Dâm Hoàng

Chương 71: Mộc San San Tỉnh Lại



Sau đêm mặn nồng, Dạ Minh Luân tay ôm trọn Mộc San San vào lòng mà ngủ, trời nhanh chóng sáng, cái ngủ ngon này của hắn chưa đủ một canh giờ thì Mộc San San nhẹ nhàng mở mắt.

Lần đầu của nàng bị lấy đi một cách thô bạo, chưa hết hắn còn cả đêm không cho nàng ngủ....thế nên bên dưới bây giờ truyền tới cho nàng cảm giác đau đớn ê ẩm.

Ánh Mặt Trời chiếu xuống rồi xen qua từng khe lá, dung mạo của Dạ Minh Luân hiện ra, Mộc San San cau mày lại cách cực kỳ khó chịu.

Toang đẩy hắn ra khỏi người mình nàng mặc lại y phục, hắn cứu mạng nàng là thật nhưng nàng cũng coi như đã trả công cho hắn, bây giờ cả hai coi như không nợ nần gì nhau.

Dạ Minh Luân mi mắt hé mở, tay chống cằm hắn tư thế gợi cảm nằm trên tấm da sói nhìn qua Mộc San San mỉm cười hứng thú.

'Lạnh lùng ghê~'

Dạ Minh Luân thầm nói song hắn mặc lại y phục, ngay sau đó cơn gió chợt nhẹ đưa tán lá cây xào xạc, Dạ Minh Luân và Mộc San San nhìn nhau.

''Ngươi không có gì muốn nói với ta sao?''

Mộc San San hỏi, nàng quả thật có rất nhiều câu hỏi nhưng hơn hết nàng muốn biết tại sao hắn cứu nàng, nếu chỉ vì Mộc Vệ Lệnh thì đợi nàng chết rồi lấy là được.

Những chuyện đêm qua nàng nhớ rõ như inh từng khoảng khắc, cách hắn di chuyển, cách hắn lạnh lùng từng đường kiếm, đây thật là Nhị Ca Ca ngu ngốc của nàng sao?

"Đó là tất cả những gì muội muốn nói với ta sao?''

Thay vì trả lời Dạ Minh Luân hỏi ngược lại, Mộc San San cau mày lại, nét mặt 'thôi bỏ đi' nàng quay người lại cất bước.

"Ta sẽ hủy diệt Mộc Gia.''

Mộc San San khựng người, sau đó nàng quay lại với khuôn mặt tối đen, rút vụt thanh trường kiếm trong tay nàng lao tới.

Keng-----

Tiếng va chạm cùng ngoại lực ma sát tạo nên từng tia lửa nhỏ, Dạ Minh Luân tay cầm một nhanh cây khô cứ thế cản lại đường của Mộc San San.

Chân Khí từ cơ thể Dạ Minh Luân lưu chuyển song bao phủ lấy nhanh cây, mờ nhạt Mộc San San có thể nhìn thấy hình dạng thật ấy là một lưỡi kiếm.

"Ta không quan tâm ngươi cứu ta với mục đích gì, phàm là kẻ muốn tổn hại Mộc Gia liền là kẻ thù của Mộc San San ta.''

Dạ Minh Luân nở nụ cười, tay nhẹ dùng thêm lực hắn nép lại Mộc San San trên đường kiếm, khựng người Mộc San San chống một chân về phía sau làm trụ song chỉ được ít giây nàng cứ thế bị đầy lùi lại, đôi chân nàng cứ thế ma sát với đất tạo nên hai đường thẳng.

"A!"

Mộc San San một mạch bị đẩy tới một thân cây to, lưng nàng đập mạnh vào khiến lục phủ ngũ tạng bên trong nhẹ run lên đau đơn.

Dạ Minh Luân cười mỉm, tay tiếp ép nhánh cây trong tay làm cho lưỡi trường kiếm của Mộc San San dí vào cổ cô.

"Đây là tất cả những gì Muội có để bảo vệ lấy Mộc Gia? Thật viển vông.''

Ánh mắt của Mộc San San cùng Dạ Minh Luân chạm vào, từ sâu trong mắt hắn nàng nhìn thấy sự khinh bỉ, cơn thịnh nộ nhanh bùng phát, Mộc San San thân lưu chuyển một nguồn Chân Khí kim sắc ngân quang đẩy lùi Dạ Minh Luân lại một đoạn dài.

"Hửm? Có chút thú vị.''

Dạ Minh Luân nhìn vào nhánh cây trên tay, nó hiện bị cất đôi rồi hóa thành cát bụi.

Mộc San San lao đến, mái tóc đen của nàng bồng bềnh trong không khí, từng bước chân nàng để lại dư ảnh trên đất song chào đón Dạ Minh Luân là ba đợt ngân quang đâm tới.

