Đại Việt Chúa Tể

Chương 45: Tuyệt chiêu cuối




Vừa nghe thấy tiếng của Hoàng thượng, thì từ trong Sủng phi cung, một cô gái mặc chiếc áo váy mày xanh lá chuối non hai mắt đẫm lệ chạy ra. Chiếc áo váy của nàng mặc được buộc lấy ngang ngực bởi một mảnh vải dài, làm lộ ra hơn phân nửa hai trái hồng đào vừa to vừa trắng nõn nà của nàng.

“A…”

Cô gái kia khi chạy gần đến vị hoàng thượng kia thì bỗng nhiên chân bị giẫm phải váy áo của nàng, khiến cho cả người nàng không tự chủ được mà ngã sấp tới phía vị hoàng thượng kia. Vị hoàng thượng kia thấy vậy thì vô cùng mau lẹ lao tới đón đỡ.

Giờ phút này đây, cả chiếc váy áo do giẫm đạp đã khiến cho nó bị kéo tuột xuống tận dưới hông, mà vị hoàng thượng kia vì khi nãy không tiếc thân mình lao đến đỡ nàng, khiến cho cả khuôn mặt của hắn áp luôn cả vào giữa người của nàng.

“Hoàng thượng… hoàng thượng đáng ghét quá…hoàng thương khi dễ thiếp”, cô gái kia vừa yếu ớt nói.

“Ta khi dễ nàng ở chổ nào, ta sủng nàng còn không kịp nữa đây, ta hận mình không thể cả ngày ở bên nàng chăm sóc cho nàng đây”, hắn ngừng lại lên tiếng giải thích.

“Hoàng thượng đã nói với thiếp bao nhiêu lần rồi, thiếp nghe chán lắm rồi, lần này thần thiếp phải phạt hoàng thượng mới được”, cô gái kia mếu máo nói.

“Nàng muốn phạt ta cái gì ta cũng đều chịu cả”, hắn cưng chiều mà hứa hẹn lấy.

“Thiếp… thiệp phạt hoàng thượng phải làm cho thiếp sướng mới được”, cô gái kia cúi đầu e lệ nói.

“Ha ha ha… tưởng chuyện gì chứ chuyện đó thì có gì khó, từ nay trở về sau, trừ việc lâm điện ra, ta sẽ luôn ở trên giường sủng nàng được chưa?”, hắn khoái chí cười lớn nói.

“Hoàng thượng đã hứa với thần thiếp rồi đấy nhé”, Cô gái kia vui cười hẳn lên nói.

“Lời nói của ta là nàng vàng đấy nhé”, hắn vỗ ngực tự tin.

“Vậy lần này để thưởng cho Hoàng thượng, thần thiếp sẽ sử dụng một tuyệt chiêu mới để phục vụ hoàng thượng”, cô gái kia đỏ mặt nói.

“Ha ha ha… trước khi thử tuyệt chiêu của nàng thì ta phải cho nàng thử tuyệt chiêu của ta trước đã.

Nói xong hắn vác lấy cô gái kia vào phòng, cả hai người suốt cả buổi còn lại hôm đó không ngừng quấn quýt lấy nhau không rời. Bọn đại thần có việc cần báo cáo gấp thì hắn cũng mặc kệ cho người ngăn cản hết cả ở ngoài. Việc triều chính làm sao có thể quan trọng bằng việc phục vụ cho sủng phi của hắn được.

“Hoàng thượng… sao hoàng thượng hôm nay bỏ bê việc triều chính như vậy à? Nếu hoàng hậu mà biết được thì hoàng hậu sẽ trách tội thần mất”, sủng phi kia vùi đầu vào trong lòng của hoàng thượng kia mà nũng nịu lên.

“Bà ta dám, nếu cha ta lúc trước không bắt ta lấy bà ta thì làm gì có chuyện bây giờ bà ta được ngồi ở đó mà thích làm gì thì làm. Hừ… ta cũng đã nhịn bà ta lâu lắm rồi, đợi ta có cơ hội bắt phạt bà ta một trận mới được. Nàng cứ yên tâm, mọi chuyện đã có ta lo lấy, nàng cứ ở đây mà hưởng thụ là được rồi”, vị hoàng thượng kia vừa chửi mắng vừa lấy tay nựng yêu lấy má của nàng.

