Đan Đại Chí Tôn

Chương 1858: Lửa Giận Công Tâm



Huynh trưởng của Dương Ngọc Chân, Dương Ngọc Thành tức giận quát mắng:

- Dương Biện, ngươi quá làm càn, Dương gia còn không có tiếp nhận, ngươi vẫn là tội nhân, là người chết mà Dương gia muốn truy nã!

Dương Biện thờ ơ, vẫy vẫy tay với bọn người Khương Phàm đang ở phía trên bến tàu:

- Ở.

- Hoa...

Bãi cát bạo động một mảnh, vô số người kinh hãi lui về phía sau mấy bước.

Ở?

Đây là ý gì?

Thánh Tổ đầu tiên thật sự sẽ tiếp nhận Dương Biện?

Chẳng phải mang ý nghĩa Dương Biện muốn tiếp quản Dương gia rồi?

Dương Ngọc Thành ôm Dương Ngọc Chân hôn mê, lập tức hô to:

- Không được ầm ĩ, Thánh Tổ không thể nào dễ dàng tiếp nhận Dương Biện như vậy, khẳng định là giữ lại hắn, khảo sát hắn, còn muốn cùng Lý gia Ngụy gia thương lượng.

Đám người giật mình, đúng vậy, thân phận Dương Biện quá đặc thù, có chấp nhận Dương Biện hay không đã không phải Dương gia tự mình tính toán được.

Long Cốt Cự Ngạc nện bước nặng nề, kéo lấy thân thể khủng bố hơn trăm mét, ầm ầm ù ù đi lên bãi cát.

Dương Biện rơi xuống trên lưng Long Cốt Cự Ngạc, lạnh lùng liếc nhìn các tộc nhân ở hai bên, nói:

- Thánh Tổ xác thực cần cân nhắc, các ngươi cũng cần cân nhắc! Cao tầng Dương gia đã tổn thất nặng nề, gần bảy phần Niết Bàn cảnh chết thảm, trống chỗ thân phận, chức vị chỗ nào cũng có. Bây giờ đã đến thời điểm các ngươi quyết định vận mệnh.

Thanh âm không lớn, lại dưới sự giúp đỡ của năng lượng đã truyền khắp bến tàu, rõ ràng rơi xuống trong lỗ tai của tất cả mọi người.

Có chút kẻ ngu dốt không kịp phản ứng, nhưng các tộc nhân tinh minh kia cũng rất nhanh đã lĩnh ngộ được.

Đây là muốn để tộc nhân Dương gia chủ động đầu nhập vào sao?

Có thể quá sớm một chút hay không!

Dù sao Thánh Tổ nơi đó còn không có làm ra quyết định, Dương Biện có thể còn sống hay không đều là ẩn số.

Nhưng, suy nghĩ kỹ một chút, bây giờ tựa hồ càng là lúc thích hợp để làm lựa chọn!

Lựa chọn càng sớm, càng có thể được Dương Biện coi trọng.

Lựa chọn càng sớm, càng có thể trở thành tâm phúc của Dương Biện.

Bây giờ Dương Biện càng cần phải có người duy trì hắn, trợ giúp hắn!

Nếu như nhất định phải đợi đến hết thảy mọi thứ đều kết thúc lại đi đầu nhập, người ta khả năng không cần nữa.

Nhưng, nếu như bây giờ cược sai thì sao??

Một khi Dương gia quyết định xử tử Dương Biện, ai tạo chiến đội sớm, cũng tất nhiên sẽ bị liên lụy.

- Quá phách lối! Quá phách lối!

Bọn người Dương Ngọc Thành tức giận đến mức đều đang run rẩy, hỗn đản này còn không có được tiếp nhận liền bắt đầu mời chào tâm phúc.

- Thánh Tổ đầu tiên có thái độ gì?

Khương Phàm ngồi trên lưng Long Cốt Cự Ngạc, thưởng thức phong cảnh trên hòn đảo.

- Hắn là Thánh Tổ đầu tiên, cần suy tính sự phát triển tương lai của gia tộc, địa vị của Hải Thần đảo tại Thần Vực Chi Hải, sẽ không dễ dàng bị cảm xúc ảnh hưởng. Trong lòng của hắn cũng đã có quyết định, nhưng cần thương lượng cùng Thánh Tổ thứ hai, còn phải thương lượng cùng Thánh Tổ của Lý gia và Ngụy gia. Chờ một chút đi, ta nghĩ chừng năm ba ngày, hẳn là có kết quả.

Khương Bân ở phía sau hỏi:

- Ngươi đây là muốn ở lại Hải Thần đảo?

