiền vị hôn thê.

"Sophie, ta vừa phá sản, mau chuẩn bị gấp 10 viên Lam tinh làm vốn. Chúng ta cá cược thắng sẽ chia đôi tiền lời."

Sophie giật mình, nàng biết Giang Bình An rất giàu, nàng nghĩ hắn mượn tiền chỉ là để thử lòng nàng thôi, vì vậy cô gái ngốc nghếch này không chút đề phòng mà lại cảm thấy trong lòng ngọt ngào như ăn cả tấn kẹo ngọt.

"Chàng yên tâm, ta có tích trữ được vài chục viên Lam tinh, chàng lấy hết nhé?"

"Đừng, 10 viên là đủ rồi, chúng ta phải từ từ, kiên nhẫn mới câu được cá lớn!"

Hai người mới giao lưu đến đây đã bị A Ngưu làm giật mình.

- Giang Bình An, ta đã tìm được Lam tinh rồi, mau chóng lên võ đài đấu võ đi!

- Wa... Sao ngươi giỏi vậy? Chỉ trong một thời gian ngắn mà mượn được tới 10 viên Lam tinh, chỉ cần thắng ta là có thể trở thành con rể Xích Hổ tộc, lúc đó lại phát tài lớn rồi ah!

Quan khách lại cười rần rần vì câu nói móc, ai đời muốn làm con rể đại tộc mà nghèo túng thấy sợ.

A Ngưu tức giận: - Ngươi đừng dài dòng, lấy ra tiền cược, ký giấy sinh tử rồi lên võ đài với ta.

Giang Bình An không thèm để ý tên địch thủ cùi bắp, hắn chắp tay rao hàng:

- Kính thưa quý khách quan, ta thân là vị hôn phu phải giữ lôi đài để không cho ai c·ướp vợ...

Ha ha ha ha...

- ... Nhưng thủ lôi đài rất dài dòng nhàm chán. Ta xin tổ chức cá cược để góp vui, ai muốn cá ta thua thì dùng Lam tinh để cá. Nếu ta thua cam đoan 1 bồi 2, mại dô mại dô, thời gian có hạn.



Các quan khách có nhiều người động tâm nhưng e sợ bị thua vì nhìn A Ngưu quá lỗ mãng. Cuối cùng chỉ có lác đác 3 vị khách quan tham gia với mức cược rất nhỏ, tổng cộng chỉ 10 Lam tinh.

Giang Bình An không nhục chí, hắn cho Sophie ghi chú sổ sách, giữ lấy tiền cược, sau đó đi đến võ đài.

Gọi là võ đài nhưng thật ra chỉ là một tảng thiên thạch ngoài không gian vũ trụ, dài rộng 10*10km.

Trọng tài là cha của Sophie, ông ta đọc các quy định trận đấu:

[* Cấm tự bạo, cấm sử dụng đan dược kích thích, cấm sử dụng phù chú, lựu đạn nổ...

* Võ đài đã bị cấm chế không gian nên khi thi đấu không thể sử dụng không gian trữ vật. Đấu sĩ phải tự mang v·ũ k·hí vào. Chỉ được sử dụng v·ũ k·hí lạnh, cấm v·ũ k·hí nóng.

* Thời gian đấu tối đa 1 giờ. Sau một giờ ai ít bị tổn thương và còn phần trăm năng lượng cao thì thắng lợi. Trong trường hợp ngang nhau, Giang Bình An sẽ thắng vì hắn phải liên tục xa luân chiến.

* Đấu sĩ nào lợi dụng tốc độ cao né tránh không giao đấu hoặc bay trốn khỏi võ đài sẽ bị xử thua.

* Sinh tử chiến, sống c·hết có số. Người thắng sẽ sở hữu được tất cả của người thua. Nếu muốn chuộc mạng, phải nộp 100 Lam tinh cho người thắng.]

Giang Bình An thay một bộ võ phục màu đen bằng chất liệu thiên tằm cực kỳ dẻo dai, tác dụng phòng thủ tuy ít nhưng lại tránh tan nát l·ộ h·àng khi chiến đấu.

A Ngưu vừa vào võ đài đã lập tức biến thân thành một con trâu mộng cao 20m, dài 40-50m, đôi mắt đỏ ngầu sẵn sàng tử chiến.

Đứng tham quan xung quanh, quan khách nhìn Giang Bình An nhỏ bé lại không có v·ũ k·hí thì thắc mắc:

- Quái lạ, sao tên tiểu tử đó không biến thân nhỉ?

- Ha ha ha... Ngươi quái lạ thì có, hắn ta là nhân loại thì biến cái gì?

- ???

- Nếu là nhân loại, thiên phú yếu ớt lại chỉ là cấp Thái Dương thì sao công chúa Sophie thua hắn nhỉ? Không lẽ là thua trên giường?

- Tào lao, dù là trên giường cọp cái uy lực cũng không nhỏ. Ta nghi ngờ chuyện khác...

- Chuyện gì?

- Trong cơ thể của hắn toàn là năng tinh cao cấp... Có thể là Thanh tinh hoặc Lam tinh đấy!

- Hả... Chơi vậy là ăn gian...

- Vậy ngươi ăn gian đi! Cái này không gọi là ăn gian mà gọi là "nhà có điều kiện" hiểu không?

- ???