Đẳng Cấp Ở Rể

Chương 331



CHƯƠNG 331

Lâm Tử Minh nhìn thầy đối phương, thẫn thờ một lúc, có chút ngạc nhiên nói : “Hàn Kim Long, là anh?”

Không sai , người được gọi là Hàn tổng chính là Hàn Kim Long, trong thành phố Hoa cũng được coi là một nhân vật lớn, mặc dù hắn không bằng được với Vương Vệ Qúy nhưng hắn cũng là một nhân vật lớn có danh tiệng trong xã hội.Hơn nữa, gần đấy hắn cũng dần dẫn rửa sạch và hợp pháp hóa tài sản của mình, cũng được coi là người trong giới kinh doanh rồi.

Khi thấy Lâm Tử Minh vẫn nhận ra mình, Hàn Kim Long không thê che giấu sự hào hứng của mình, hắn ta nhanh chóng gật đầu với sự phần khích: “Vâng vâng, thưa chủ tịch. Tôi tưởng anh không nhớ tôi nữa rồi!”

Nói xong câu này, thái độ của Hàn Kim Long, thực ra là một chút bực bội, giỗng người vợ đang giận dỗi vậy.

Lại còn không nữa, kể từ lần cuối cùng Lâm Tử Minh nói với hắn ta rằng anh sẽ đưa hắn ta đi làm một doanh nghiệp lớn với hàng tỉ đô la, hắn ta luôn nghĩ về chuyện đó. Thời gian đó hắn ta rất hạnh phúc trong ba ngày ba đêm! Hắn ta nghĩ vận may.

của mình đang đến , hắn phải lo giữ chặt đùi của Lâm Tử Minh, sông chêt cũng không được bỏ ra. Nhưng không ngờ là sau cái lần đó, Lâm Tử Minh không gọi cho. hắn nữa, điều này khiên hắn lo lắng, lo về lợi nhuận và mắt mát của mình!

Hơn nữa, hãn ta cũng không có thông tin liên lạc của Lâm Tử Minh, hắn có dò hỏi Vương Vệ Qúy nhưng bị Vương Vệ Qúy xua đuổi, khiến cho hắn vô cùng thấp thỏm lo lắng, khó chịu muốn chết.

Bậy giờ gặp được Lâm Tử Minh, làm hàn rất phân khích, tâm trạng vui đến nội, giống như gặp được bỏ ruột mà vẫn còn vui hơn nữa.

Đặc biệt là trong thời gian này, hắn hẳng ngày đêu vào coi giá trị thị trường của công ty Tử Quỳnh, thấy răng công ty Tử Quỳnh RfBfg hê giảm xuông mà còn tăng lên liên tục, ước tính tăng hơn sáu mươi tỉ rồi, càng làm hắn ngứa ngáy. Hận là không thể ngay lập tức ôm lẫy đùi của Lâm Tử Minh.

Lâm Tử Minh cũng rất ngạc nhiên khi thấy Hàn Kim Long ở đấy, nói thật thì anh cũng chút nữa quên mật Hàn Kim Long rồi, cũng không phải vì anh l không thích Hàn Kim Long, mà bởi vì anh có quá nhiều việc phải làm vào những ngày này, thực sự đã quên mất Hàn Kim Long.

Bấy giờ anh cảm nhận được sự bực bội của Hàn Kim Long, khiến anh cảm thấy bối rối nói: “ He he, Hàn đại ca, làm sao tôi có thể không nhớ anh được, chỉ là lúc này tôi đang bận, không có thời gian đề tìm anh, là lỗi của tôi, tôi sẽ tự phạt một ly.”

Nói xong anh đi tìm một ly rượu vang, anh hơi xấu hồ, anh không có ly rượu nào hết.

Hàn Kim Long đã nhanh chóng nói: “Không cân , không cần, chủ tịch không quên tôi, đó là vinh dự lớn nhất của tôi rồi.”

Lâm Tử Minh mĩm cười, không có cảm xúc gì hết, với thân phận của anh mà nói Hàn Kim Long làm vừa lòng anh là chuyện quá đồi bình thường.

Tuy nhiên, điều này là cho mấy người giận giữ vừa rồi lập tức sợ hãi, tất cả họ đêu mở to mắt, giỗng như là mới gặp phải quỷ vậy.

Đặc biệt, người doanh nhân giàu vừa rồi măng nhiệc khó nghe nhất đó, bấy giờ trực tiếp bị sợ đến mặt tái mét giông như không còn giọt máu nào vậy, cơ thê cũng đang run lên bằn bật.

Họ không có cách nào đề không sợ hãi, cần phải biết, Hàn Kim Long là một nhân vật lớn mà họ không thê đắc tội được rồi, mà Lâm Tủ Minh còn có thể làm cho Hàn Kim Long bỏ hết những cử chỉ của hắn xuống, làm sao họ cỏ thê không bị tê liệt.

Bấy giờ, đầu óc họ. có đần độn đến đâu đi chắng nữa, họ cũng nhận ra răng họ đang gặp rắc rồi lớn rồi!

Và bấy giờ mắt của Lâm Tử Minh liếc qua, làm cho họ sợ chết khiếp.

Lâm Tử Minh nhìn họ với một nụ cười nói: “Các người đi đâu vậy?”

Nhìn thấy họ muốn quay lưng dời đi Lâm Tử Minh làm sao có thê dễ dàng bỏ qua cho họ như vậy được.

Ngay khi họ quay lại, họ đã không đi được hai bước, nghe thấy lời nói của Lâm Tử Minh da đầu của họ cảm thấy tê liệt, đều muốn khóc rồi, nếu như trên thế giới có thuốc hồi hận, thì họ sẽ đảm bảo không dám chọc Lâm Tử MinhI Hàn Kim Long cũng không phải là ngu ngốc, đên lúc này làm gì có nan không thể hiểu có chuyện gì đang sảy ra chứ, mấy cái người không có mắt đã đắc tội với Lâm Tử Minh.Rồi hắn cau mày. HhÒi giữa lông mày có một số cơn giận dữ.