Đạo Chu

Chương 201: Sasuke và Orochimaru



Cộp, cộp... tiếng bước chân vang lên khi cánh cửa đá hai bên mở ra. Người thiếu niên bước vào trong căn phòng u tối được thắp bằng những ánh nến. Người thanh niên tóc trắng lẳng lặng đứng ở một bên giường dùng ngón tay khẽ gẩy góc kính đối khi nhìn về phía người thiếu niên.

“Khụ, khụ...” Nam nhân nằm ở trên giường nắm tay đặt ở miệng liên tục ho khan vài cái. Khuôn mặt nhợt nhạt hắn có vẻ khá yếu ớt nhưng lại mang theo nét vui mừng: “Sasuke... ta không nghĩ rằng cậu có thể sống sót trở lại nơi này. Vậy mà ta cứ nghĩ rằng cậu đã chết rồi kia!”

“Ta không hề dễ chết như vậy!” Mặc dù mình đã chết qua một lần nhưng Sasuke vẫn phủ nhận. Bàn tay hắn trực tiếp cuốn lấy cuốn mật thư ném thẳng về phía Yakushi Kabuto. Đôi mắt Sasuke thấy được Kabuto bắt lấy cuốn mật thư thì hắn lạnh lùng lên tiếng nói: “Đó là cuốn mật thư Shinnou giao cho tôi. Hẳn là ông cần lấy thứ này!”

“Nga...” Orochimaru kinh ngạc nói. Hắn run run đưa cánh tay lên cố gắng nắm lấy cuốn mật thư. Thế nhưng đôi tay hắn thực sự không được tự nhiên. Khó khăn lắm mới đem cuốn mật thư đặt ở trong tay. Lòng bàn tay đặt ở trên chân mới giữ cho cuốn mật thư không rơi xuống. Orochimaru tò mò nói:”Thì ra đây chính là cuốn giấy với thuật hồi sinh thân xác.”

“Nhiệm vụ đưa Shinnou về đây thất bại!” Yakushi Kabuto tò mò hỏi: “Thật chẳng giống cậu chút nào.”

“Sasuke-kun...” Giọng khàn khàn Orochimaru phát ra khi hắn hơi cố gắng vươn đầu ra: “Có chuyện gì xảy ra lúc đó hay sao? Ta rất tò mò chuyện gì đã khiến nhiệm vụ của cậu bị thất bại!” Dường như những câu này giống như đang dò xét Sasuke. Chú ấn trên người Sasuke trước khi biến mất đã đem mọi thứ thông tin truyền tới Orochimaru. Hắn chỉ muốn dò xét Sasuke một chút xem thái độ Sasuke như thế nào.

“Có nhiều chuyện xảy ra!” Sasuke bình tĩnh không mang theo gợn sóng nói: “Ông ta hợp nhất với Vô Vỹ. Ta không có cách nào đem ông ta trở lại!”

“Là như vậy sao?” Orochimaru nói chuyện vẫn với cái giọng khàn khàn quet thuộc. Đôi mắt rắn hắn nhìn chăm chú về phía Sasuke: “Khụ, khụ...” Hắn liên tục ho khan và tỏ ra có chút mệt mỏi.

“Ngài Orochimaru, để tôi đi lấy thuốc cho ngài!” Yakushi Kabuto mở miệng nói chuyện. Hắn quay ra nhìn về phía Orochimaru thấy được Orochimaru không có ý kiến thì mới dám quay đầu rời đi. Sasuke nhìn theo bóng lưng Kabuto rời khỏi. Hai cánh cửa đá lại theo đó khép lại.

“Sasuke...” Orochimaru theo đó lên tiếng hỏi: “Chú ấn ta để ở trên người cậu đã biến mất. Ta rất tò mò cậu làm thể nào đem chú ấn ta đặt lên người cậu giải trừ. Chẳng lẽ cậu nguyện ý từ bỏ sức mạnh mà ta ban cho cậu sao? Nếu mất đi sức mạnh đó, cậu khó lòng mà chiến thắng được Itachi!” Giọng nói Orochimaru mang theo đầy ma âm rót vào lỗ tai Sasuke.

