Đại Náo Từ 1960

Chương 472: Chính truyện 152. Hắc Mãng Tinh - Hồ tộc



Chính truyện 152. Hắc Mãng Tinh - Hồ tộc

- Wow... Ngươi đúng là thần tài, cứ gặp ngươi là có tiền, cái này ta thích và mọi người đều thích. Có giá cao thu mua như vậy ta nghĩ bạn bè ta sẽ rất vui lòng gom hàng cho ngươi... Riêng chuyện 1 Hắc tinh trên 1 triệu Ý Chí ta thấy cao quá. Không lẽ ta gom được 1 tỷ Ý Chí ngươi cho ta luôn 1000 Hắc tinh sao?

Giang Bình An: - Hắc hắc... dù 10 tỷ Ý Chí ta cũng ăn hết! Tiền tài chỉ là vật ngoại thân, chỉ cần tồn tại là còn kiếm được!

Đệ Tam ngậm ngùi: - Ngươi nhỏ mà lanh lắm, biết thứ gì quan trọng, đã ngươi quyết tâm như vậy rồi thì ta cũng liều mình bồi quân tử. Hãy chờ tin của ta, giờ ngươi ra đi, đã tới rồi!

- Ủa, tới rồi sao?

- Tới nãy giờ lâu rồi, ta chỉ giữ ngươi lại tán chuyện mà thôi!

- ???

...

Giang Bình An đặt chân vào chợ đen lớn nhất khu vực số 4: Hắc Mãng Tinh.

Tinh cầu này không có gia tộc, chỉ do Hắc Mãng Chi Chủ chiếm giữ và lập ra thị trường giao dịch, nhờ đảm bảo được an ninh và uy tín khi giao dịch mà dần dần trở thành chợ đen quy mô lớn nhất khu vực.

Tuy nhiên vì không có gia tộc nên quản lý về ăn ở trên tinh cầu này không bài bản bằng Thiên Vương Tinh: không cho thuê hay bán mặt bằng, chỉ cấp mỗi thương đội một mảnh đất, sau đó là tự do xây dựng, tự do kinh doanh, lời lỗ tự chịu miễn mỗi năm nộp 1 Thanh tinh là được.

Chỉ khi nào có đánh nhau, có người bán hàng giả, kém chất lượng... thì Hắc Mãng Chi Chủ mới xuất hiện đánh g·iết trừng phạt rất quyết liệt.

Năm dài tháng rộng, tất cả thương đoàn tồn tại được trên Hắc Mãng Tinh đều là những thương đoàn thành công, 1 Thanh Tinh ngạch cửa tuy lớn nhưng không quá cao, khiến cho toàn bộ tinh cầu này chen chúc nhau rất nhiều, trình độ phồn hoa còn cao gấp mấy lần Thiên Vương Tinh.

Giang Bình An lần đầu đến bỡ ngỡ, hắn bị Đệ Tam bỏ ra thẳng trên Hắc Mãng Tinh, không cần phải dừng ở nơi xa, đi phi thuyền để tới như chợ đen Thiên Vương Tinh.



Hắn và Mộc Minh Ái hai người loanh quanh đi dạo, học tập tiếng địa phương, tìm hiểu ra vài thông tin cơ bản ở chợ đen này:

* Không có bãi đáp phi thuyền, ai đến thì tự cất giữ trong nhẫn trữ vật, bị mất ráng chịu.

* Không có hướng dẫn viên du lịch.

* Muốn tìm chỗ ở thì tìm những mảnh đất còn trống có cắm cờ Hắc Mãng, vào đó nhổ cờ lên là được. Mỗi mảnh đất rộng 1km², tha hồ xây dựng và giao dịch. Nhưng cuối năm phải nộp 1 Thanh tinh ở lâu đài Hắc Mãng nếu không tự gánh hậu quả.

* Không tranh đấu bên trong tinh cầu, không bán hàng giả, kém chất lượng, không l·ừa đ·ảo chiếm đoạt tiền tài...

...

Tìm hiểu sơ sơ, Mộc Minh Ái hỏi:

- Giờ chúng ta chọn nơi sơn thủy hữu tình làm chi nhánh hay mua lại một chỗ sầm uất làm nơi giao dịch?

Giang Bình An: - Đáp án dĩ nhiên là... cả hai! Nơi bảo địa để làm chi nhánh Giang gia tránh ồn ào, nơi sầm uất là để bán lẻ và bán sỉ trà Minh Ái.

Hai người lựa chọn một khu có núi có sông, rút một hơi 100 lá cờ Hắc Mãng, điều này mang ý nghĩa mỗi năm phải giao nộp 100 Thanh tinh, tốn kha khá nhưng được cái thanh tịnh thoải mái.

Giang Bình An lại nhờ Elf chi vương từ Đại Náo tiểu vũ trụ tuyển chọn ra 20 tinh linh cao thủ cấp Hành Tinh và 10 nữ Hồ tộc.

Hồ tộc là một trong hơn 200 chủng tộc nô lệ Giang Bình An mua vào tiểu vũ trụ lần trước. Số lượng mua lúc ấy không nhiều, chỉ trên 2000 người, họ có hình người, mặt người nhưng có đuôi cáo. Sức chiến đấu yếu ớt, có thiên phú cao về tính toán mua bán, rất giỏi quản gia, sinh sản và sinh trưởng nhanh... cũng là một trong những loại nô lệ được ưa chuộng.

Giang Bình An nói chuyện trước với 20 tinh linh.

- Các ngươi ra đây làm việc có khó chịu hay có vấn đề gì không?



Nam đội trưởng tinh linh: - Không có vấn đề gì hết thưa chủ nhân, chúng ta vô cùng cảm tạ ngài và Elf chi vương tiểu thư đã tài bồi chúng ta đột phá cấp Hành Tinh.