“Hoàng thượng, hay là thiếp có ý này hoàng thượng xem thử có được không nhé. Nhưng … nhưng thiếp sợ hoàng thường trách ta khi quân phạm thượng. Hoàng thượng phải hứa là không trách thiếp thì thiếp mới nói đấy nhé”

“Nàng cứ nói đi, ta sẽ không trách tội nàng, thậm chí nếu ý kiến của nàng hay thì ta sẽ khen thưởng lấy cho nàng nữa”

“Vậy… vậy thiếp có ý này, hay là hoàng thượng cài người vào mê hoặc hoàng hậu. Sau đó hoàng thường cùng mọi người tổ chức phục kích bắt lấy đôi gian phu dâm phụ kia, xử trảm bọn họ, sau đó hoàng thượng đưa ta lên hoàng hậu thay thế. Hoàng thượng thấy ý ta thế nào”

Nghe thấy sủng phi của mình nói như vậy thì vị hoàng thường kia bỗng nhiên nhìn nàng níu mày trầm mặc, sủng phi kia thấy vậy liền hoảng hốt sợ hãi vùng cả người dậy liên tục quỳ lạy van xin,

“Hoàng thượng, hoàng thượng thứ tội, là thần thiếp sai rồi, thần thiếp không nên có những ý nghĩ đen tối như thế với hoàng hậu, xin hoàng thượng trách phạt thần thiếp”

Vị hoàng thượng kia lúc này cũng đỡ lấy nàng đứng dậy an ủi nói,

“Ta đâu có trách phạt nàng đâu mà nàng phải lo sợ. Ta đang suy nghĩ ở đây là sợ cách làm của nàng không ổn. Hoàng hậu dù sao cũng đã mang danh nghĩa là hoàng hậu không biết bao nhiêu năm tháng, hơn nữa nàng ta tuy đáng ghét nhưng ít nhất nàng ta cũng chưa một lần phạm lấy lỗi lầm nào nghiêm trọng đối với ta.

Mặt khác, nàng ta cũng mang danh là hoàng hậu, nếu như tin tức một hoàng hậu lại đi thông gian với một tên khác truyền ra ngoài thì nàng nghĩ tất cả các thần dân sẽ nhìn lấy mặt mũi của hoàng thất như thế nào. Ta sẽ còn mặt mũi của mình đi nhìn lấy tất cả các đại thần trong triều hay sao.

Cách của nàng tuy cũng được, nhưng ta thấy hoàn toàn không hợp lý, cần phải thay đổi cách khác hợp lý hơn mới được. Ít nhất cũng không được để các thần dân của ta có ấn tượng không tốt về vương triều của ta. Nàng hiểu chưa?”, vị hoàng thượng kia nhìn lấy vị sủng phi của mình nghiêm túc nói.

“Vâng, thần thiếp đã hiểu thưa hoàng thượng.

Tuy đáp vậy nhưng trong lòng nàng ta thì vẫn đang thầm nghĩ, “Hừ, lại vẫn còn thương nhớ lấy con đàn bà kia, chờ đó cho ta, sẽ có ngày ta đem cả hai đứa hai đứa các ngươi chôn cùng. Tình nghĩa phu thê? Các ngươi có thể ăn lấy chúng mà sống chắc? không có quyền lực trong tay, các ngươi có thể làm nên được trò trống gì, cùng lắm là làm hai kẻ ăn xin ngoài đường mà thôi. Ở đất nước của ta có đầy ra đấy”

Vị hoàng thượng kia lúc này cũng mỉm cười đăm chiêu nhìn lấy nàng thật lâu. Không ai biết được trong đầu hắn suy nghĩ lấy những thứ gì. Trong triều đình của hắn bây giờ, không còn lại mấy người là tâm phúc của hắn. Những người theo hắn từ xưa không chết già thì cũng đã chết một cách bất đắc kỳ tử.

Hắn lúc này bỗng nhớ lại thời cha ông hào hùng của bọn hắn. Cha ông của bọn hắn của một đời nam chinh bắc chiến khắp nơi, vì gây thù chuốc oán với một kẻ địch lớn mạnh nên cuối cùng phải lưu vong đến tận nơi đây để lập quốc. Trải qua mấy đời thì đất nước của bọn hắn cũng càng ngày càng hưng thịnh, dân chúng cũng càng ngày càng được ấm no yên ổn.

Nhưng sự yên ổn đó không trải qua được bao lâu thì lại có một thế lực nhúng tay vào. Không sai, chính là kẻ thù của bọn hắn đã tìm đến được nơi này của bọn hắn. Không còn cách nào nữa, cha ông của bọn hắn đành phải thương lượng, từ đó hai bên trên danh nghĩa hợp tác với nhau, nhưng cũng chính vì sự hợp tác đó mà đất nước của bọn hắn cũng càng ngày càng bị xáo trộn.