Vậy mà làm cho Orochimaru kinh ngạc mở to đôi mắt của mình. Sasuke lạnh nhạt mở miệng nói: “Không cần! Ta chẳng cần loại sức mạnh đó nữa. Vì ta đã đạt được sức mạnh lớn hơn thế rất nhiều rồi!”

“Nga...” Orochimaru dùng ánh mắt hứng thú nhìn về phía Sasuke nói: “Ta rất hiếu kỳ không biết Sasuke, cậu đã đạt được sức mạnh gì. Vậy mà làm cho cậu từ bỏ sức mạnh mà ta cho ban cho cậu. Chẳng lẽ, cậu mở ra Mangekyou Sharingan trong truyền thuyết!?” 

Orochimaru hỏi Sasuke thì Sasuke cũng đã nhắm mắt lại. Khi mà Orochimaru vừa kết thúc câu hỏi thì Sasuke mở ra, một đồ án bông hoa màu đỏ sáu cánh xinh đẹp đập vào mắt Orochimaru làm cho Orochimaru tràn ngập kinh hãi. Khuôn mặt Orochimaru vui mừng thấy rõ thế nhưng hắn còn chưa kịp có vui mừng thì Sasuke đã lạnh giọng mở miệng: “Đúng vậy! Amaterasu...”

“Trước mắt... tôi sẽ thẳng tay với ông!” Sasuke lạnh lùng lên tiếng nói: “Ông sẽ là tế phẩm đầu tiên cho đôi mắt đã thức tỉnh của tôi. Sức mạnh chí cao vô thượng của tộc Uchiha!”

Hừng! Ngọn lửa đen khủng bố lập tức bao bọc lấy cơ thể Orochimaru. Nó lan tràn với sức mạnh khủng khiếp làm cho Orochimaru phát ra một tiếng hét thảm sợ hãi: “Aaa...” Thân thể hắn liên tục dạy dụa quằn ngoại rơi khỏi cả chiếc giường. Ngọn lửa đen hừng hực trực tiếp bốc cháy trên cả cái giường lớn đem cái thường nhanh chóng đốt thành tro bụi.

Nhìn thân thể Orochimaru bị biến thành ngọn lửa đen thì Sasuke lạnh lùng lên tiếng nói: “Orochimaru! Hiện giờ ông quá yếu đối với tôi khi mà tôi mở ra được đôi mắt này. Việc gì tôi phải hiến thân xác mình cho ông chứ?”

Đột nhiên đôi mắt Sasuke nheo lại. Ngọn lửa đen lập tức dập tắt và thân thể Orochimaru mềm nhụn xuống. Ở nơi đó xuất hiện một cái động nhỏ.

Roạt! Bất chợt ở sau lưng Sasuke, mặt đất lập tức vỡ ra. Thân hình Orochimaru uyển chuyển như một con rắn. Hắn phóng lên trên không gần người Sasuke sau đó nhanh chóng cuốn lấy Sasuke như một con rắn. Hắn trực tiếp há miệng rộng muốn cắn vào cổ Sasuke: “Đồ khoác lác! Dù mày mở ra đôi mắt đó cũng vẫn là kẻ vô dụng tộc Uchiha thôi!”

Oanh! Một tiếng nổ phát ra, thân hình Orochimaru bị đánh bay khi chưa kịp cắn vào cổ Sasuke. Thân mình hắn đập mạnh vào tường phát ra âm thanh vang dội. Đá vụn và bụi mù trực tiếp che phủ cái thân thể dài giống như rắn của Orochimaru.

“Hừm... Nếu tôi mạnh sẵn, tôi đã chẳng tới đây với ông!” Khoé miệng Sasuke theo đó hơi nhếch lên. Hắn cười gằn một tiếng: “Ông muốn thân xác tôi vì chẳng qua không chiếm được thân thể Uchiha Itachi thôi! Hiện giờ, tôi đã có sức mạnh ngang ngửa với Itachi, ông bắt đầu phấn khích không chịu được sao?”

“Đúng! Vậy thì sao chứ, Sasuke!?” Orochimaru phát ra tiếng khàn khàn từ đống đổ nát. Thân rắn uốn éo của hắn từ từ đứng lên. Hắn mở miệng nói với giọng âm trầm: “Ta đã đào tạo ra cậu khiến cho cậu trở nên mạnh hơn. Đó hẳn là năng lực của đôi mặt mà cậu đang mang...” Cả cơ thể Sasuke được bao bọc trong một thân khung xương màu tím đang bốc ra chakra ngùn ngụt: “Chúng nên thuộc về ta, Sasuke-kun!”

