Dâm Hoàng

Chương 37: Tiếng Vỗ Đêm Khuya, Nhạn Nhạn Tư Thế



Gió thổi đẩy mây bay, hắc vân che mờ ánh trăng tỏa, đêm hôm khuya khoắt bỗng vang lên nhưng thanh sắc rúng động nhân tâm, khiến quả tim trong lòng ngực loạn nhịp , khiến nhiều nhu bỗng hóa cương, mạnh mẽ từng nhịp vỗ.

"Thiếu Gia...haah...ta ra nhiều lắm rồi, ngươi....a-ha~~n! Tha ta đi mà~~ ya~~ ta ra! TA RAAA! Ưgghhhn!!"

Mộc Long tư thế đứng nhẹ nhàng thúc đẩy, bờ mông Nhạn Nhạn từng cơn sóng lên xuống song song với đó là tiếng vỗ mông ngựa ngọt ngào tình cảm.

Cảm xúc hưng phấn dâng trào Mộc Long cong người tăng tốc làm cho Nhạn Nhạn cơ thể rúng động mà bộ ngực trần đung đưa lên xuống nhiều đợt thích mắt.

Kéo tay nàng ra sau hắn như con trâu điên húc thẳng vào tường từng đợt mạnh mẽ, cảm thụ sự cuồng nhiệt, dương vật Mộc Long phình to nong rộng âm hộ Nhạn Nhạn thêm, từng đợt đâm lút cán trơn tru kích thích không ngừng từng nếp nhăn trong âm hộ Nhạn Nhạn mà làm nàng ta sung sướng cực độ hét la quằn quại.

Cái chân run rẩy Nhạn Nhạn bỗng vang ra rộng hơn, đôi mông trần phúc hậu như vểnh lên đôi chút để từng cú húc tạo nên thanh sắc gợi dục trong căn phòng.

"Ah, ha, ah, ah, ưh, ưh~~ Thiếu Gia! Thiếu Gia! Á----! Ha-----!!"

Nhạn Nhạn run rẩy cảm nhận mớ tinh dịch mà Mộc Long bơm vào, cơ thể hơi động tựa sắp đổ thẳng xuống sàn thì Mộc Long bế nàng lên.

Đặt Nhạn Nhạn nằm ngửa trên chiếc bàn gỗ Mộc Long kéo tới thanh kiếm dài thòng của mình rồi gõ lên mu Nhạn Nhạn phạch phạch vài tiếng kích thích.

"Hư~ dài quá.....Thiếu Gia, đừng mà~~ không được nữa đâu, hu!!!''

Nói xong nàng lập tức lè lưỡi, ánh mắt dâm dục hiện lên ở tâm song cái bàn gỗ rung lắc dữ dội, đôi chân ngọc ngà không tì vết của nàng vang rộng ra rồi duỗi thẳng cách hưởng thụ.

"Ưm ah ah~~"

"Haa~~"

"Thiếu Gia....Ya~~~!"

Nhạn Nhạn rên rỉ, ngực nàng đung đưa lên xuống quyết liệt, Mộc Long bấy giờ tăng tốc mà dập mạnh vào khe mềm của nàng liên tục, tách mở cổng thiên đường hắn hào hứng đâm sâu thúc mạnh.

"Á ha! Thiếu Gia! Thiếu Gia...đừng mà, áááá--------!!?"

Nhạn Nhạn hét toáng lên, Mộc Long rút dương vật ra khiến nàng cảm thụ rõ ràng cảm xúc bị rút khỏi cơ thể vật gì đó cách chân thực.

Cả người nàng rung lên song nâng eo lên cao với cái mu xinh đẹp múp míp điên cuồng co giật nàng bắn cao tia dâm thủy đầy dâm đãng.

"Vẫn còn ra được? Ngươi là bị Công Hội Đấu Giá bỏ đối ư?"