Mà giờ đây, đất nước của bọn hắn cũng đã không còn được vững mạnh và đoàn kết như xưa. Giờ đây, đất nước của hắn đã chia năm bè bảy mảng. Nhưng hắn, hắn cũng không thể làm gì hơn được, dù ý chí của hắn lớn hơn gấp cha ông của hắn biết bao nhiêu lần, nhưng khi ngồi lên cương vị đứng đầu một đất nước này rồi, hắn mới hiểu được vì sao ngày xưa cha ông của hắn lại chọn làm những điều như vậy.

Ngày xưa hắn có oán trách cha ông của hắn bấy nhiêu thì giờ hắn càng thông cảm và thấu hiếu cho những gánh nặng mà cha ông của hắn đã từng gánh vác lấy bấy nhiêu. Có đứng trên núi cao mới thấu hiểu được sương mù không những đẹp đẽ mà còn lạnh lẽo, lạnh lẽo đến rợn cả người.

“Hoàng thượng, hoàng thượng đang nghĩ gì vậy?”, vị sủng phi kia uốn éo lấy thân thể của nàng cuốn vào lòng hoàng thượng thủ thỉ hỏi nhỏ.

“Uhm… ta đang nghĩ ra một cách an toàn để phế truất lấy vị hoàng hậu xấu xa lúc nào cũng làm cho nàng muộn phiền kia đây. Haiz… nhưng đau đầu quá, ta tạm thời chưa nghĩ ra được cách nào tốt nhất cả, cái này chắc phải để nàng nghỉ thay cho ta rồi”, vị hoàng thượng kia vuốt ve lấy khuôn mặt của sủng phi nói.

“Ừm, hoàng thượng cứ yên tâm, thần thiếp chắc chắn sẽ nghĩ ra được cách hay để đối phó với hoàng hậu. Hoàng thượng đau đầu đúng không, lại đây để thần thiếp giúp hoàng thượng thư giãn đầu óc một chút nào”, vị sủng phi kia vừa nói vừa cúi thấp người về nửa thân dưới của hoàng thượng mà tích cực giúp hoàng thượng giải tỏa cơn đau đầu của mình.

“Sủng phi của ta, nếu nàng được lựa chọn giữa ta và vị trí hoàng hậu thì nàng sẽ lựa chọn như thế nào à?”, vị hoàng thượng kia vừa vuốt ve lấy nàng vừa mỉm cười nói.

“Thần thiếp tất nhiên sẽ lựa chọn hoàng thượng rồi, vì nếu lựa chọn hoàng thượng thì khác gì thần thiếp cũng là hoàng hậu rồi sao”, vị sủng phi kia mỉm cười nhanh nhảu đáp lấy.

“Ha ha ha… nàng đúng là thông minh nhất. Hôm nay ta phải cho nàng xem tuyệt chiêu cuối bí mật của của ta mới được, nói cho nàng biết nhé, tuyệt chiêu cuối này của ta ngay cả những vị đại thần thân nhất của ta cũng không có được ta cho biết đâu đấy nhé. Nàng là sủng phi của ta nên nàng mới được ta cho biết thôi đấy”, vị hoàng thượng kia cười ha hả nói.

“Tuyệt chiêu cuối của hoàng thượng á, hoàng thượng nhanh nói ra cho thiếp xem với nào, thiếp tin chắc tuyệt chiêu cuối của hoàng thượng này là vô cùng lợi hại, trên thế gian này chắc chắn không có ai so được với hoàng thượng của thần thiếp”, vị sủng phi kia ánh mắt tràn đầy mong đợi chờ đợi lấy vị hoàng thượng nói ra bí mật của mình.

“Hahaha… nàng hãy xem tuyệt chiêu cuối của ta đây”

Ngay sau đó vị hoàng thượng kia túm xoay lấy người của sủng phi lại, một tay hắn đè lấy đầu của nàng cúi thấp xuống phía dưới, hai chân của hắn thì đẩy lấy hai chân của sủng phi dạng rộng ra hai bên.

“Bốp… bốp…”

“Nàng đã thấy tuyệt chiêu cuối của ta lợi hại hay chưa? Ha ha ha…”

Sau trận chiến vừa rồi, cả hai người cũng đều kiệt sức lấy. Cô gái kia cũng vì sung sướng quá mà giờ phút này cả người mềm nhũn ra như bún. Cả hai người đều mệt mỏi, giờ phút này cũng ôm chặt lấy nhau mà ngủ một giấc ngon lành.


Quỷ là gì , quỷ là đồ chơi là vật buôn bán của ta mà thôi