Ầm! Ầm! Ầm!

Hết thảy ca ba đều trúng đích, khói bụi mù mịt tại nơi Dạ Minh Luân đứng, Mộc San San lúc này thay gì hướng thẳng tới mà đánh thì nàng một vòng cung hướng ra sau Dạ Minh Luân.

Đừng kiếm chém xuống mang theo tia mang quang cực mạnh, kẻ bị chém không còn kết cục nào khác ngoài bị chẻ đôi, một kiếm này của nàng đủ sức giết Trúc Cơ Viên Mãn, uy lực nhìn qua kinh người.

"Con bài tẩy của Muội đây sao?"

Tia khói nhạt đi để lộ ra nguyên hiện của Dạ Minh Luân hiện đang đứng đó với nụ cười, hai ngón tay hắn cứ thế kẹp chặt lấy mũi kiếm của Mộc San San.

Tia kinh ngạc chạy sọc sống lưng nàng, nhìn thế nào thì hắn cũng chỉ nửa bước Trúc Cơ, không lý nào còn sống sau đòn này được.

Rắc...!

Mũi kiếm của Mộc San San gãy đôi, Dạ Minh Luân hai ngón tay nhẹ động, mũi trường kiếm vụt cái sượt qua má của Mộc San San mà để lại vết cắt nhỏ.

Mộc San San đưa tay chạm lên, nhìn xuống nàng thấy ít máu trên ngón tay, nếu hắn muốn ngay lúc đó hắn đã có thể giết nàng, vậy tại sao hắn không làm thế? Nàng quả thật không hiểu nổi con người này, ngay từ nhỏ hắn đã chọn ẩn mình song đáng lẽ lúc này hắn nên bành trướng thế lực để đường đường chính chính tranh giành vị trí Gia Chủ với Mộc Nam Thiên, nhưng hắn không làm thế, hắn bình lặng mà không làm gì sau từng ấy thời gian.

"Có muốn thương thảo với ta một chút không?''

Dạ Minh Luân mỉm cười gian xảo, Mộc San San nhíu mày khó hiểu nhìn hắn. Ít giây suy nghĩ, Mộc San San thu lại chân khí trên cơ thể rồi nhẹ thở dài.

"Ngươi muốn nói gì?''

Dạ Minh Luân bước đến gần hơn với Mộc San San rồi mặt đối mặt với nàng hắn khom người tới hôn lấy.

"Ưm---"

Mộc San San giật mình, nàng trừng mắt nhìn hắn song cánh tay vung ra một chưởng định đánh lùi hắn lại nhưng lập tức bị túm chặt lấy.

"Ngươi--!"

Mộc San San trừng mắt hung dữ lườm xéo Dạ Minh Luân sau nụ hôn bất ngờ.

Liếm môi Dạ Minh Luân nhìn nàng: ''Ta muốn nàng làm Gia Chủ, đổi lại từ bây giờ cho tới khi đó nàng phải phục vụ ta.''

Dạ Minh Luân thì thầm bên tai Mộc San San, nàng nhìn qua hắn với ánh mắt khinh bỉ rồi đẩy hắn lùi lại.

"Hừ, chả có gì đảm bảo ngươi sẽ làm được. Ta và ngươi bây giờ không nợ nần gì nhau, ngươi nên quên hết những việc đã xảy từ qua tới giờ đi.''

Mộc San San quay người bỏ đi song nàng lạnh người, lúc này nàng mới nhận thấy trong không khí có mùi lạ.

Dáng đứng hơi chao đảo, nàng tay xoa nhẹ thái dương trước khi rơi vào vòng tay của Dạ Minh Luân yếu ớt.

"Ngươi....đã làm gì...? Ưm~ ha~"

Mộc San San cơ thể nóng ran, tay chân mất kiểm soát nàng uốn éo cơ thể với ánh mắt thèm muốn.

"Muội đoán xem?''

Dạ Minh Luân nở nụ cười tà dâm rồi hôn lấy một Mộc San San đang khát khao cảm giác khoái lạc.

Nụ hôn kéo dài, hắn điêu luyện dập tắt tia hy vọng chống cự cuối cùng của Mộc San San, ánh mắt nàng dần hiện lên sự mê muội và khát khao xúc cảm nhân sinh.

"Hắc! Hắc! Bị hiếp tận hai lần, ta xem muội cao ngạo được nữa không? Ngoan ngoãn nào, ta sẽ nhẹ nhàng với Muội thôi~ hahaha!!!''

Dạ Minh Luân cười phá lên , bản chất xấu xa hắn khiến Mộc San San chìm trong tuyệt vọng, phải, nàng lại sắp bị hắn hãm hiếp, cơ thể này rồi sẽ trở thành món đồ chơi của hắn.