Dương Biện trầm mặc một lát, nói:

- Cho ta thời gian mấy năm, chỉnh đốn Hải Thần đảo. Chờ các ngươi lại về Thần Vực Chi Hải, nơi này chính là nơi mà các ngươi có thể tuyệt đối tin tưởng. Tương lai nghênh chiến cường địch, hay là chinh chiến Thiên Khải chiến trường, Hải Thần đảo đều muôn lần chết không chối từ!

- Còn có Thiên Kiếm Thần Tông, ta không thể nào cam đoan quá nhiều, nhưng tương lai, mặc kệ bọn hắn là ở Thần Vực Chi Hải, hay là Thiên Khải chiến trường, cũng sẽ không làm kẻ địch của chúng ta.

Đây là quyết định sau khi Dương Biện nghĩ sâu tính kỹ.


Cùng đi theo Khương Phàm đến Thương Huyền đại lục chinh chiến, còn không bằng ở lại Hải Thần đảo, để trong này hoàn toàn thần phục, và cải thiện mối quan hệ với Thiên Kiếm Thần Tông.

Đến Thương Huyền đại lục, cho dù linh văn của hắn đặc biệt, cũng chỉ là Niết Bàn cảnh nhị trọng thiên, không thể giúp được bao nhiêu.

Nhưng ở nơi này, hắn có khả năng tạo cho Khương Phàm một chi đội chiến tranh đặc biệt mà cường đại.

- Ngươi có nắm chắc không?

Khương Phàm cũng không phải rất xem trọng Hải Thần đảo, nhưng ý nghĩ của Dương Biện bây giờ rõ ràng không phải 'Khương Phàm ngươi cần gì', mà là 'Dương Biện ta có thể cho ngươi cái gì'.

Dù sao cũng đã từng là thiên kiêu số một của Hải Thần đảo, trong lòng lộ ra kiêu ngạo, trước sau không công tiếp nhận hai năm quà tặng, trong lòng của hắn kỳ thật vẫn muốn trả lại.

Khương Qua có lo lắng, tình huống của Dương gia thậm chí Hải Thần đảo, hay thậm chí là Thần Vực Chi Hải quá phức tạp, hơi không cẩn thận, Dương Biện có thể vạn kiếp bất phục.

Lý tưởng là lý tưởng, hiện thực là hiện thực.

Ước nguyện càng tươi đẹp, nguy hiểm càng đáng sợ.

Mà tình huống bây giờ của Dương Biện có chênh lệch chút ít, bất luận là trên cảm xúc hay là cách làm.

Dương Biện nói:

- Ta sinh ra ở nơi này, lớn lên ở nơi này, ta đối với nơi này hiểu rất rõ. Tin tưởng ta, Dương Biện ta không chỉ là một người sẽ ở trong Thông Thiên Tháp ngồi mát ăn bát vàng.

Khương Phàm không còn cưỡng cầu nữa:

- Ngươi muốn thật sự tiếp quản nơi này, đầu tiên chính là phải xử lý Dương Thiên Khuyết, vừa rồi chúng ta có chút hoài nghi, tình cảnh bây giờ của hắn khả năng rất vi diệu. Chỉ cần chúng ta có thể tìm tới hắn liền có cơ hội... Xử lý hắn.

Dương Biện nói:

- Đầu tiên tra rõ ràng tình huống của Dương Thiên Khuyết, chỉ cần xử lý hắn, Dương Hồng Liệt không còn lý do từ chối ta.

Dưới sự chỉ dẫn của Dương Biện, Long Cốt Cự Ngạc đã mang theo bọn hắn đi tới cung điện của Dương Thiên Hữu, cũng chính là trụ sở của thiếu tộc trưởng.

Nơi đó nối liền với cung điện tộc trưởng.

Nơi này không chỉ là tượng trưng cho thân phận, còn rộng rãi khí phái, tráng lệ, vô cùng trương dương.

- Chúng ta ở nơi này.

Dương Biện muốn mạnh mẽ vào ở nơi này, tuyên cáo thân phận mình với Dương gia.

- Bên trong có đồ tốt sao?

Đại Vương như tên trộm nói.
- Ngay cả nhà mình đều không buông tha?

Khương Qua bất đắc dĩ lắc đầu.

- Đại Vương, Đại Tặc, các ngươi canh giữ ở bên ngoài, ai dám tới quấy rối, trực tiếp chụp chết, nhưng nếu có ai chạy tới tìm, hãy thẩm tra cho tốt.

Dương Biện đi đến cửa điện, nhưng tâm tình lại dần dần nặng nề.

Nếu như không có trận dị biến lúc trước kia, nơi này không thuộc loại với hắn, cũng thuộc về Lôi Tú.
— QUẢNG CÁO —