Đại Náo Từ 1960

Chương 471: Chính truyện 151. Chiếm quyền



Chính truyện 151. Chiếm quyền

- Hì hì... ông ngốc quá đi! Có Xích Hổ tộc làm mồi, lo gì không câu được "kim quy tế" Giang Bình An? Hiện giờ ta hứng thú với hắn ta còn nhiều hơn cái tiểu vũ trụ của công chúa Xích Hổ tộc nữa kìa!

Tộc trưởng Quang Minh tộc xanh lét mặt mày, từ hồi ông ta chấp nhận cho vợ sử dụng mỹ nhân kế thu phục con mồi, chuyện lang chạ của vợ càng ngày càng quá đáng, bây giờ ngay trước cuộc họp lại dám buông lời ngả ngớn.

Chát!

Tộc trưởng đập bàn và gầm lên:

- Bà thôi ngay đi! Trước mặt mọi người mà còn dám nói hứng thú với trai nữa à?

Mỹ phụ nhân Lena uốn éo thân hình lồi lõm gợi cảm thu hút mọi ánh mắt giống đực trong phòng họp sau đó nói ra một câu kinh thiên động địa:

- Ta dám nói! Chẳng những ta hứng thú mà ta còn là người duy nhất có thể lấy lại Quang Minh Châu mảnh vỡ nữa kìa.

- ???

- ???

- ???

Tập thể tất cả hóa đá, sau đó là bực bội. Lena cười tự tin:

- Ta hỏi mọi người ở đây, nếu như đấu tay đôi, có ai ở đây tự nhận mình có thể đấu tốt hơn Silver trong trận cá cược đó? Quang Minh tộc chúng ta tự hào là tốc độ cao tuyệt nhưng chúng ta không có biện pháp t·ấn c·ông từ xa, trước sau gì cũng phải xáp lá cà chém g·iết, chẳng những vậy chúng ta cũng phải cận thân mới có thể điều khiển Quang Minh Châu t·ấn c·ông tinh lọc đối thủ đúng không?

Mà một khi đã cận chiến thì chắc chắn không ai làm lại tên Giang Bình An đó hết. Ta đã nghiên cứu rất kỹ các video ghi hình, tên đó thân thủ phi phàm, cả người đều là đỉnh cấp pháp bảo, ngoại trừ thanh đao nhỏ sắc bén ghê gớm, cái áo giáp đen thùi mới chính là nguyên nhân chính khiến Silver thua đứ đừ, nếu không có nó, đố tên đó dám chỉ công không thủ!

Tộc trưởng không phục:



- Bà nói vậy thì coi như cận chiến thua đi, nhưng chúng ta chơi phục kích, chơi xa luân chiến hoặc cho nô lệ xông vào tự bạo, hắn chạy đi đâu được?

Lena: - Hay đấy... phục kích, xa luân chiến, tự bạo... thế lỡ hắn là Vũ Trụ Chi Chủ, chui luôn vào tiểu vũ trụ thì sao? Sau đó hắn trốn chui trốn lủi, biết đi đâu để tìm?

- Lẽ nào có lý ấy? Thằng đó mới cấp Thái Dương làm sao có tiểu vũ trụ?

Lena: - Đâu ai cấm cản! Chỉ cần có mầm vũ trụ và Ý Chí mà thôi, ông không thấy nó đi đổi Minh Ái trà chỉ lấy Ý Chí thôi à?

- Tầm bậy, Ý Chí chỉ cần một ít đã đủ khởi linh rồi, cần gì lấy nhiều như vậy?

Lena: - Thế ông quên Ý Chí giúp vũ trụ phòng ngự à, càng nhiều Ý Chí phòng ngự càng tốt!

Tộc trưởng sáng mắt sau đó reo lên:

- Ha ha ha... vậy là ta đã biết nó lấy nhiều Ý Chí để làm gì rồi, chúng ta có thể thông báo lén cho tất cả thế lực đừng lấy Ý Chí giao dịch cho nó nữa...

Lena ngao ngán lắc đầu:

- Ông bị thù hận làm lú não mất rồi! Chuyện dùng Ý Chí giao dịch là đôi bên cùng có lợi, ai ngu mà dừng giao dịch? Ta nói ra chỉ là để cho ông và mọi người biết tên tiểu tử đó 8-9 phần mười là Vũ Trụ Chi Chủ thôi. Mọi người hãy thử suy nghĩ kỹ đi, trận chiến đó Silver hoàn toàn cạn kiệt năng lượng, cho dù tên tiểu tử đó tiêu hao ít nhưng không thể nào ít hơn quá nhiều so với Silver... mà trận chiến ấy chúng ta đã chuẩn bị cho Silver gấp 10 lần năng lượng của cậu ta, lại toàn là năng tinh cao cấp... Thử hỏi nếu Giang Bình An không có tiểu vũ trụ truyền năng lượng làm sao có thể chiến đấu dữ dội như vậy?

Nghe đến đây mọi người mới gật gù, riêng hai anh em họ Silver và Ryes thì lén lút thở phào nhẹ nhõm.

Silver: "Thì ra ta cũng không phải vô dụng như vậy. Không phải ta quá vô năng mà là quân địch quá mạnh mẽ thôi!"

Ryes: "Chặc... hổm rày xui xẻo, ai cũng đè ta ra chửi, lại cắt mấy ngàn năm bổng lộc của ta để trừng phạt, cũng may có Lena lén tài trợ. Giờ nguyên nhân thua cược đã làm rõ, hy vọng trong tộc hết đổ lỗi cho ta, hic hic... "



Tộc trưởng tạm bình tâm trở lại:

- E hèm... Có lẽ chúng ta vẫn còn quá khinh địch, núi này cao còn có núi khác cao hơn! Lena, nếu thật sự tiểu tử đó là Vũ Trụ Chi Chủ, lần này phục kích ta sẽ sử dụng các thiết bị cấm không, khiến cho hắn không thể nào trốn đi đâu được nữa, như vậy đã ổn chưa?