Mộc Long khuôn mặt lạnh ngắt thể hiện sự dâm tà, tay vuốt ve bầu sữa nhỏ của nàng hắn mỉm cười ma quỷ.

"Haa...ha...Thiếu Gia, ngươi ác quá~ bắt nạt người ta...ha~"

Mộc Long thở dài, bế nàng lên hắn rồi xuống trên ghế rồi đề nàng từ trên ngồi xuống, cắm thẳng thứ to dài của mình vào âm hộ nàng cách bình nhiên làm cho Nhạn Nhạn cảm xúc vỡ òa sự chân thực bị một thứ gì đó chọt thẳng vào người.

"Sâu....sâu quá! Thiếu Gia! Thiếu Gia tha cho gia nô đi mà~ không chịu nổi nữa! Áh hah!!"

Mộc Long nhìn nét mặt nửa mê muội, nửa quằn quại của Nhạn Nhạn cũng là cực kì hưởng thụ.

Tay nhẹ giữ lấy hông Nhạn Nhạn này cái hắn nhẹ xoay cối nàng cái làm cho tâm cam Nhạn Nhạn như vỡ vụn, thứ to dài đó vừa ngoáy sâu trong cơ thể nàng, cảm xúc sung sướng khiến nàng hét toáng lên.

"Á!!! Thiếu Gia đừng ngoáy mà! Âm hộ của em! Á hư!"

Nhạn Nhạn giật giật, miệng nàng không nổi kiểm soát mà chảy dài tia nước bọt, nhìn qua cực kì gợi dục.

"Sướng không? Muốn nữa không...?"

Mộc Long thì thầm bên tay Nhạn Nhạn, nàng nửa tỉnh nửa mê song đôi mắt mở cái bĩu chặt môi, cái hông đột nhiên tự động di chuyển mà cưỡi nhẹ, cái mu đẩy đẩy nhìn qua thích mắt.

Chát!

"Á!?"

Mộc Long bất chợt vỗ mông Nhạn Nhạn cái song siết chặt một bên bóp mạnh.

"Ư...ư..."

Cơ thể nàng tiếp run lên một đợt, ánh mắt lúc này tuyệt đối bị nhấn chìm trong dục vọng.

"Thiếu Gia.....Nhạn Nhạn muốn, cho...Nhạn Nhạn cảm giác sung sướng ấy đi!"

Mộc Long thích thú, tay hai bên hông nàng bắt đầu nâng đẩy, cảm xúc sung sướng truyền tới nhanh làm nàng hưng phấn mà rên la.

"Lá nó! Thiếu Gia mạnh hơn đi! Á ứ ư, haah! Huh?! Nahh~~~~"

Nhạn Nhạn uốn éo đẩy đẩy cái mu của mình cắm sâu hơn vào dương vật của Mộc Long, cảm giác thứ to dài kia động đậy bên trong làm nàng ngất ngây trong cơn sướng.

Mồ hôi chạy dài trên tấm lưng trắng trẻo, Nhạn Nhạn run rẩy tự thân vận động mà cưỡi trên dương vật của Mộc Long hưởng thụ, cảm xúc dâng trào nàng mạnh bạo hơn, cái mu lúc này chà xát liên tục.

"Sướng quá! Sướng quá hà! Dương vật của Thiếu Gia! Dương vật của Thiếu Gia áaaahhhaaaa!!!"

Phọt phọt phọt.......

Từng đợt âm thanh tục tĩu, Nhạn Nhạn ngước đầu nhìn lên trần nhà, ánh mắt mê say nàng ôm lấy Mộc Long rồi tiếp tục đẩy hông.

"Ưm....chưa bao giờ ta được sướng như thế, thêm đi....cho thêm đi, ta muốn thêm tinh dịch của Thiếu Gia...haa, ưm..."

Mộc Long vuốt ve mái tóc đen dài của Nhạn Nhạn song nhẹ nhàng ấn lên tấm lưng đẹp của nàng ta.

"Ư...."