“Vậy thì sao chứ? Ta hiện giờ đã đạt được sức mạnh tối thượng này!” Hơi nghiêng đầu, Sasuke giễu cợt đối với Orochimaru: “Có thể tạo hoá đã cho ông những đặc ân nhưng giờ tôi đã có sức mạnh ngang ngửa với Itachi. Một trong những tamnin vĩ đại rời đi làng Lá để đuổi tho cái này và người mang cái tên ấy với cách chiếm hữu sức mạnh và quyền lực rất ghê gớm. Sự buồn cười của kết hợp cơ thể mình làm vật dẫn. Phương pháp ông thật vô nghĩa, ông có mục đích thật không vậy? Ông vì muốn có sự bất tử đã làm trái quy luật của thượng đế và để mọi người chết thay ông...”

Một cậu bé nằm ở dưới đất khóc thút thít. Ở bên cạnh cậu không xa là hai xác của một nam và một nữ. Người thiếu niên mặc bộ đồ ANBU làng Lá lạnh lùng nói: “Để thử sức mình!/”

Bàn tay cậu nhóc nắm chặt lại: “Thử sức thế thôi à!?” Giọng nói cậu nhóc biến thành giận dữ: “Anh giết mọi người vì lý do đó thôi ư?”

“Đối với ta, chuyện này rất quan trọng mà ta cần phải làm...” Người thiếu niên lạnh lùng đáp.

Nhớ lại những ký ức này, Uchiha Sasuke lạnh lùng nhìn về phía Orochimaru nói: “Ông kinh tởm làm tôi muốn phát bệnh luôn!” Đột nhiên hai tay Susanoo trực tiếp mọc ra thanh kiếm dài đâm thẳng vào người Orochimaru.

Phập! Cơ thể Orochimaru bị thanh kiếm màu tím đâm xuyên qua. Bản thân hắn trực tiếp bị ghim thẳng lên tường. Sasuke lạnh lùng đáp lời: “Hôm nay sẽ là ngày kết của ông! Amaterasu...” Ngọn lửa hừng hừng bốc cháy lên trên cơ thể Orochimaru.

Gào... Orochimaru phát ra âm thanh thống khổ. Miệng hắn trực tiếp mở rộng, có một thứ gì đó trực tiếp vọt thẳng ra bên ngoài miệng Orochimaru. Nó vọt ra bên ngoài và dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Sasuke.

“Vậy ra đó là cơ thể thực của ông à!?” Sasuke mở miệng giễu cợt. Ở dưới đất, một con rắn trắng khổng lồ được tạo nên bởi những con rắn trắng nhở hơn hợp lại. Cái đầu con rắn trắng khổng lồ thì khá giống cái đầu Orochimaru. Cái đầu rắn có một mái tóc màu đen và cái mặt lớn đang dùng ánh mắt bang lãnh nhìn về phía Sasuke. Thế nhưng Sasuke chẳng quan tâm lạnh giọng nói: “Chính là một con rắn có vảy là những con rắn nhỏ?”

“Thật bỉ ổi!” Sasuke dùng đôi mắt châm chọc nhìn về phí Orochimaru: “Dùng cơ thể người khác để làm thí nghiệm. Hừ... Ông nghĩ với cái hình dạng này ông có thể chống lại tôi khi tôi đã mở ra Mangekyou Sharingan!”

“Thằng nhóc ranh con! Đừng tưởng mở ra đôi mắt ấy... tao không có cách nào làm gì được mày!” Orochimaru gầm lên giận dữ: “Để tao cho mày thấy sức mạnh thực sự của tao.”

Ầm!

Ở trên mặt đất bắt đầu nổ tung, đất đã theo đó sụp xuống khắp nơi. Thân thể Sasuke vọt ra khỏi hầm ngầm và nhảy lên mặt đất. Ánh mắt hắn trở nên ngưng trọng khi quan sát đám khói. Đám khỏi từ từ tản đi để lộ sinh vật trong đó: “Hống!” Âm thanh dữ tợn truyền vào tai Sasuke.