Lena khoái trá nhìn ông chồng và mọi người nhìn mình chờ đáp án, nàng biết nàng đã thành công giành được quyền lên tiếng, thành công bắt kẻ khác phải lắng nghe mình.

Lena lắc đầu: - "Cấm không" nhìn như quá ổn nhưng vẫn còn sơ hở!

- ???

- Ta hỏi mọi người, nếu Quang Minh Châu mảnh vỡ không có trên người hắn ta thì làm sao mọi người lấy lại được? Đừng nói với ta là nô dịch nha, chúng ta đã không có Quang Minh Châu, không thể nô dịch một Vũ Trụ Chi Chủ khi người ta có Ý Chí từ tiểu vũ trụ bảo vệ linh hồn.

Tộc trưởng chán nản: - Vậy phải làm sao bây giờ? Mất Quang Minh Châu mảnh vỡ tuy chúng ta vẫn rất mạnh nhưng không còn át chủ bài để phát triển mãnh liệt nữa...

Lena cười hì hì thu lưới: - Vậy nên lần này giăng lưới, phục kích, thu hồi át chủ bài... tất cả phải nghe ta an bài và sắp xếp, mọi người thấy sao?

Tộc trưởng thẫn thờ: "Toang! Lần này toang thật rồi! Cái mụ yêu tinh này bắt đầu chiếm quyền của ta... Mụ mà thành công lấy về át chủ bài thì xem như ta mất chức tộc trưởng là cái chắc... Nhưng không lẽ giờ ta p·há h·oại?"

...

Giang Bình An không biết Quang Minh tộc đang loạn thành một đoàn vì hắn, hắn đang cùng Đệ Tam trò chuyện trong lúc chờ chuyển qua chợ đen lớn nhất khu vực số 4.

Đệ Tam: - Lần này ngươi qua đó muốn làm gì? Vẫn bán trà Minh Ái?

Giang Bình An: - Hả? Sao ngài biết?

- Ha ha ha... trà này đang sốt bần bật khắp nơi, đặc biệt là khu vực số 3 của ta. Đã có nhiều khu vực khác xuất hiện nó rồi, thử hỏi làm sao ta không biết. Thậm chí tổng bộ đã lệnh cho ta hỏi thăm ngươi xem có bán trà này trên hệ thống không?

- Khà khà khà... Nếu bán trà trên hệ thống ta sẽ thu bằng gì? Thu tiền ảo HP? Thu năng tinh? Ta là người thiếu năng tinh sao? Bán rẻ thì ta không muốn, bán đắt chả có ai mua... Thôi bỏ đi cho nó lành!



Đệ Tam chép miệng: - Ậy... Ta biết ngay mà, cả kho hàng năng tinh của tổng bộ cũng bị ngươi vét sạch vậy mà mấy người tổng bộ còn không hiểu, họ thèm muốn 50% huê hồng khi ngươi bán đó mà!

Giang Bình An lắc đầu không thèm chấp nhặt:

- Không sao, ta không trách họ, khi xưa ta nhỏ bé, nhờ có họ ta mới có ngày nay, ta sẽ không bao giờ quên ơn tri ngộ này! Chỉ là...

- Chỉ là hệ thống giao dịch đã quá nhỏ bé không đủ sức cho ngươi vẫy vùng nữa chứ gì?

- Hắc hắc...

Đệ Tam: - Ai... dà... Cái này cũng tại ngươi phát triển quá nhanh, nhanh còn hơn bơm bong bóng nữa.

- Dù nhanh mấy ta vẫn là khách hàng của ngài, ta có một câu hỏi, nếu ở khu vực số 4 ta muốn đi tiếp chợ đen khu số 5 thì lúc đó ngài vẫn là người giúp ta di chuyển hay là Đệ Tứ?

- Vẫn là ta, chỉ cần ngươi liên hệ chi nhánh do ta quản lý thì đều là ta phụ trách, điều này để tránh rắc rối không cần thiết cho khách hàng, nhưng bọn ta lại chạy vắt giò lên cổ. Nếu không có phân thân thuật thì bọn ta không thể nào hoàn thành được.

- Phân thân thuật? Sướng nhỉ, tha hồ làm việc luôn...

- Thôi thôi ta can ngươi! Trừ phi ngươi định để phân thân phát triển thành độc lập nhân cách nếu không cứ lâu lâu phải đồng bộ lại hết các thông tin, rất là nhức đầu.

Giang Bình An gật gù, có được tất có mất, hắn cũng sợ mấy tác dụng phụ của phân thân thuật lắm.

- Đệ Tam, ngài có cách nào giúp ta lén mua Ý Chí không? Ta sẽ trả bằng Hắc tinh, Tử tinh, Lam tinh... tùy ý! Nhưng ta cần lượng lớn, càng lớn càng tốt để phòng thủ tiểu vũ trụ.

- Ta biết rồi! Vốn dĩ ta đang bị chú ý không dám làm bậy, nhưng Ý Chí là mặt hàng rất ít ai chú ý, thậm chí không ai lấy ra giao dịch trên hệ thống vì vậy chuyện này ta có thể liên hệ thử xem.

Giang đại hào phóng lại xuất hiện:

- Cảm ơn ngài đã giúp đỡ! Nhưng thân huynh đệ cũng phải minh tính sổ, ngài giúp ta cũng không thể làm không công. Cứ mỗi một triệu Ý Chí mua được ta sẽ gửi ngài 1 Hắc tinh tiền lời. Về giá thu mua ngài hãy tăng 50% tiền lãi cho mọi người là được!