Cơn hăng say hạ xuống, cảm giác thoải mái truyền tới làm cho Nhạn Nhạn mơ hồ có xúc cảm muốn ngủ thiếp đi vì mệt mỏi.

"Nói ta biết, ai mới là Chủ Nhân của ngươi hử?"

Phạch------

Cú thúc như kéo Nhạn Nhạn lại khỏi giấc ngủ sâu, lút cán dương vật nàng tựa như cảm nhận thấy nội tạng bản thân lộn tùng phèo cả lên.

"Á-----------!"

"Hửm? Vậy xem ra ta không phải Chủ Nhân của ngươi rồi?"

Mộc Long cười ta ác, Nhạn Nhạn lạnh lẽo tâm trí thì bị thúc thêm cái nữa.

Phập-----------

"Khôngggg! Là Thiếu Gia! Thiếu Gia là Chủ Nhân của ta! Cả đời ta không dám phản bội Chủ Nhân!"

"Vậy hử?"

Mộc Long nhẹ ngoáy, âm hộ Nhạn Nhạn bấy giờ truyền nhiều đợt lôi động kịch liệt kích thích não bộ nàng.

"Haa~ haa~ cảm giác....sướng quá, tâm trí....t...không nghĩ được gì nữa! Cho ta đi! Cho ta thứ tinh dịch ngọt ngào của Chủ Nhân đi! Ah, ah, ah,!!?"

Nhạn Nhạn mãnh liệt nhún nhảy, nàng nâng lên rồi hạ phịch xuống, khuôn mặt dâm đãng cùng ánh mắt mê muội nàng hưởng thụ cảm xúc bị chọt sâu qua miệng tử cung.

"Ngươi sẽ phản bội ta ư?"

Mộc Long thì thầm bên tai Nhạn Nhạn khi nàng dâm đãng xoa bóp ngực mình rồi nhún nhảy, cái lưỡi nàng lè ra thục vào ngoan ngoãn như một chú cún con được thưởng.

"Không! Sẽ KHÔNG! Nhạn Nhạn là của Chủ Nhân!? Nhạn Nhạn muốn nó! MUỐN NÓ----------"

Nhạn Nhạn hét lên rồi cảm thụ xúc cảm lên đỉnh của bản thân khi tinh dịch của Mộc Long bớm vào và tràn ra từ miệng âm hộ của nàng.

"Chủ Nhân.....đầy quá, ta không chứa ... Hết, ehehe~~ không chứa nổi nữa...."

Nhạn Nhạn cười dâm đãng trong khi đó hai ngón tay nàng mở cửa để tinh dịch màu trắng đục của Mộc Long chảy dài xuống sàn.

"Phí quá...nhưng mà không chứa nổi nữa-- ứ!?"

Đang ngơ ngác thì Nhạn Nhạn mở trừng mắt run rẩy, việc là nàng bị Mộc Long nhắc rồi rồi ấn xuống khúc thịt dài thòng của hắn.

"Lỗ...lỗ nhị sao! Đau...ah, ah ah, á----!"

Nhạn Nhạn hét lên thê thảm, từng cú nhấp Mạnh Bạo Mộc Long ra vào và tiếp cảm thụ sự bóp chắt bên trong hậu mông nàng ta.

Cặp mông phúc hậu lần nữa bị vỗ cho kêu la ư ử, biến dạng không ngừng song cảm giác đau đớn khiến Nhạn Nhạn kêu la quằn quại.

"Á ha ha~~~ đau, đau quá! Chủ Nhân! Chủ Nhân ơi~~!? Á haaaaAAAA.....!!"

Miệng dưới đau miệng gần lại tuông nước, Nhạn Nhạn thanh âm vang lên nhiều giờ liền rồi yếu ớt ư ử, cả người ướt đẫm mồ hôi nàng chợt rên rỉ dồn dập rồi bắn cao đợt dâm thủy lên không.

"Aaaaggghhhhhhh--------!?"