- Elf chi vương đã truyền thụ cho mọi người cách chiến đấu bằng Hấp Huyết Ma đằng chưa?

- Dạ rồi. Cách này vừa cận chiến, vừa viễn chiến kết hợp với độc tố và cả dầu hỏa...

Thật tuyệt vời, y hệt như chúng ta có thêm siêu năng hoả hệ và độc hệ.

- Các ngươi chịu khó trực ở đây một thời gian, sau đó sẽ thay ca. Trong lúc ở đây hãy chuyên tâm luyện hóa Minh Điệp Hồn Tinh để lên cấp 2 linh hồn, đồng thời nén bóng năng lượng nguyên sơ ra Bạch tinh. 6/10 giao cho Hồ tộc để họ mua sắm nô lệ, 4/10 các ngươi giữ lại tiêu xài.

Các tinh linh đều đã biết chủ nhân rất hào phóng nên không từ chối giống mọi người ở Thiên Vương Tinh.

Giang Bình An quay sang 10 nữ nhân Hồ tộc:

- Ta nghe nói Hồ tộc cũng là đại tộc, sao các ngươi b·ị b·ắt.

Mỹ nữ đội trưởng thi lễ rồi trả lời:

- Hồi bẩm chủ nhân, chúng ta chỉ là chi nhánh của chi nhánh - chi nhánh nên không được bảo hộ tốt. Trên thực tế những đại tộc có số lượng quá đông, chi nhánh quá nhiều sẽ luôn có tộc nhân b·ị b·ắt làm nô lệ. Trường hợp này nhân loại cũng giống như vậy, tất cả đều là vì sinh sản quá nhanh, quá nhiều...

- Các ngươi có truyền thừa không?

- Dạ thưa không.



- Ài... cũng như nhân loại, không được gì cả. Các ngươi ra đây công tác có gì ngại không?

- Cảm ơn chủ nhân, tất cả đều rất tốt. Có thể giúp ngài là vinh hạnh của bọn ta.

- Các ngươi đi như vậy có vướng bận gia đình gì không?

- Dạ không. Chúng ta được lựa chọn là vì xinh đẹp, có khả năng tính toán cao, khả năng giao tiếp tốt khi giao dịch và cũng có thiên phú linh hồn cao. Nhưng trên hết là chưa lập gia đình, thoải mái yên tâm công tác.

- Như vậy ta yên tâm rồi, các ngươi làm việc cho ta nhớ phải giữ an toàn là đệ nhất, tiền hàng lỡ xảy ra chuyện không quan trọng. Ngày thường lúc rảnh rỗi phải uống trà Minh Ái để đột phá. Sau khi lên cấp 1 linh hồn và cấp Hành Tinh, tiếp tục luyện hóa Minh Điệp Hồn Tinh để lên cấp 2 linh hồn, khi nào thuận lợi lên cấp Thái Dương thì sẽ có nhiều nhiệm vụ giao cho các ngươi. Riêng thu nhập thì cũng giống các tinh linh. Khi các ngươi lên cấp Hành Tinh, hãy nén năng lượng ra Bạch tinh, sẽ được giữ lại 4/10 làm tiền công.

- Cảm ơn chủ nhân đã tài bồi, ngài thật hào phóng. Việc mua nô lệ chúng ta phải chú ý những gì?

- Mua tất cả có thể mua, ngoại trừ... con người. Ta không muốn bọn buôn nô lệ điên cuồng đi săn bắt họ để bán cho ta. Làm như vậy có lợi và cũng có hại, nhưng ta tin tưởng về lâu dài lợi sẽ lớn hơn hại.

Giao lưu sơ sơ, Giang Bình An bắt đầu đặt hàng mua sắm các biệt thự siêu lớn với tất cả thiết bị gia dụng hiện đại lắp đặt vào đất trống, riêng phần cảnh quan cây cỏ hoa lá thì đã có 20 tinh linh cao thủ đi thiết kế, chỉ vài giờ 100 km² đã thành một khuôn viên đầy hoa cỏ mộng ảo như trong truyện cổ tích.

Xong phần biệt thự chi nhánh Giang gia, Giang Bình An ngựa không dừng vó đi cùng Mộc Minh Ái tới khu vực trung tâm phồn hoa nhất của cả Hắc Mãng Tinh.

Mục tiêu mua sắm cửa hàng của Giang Bình An không nằm ở các thế lực lớn vì họ không thiếu tiền, họ chỉ quan trọng mặt mũi, hắn chuyên tìm thế lực vừa và nhỏ, dù gì khu nào cũng có diện tích 1km² như nhau, chỉ cần mua và trang trí lại là được.

Thật mau có một thế lực nhỏ lọt vào tầm nhắm.

Giang Bình An bước vào cửa hàng của một Xà nhân:

- Xin chào ông chủ. Nơi này có bán không?

Xà nhân lão bản có thân người và đuôi rắn, ông ta cười tươi rói giới thiệu hàng lô hàng lốc mặt hàng giá rẻ. Giang Bình An mỉm cười giơ tay ngăn cản.

- E hèm... ông chủ hiểu lầm rồi, ta muốn mua là mua nơi này, cả cửa hàng và khu đất luôn.

Lão bản sững sờ, làm buôn bán ở đây cả 700 năm nay mà chưa gặp trường hợp này lần nào. Ông ta lắc đầu lia lịa:

- Xin lỗi quý khách, ta buôn bán ở đây đã lâu, đại diện cho cả bộ tộc, đâu thể nào bán đi cửa hàng, bán đi rồi ta biết phải làm sao ăn nói với bộ tộc.