[Đam Mỹ] Phúc Của Kẻ Ngốc

Chương 36: Không chồng mà chữa.



Sáng hôm sau tỉnh dậy, Mặc Quân cảm nhận được cơn tê từ cánh tay bên phải. Anh nhăn mày cau có, cố gắng chống chói với cái nắng chói lóa để mở to đôi mắt nhìn về phía cánh tay phải. Chào đón anh là đỉnh đầu của cô gái tối hôm qua đã cùng mình một đêm say giấc nồng.

Mặc Quân tỉnh dậy vẫn chưa kịp hoàn hồn đã bị làm cho hú vía một phen. Cô gái nằm trên tay anh có chút lạ nhưng cũng có chút quen. Mất hồi lâu suy nghĩ, anh mới nhớ ra tên của cô gái đẩy.

Mặc Quân: *Tô Yên, Tô Tiểu Thư của Tô Gia? Sao cô ta lại ở đây?*

Cảm nhận được cơn lạnh từ phần thân dưới. Mặc Quân kinh hoàng kéo chiếc chăn bồng trắng tinh đang che phủ cơ thể mình và cô gái kia. Trước mắt anh là cơ thể trần trụi của một nam, một nữ. Mỗi người đều chi chít dấu vết ái muội.

Mặc Quân: *Mặc Quân ơi, mày đúng là ngu mà!*

Mặc Quân bực bội tự mắng thầm chính mình. Anh dời mắt lên gương mặt của cô gái kia. Tô Yên rất xinh đẹp. Phải nói rằng cô mang vẻ đẹp câu hồn đoạt phách. Mọi Alpha đều mong muốn được cô sinh con cho họ. Nếu may mắn đứa con nhỏ có thể sẽ trở thành tuyệt sắc nhân gian.

Mặc Quân càng nhìn càng ng người. Vẻ đẹp của Tô Yên quả thật là như trong lời đồn. Xinh đẹp và trẻ trung, xem ra còn có chút lanh lợi cùng mưu mô. Nhưng sao anh lại thấy có chút...không thuận mắt.

Tô Yên: "Um..."

Tô Yên khẽ động. Cô đưa tay lên như dụi mắt nhưng cũng như che đi ánh nắng chói chang đang khẽ đánh thức thiếu nữ. Mặc Quân vẫn đang nhìn cô ta, cảm thấy mình sắp bị nhìn đến thủng một lỗ trên mặt, cô ta e thèn lên tiếng.

Tô Yên: "Mặc Thiếu, đêm qua..."



Mặc Quân nghe đến đêm qua liền bật cười, anh đưa tay chạm lên môi cô xoa nhẹ. Anh nhìn Tô Yên mà đánh giá.

Cô cũng ngại ngùng hơi cuối mặt xuống nhưng lại không tránh đi mà ngoan ngoãn để anh chiếm tiện nghi.

Tô Yên không để ý ngay lúc này trong mắt của Mặc Quân lại ánh lên tia kỳ lạ. Trong khoảng lặng, anh bất ngờ nâng cằm cô lên, ép cô nhìn thẳng vào mắt mình. Anh lên tiếng.

Mặc Quân: "Đêm qua chắc là tuyệt lắm nhỉ?"

Tô Yên giả vờ bất ngờ trước câu hỏi của Mặc Quân. Đưa ánh mắt lảng tránh thấp giọng đáp lại.

Tô Yên: "Dạ..."

Mặc Quần nghe cầu trả lời, ngoài mặt cười vui vẻ nhưng bền trong lại có chút không hài lòng. Buồng tay mình xuống khỏi mặt Tô Yên, anh rời giường lõa thể đi đến trước phòng vệ sinh. Giọng có chút tinh nghịch, không quay đầu mà nói chuyện với cô gái trẻ đang ngồi trên giường.

Mặc Quân: "Vậy thì tốt. Cả hai cùng thoải mái thì tôi cũng sẽ không áy náy. Cô có thể rời đi được rồi."

Tô Yên: "Cái gì!?". Cô ta hét lớn.

Mặc Quân nhướng mày: "Tô Tiều Thư có gì không hài lòng sao?"



Tô Yên cố nhịn lại: "Không được! Đêm qua là lần đầu của tôi với lại anh...anh cũng không mang đồ bảo hộ. Lỡ như có thai người ta sẽ dị nghị Tô Gia."

Tô Yên: "Chuyện này không được. Đã tốn bao nhiêu kế sách mới có thể leo lên được giường của tên Mặc Quân ngu ngốc, sao mình có thể ra về tay trắng?"

Mặc Quân: *Hừ, cô ta tưởng mình ngu thật chắc? Đêm qua tôi đã say đến quên trời quên đất làm sao có thể lên?

Có thai? Đúng là nực cười.*

Tô Yên thấy Mặc Quân suy nghĩ quá lâu. E sợ hẳn sẽ sinh nghi mà lo lắng. Cô lại bắt đầu ra vẻ yếu đuối.

Tô Yên: "Mặc Thiếu... anh trai ngốc của tôi đã không may mắn mà gả cho Cố Tổng. Tô Gia biết tin cũng đã rất suy sụp. Sợ rằng... nếu hay tin tôi không chồng mà chữa...Tô Gia chúng tôi sẽ không thể trụ nổi nữa."

Mặc Quân: "Được. Vậy cứ thử xem?"

Tô Yên nghe vậy liền thầm vui mừng. Trong căn phòng chỉ có một nữ Omega một nam Alpha nhưng lại có rất nhiều suy nghĩ đa chiều. Mỗi một người trong số họ đều đang suy tính mưu kế của riêng mình.

Mặc Quân: *Thôi thì đùa giỡn một chút cũng không sao. Dù sao cô ta cũng có chút thú vị. Khi nào chán thì vứt cho đám người kia lấy lòng chút cũng được.* 2)

Cá: Có ai muốn bão chap không nè? Chỉ cần chap này được 50 like thì Cá sẽ bão chap nheeee:3