Đạo Chu

Chương 246: Ánh mắt căm ghét!



Thời gian trôi vẫn cứ trối qua. Kế hoạch mà Naruto nói vẫn tiếp tục được hắn thi hành. Vì kế hoạch này mà Naruto bôn tẩu liên tục, hắn không có thời gian cả nghỉ ngơi. Ngay cả thời gian quyết đấu với Sasuke đang kéo dài đến hiện tại vẫn chưa có thời gian để ý đến Sasuke.

Hoả quốc, làng Lá....

Người thiếu nữ với mái tóc đỏ hung và nước da tái nhợt đi lại trên đường phố. Khuôn mặt nàng mang theo sự mê mang cùng với buồn khổ. Đặc biệt nàng thấy được những ánh mắt kỳ quái của thôn dân nhìn về phía nàng. Những ánh mắt kỳ quái đó lại không làm cho nàng có cảm giác đặc biệt gì. Hiện giờ nàng giống như người mất hồn vậy.

“Đó là vợ Hokage đệ tứ cũng là mẹ của Naruto sao?” người thiếu nữ tóc vàng đuôi gà đi cùng với một thiếu nữ tóc hồng ngắn khi nói chuyện với nhau. Đặc biệt khi nàng đi cùng với thiếu nữ tóc hồng thấy được bộ dạng thất thểu của thiếu nữ tóc đỏ rực nói: “Cô ấy trẻ thực đấy. Mà cô ấy thực sự chết đi sống lại sao?” Nghĩ đến gì đó, người thiếu nữ tóc vàng hơi rùng mình lại.

“A...” Dường như người thiếu nữ tóc đỏ rực thấy được hai người thiếu nữ đi cùng nhau. Trên người họ đều có cột hộ ngạch ninja làng Lá. Dường như mấy thiếu nữ này cũng độ tuổi ngang với con trai nàng. Ngay lập tức nàng mở miệng hỏi: “Các cháu có biết không Naruto...”

“A...” Hai người thiếu nữ ngạc nhiên hô lên một tiếng. Sau đó tất cả đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn về phía sau. Ở sâu trong mắt họ mang theo mê mang và cả sự tò mò. Họ không biết phải nói gì cho phải lúc này. Khuôn mặt u sầu của thiếu nữ tóc đỏ làm cho bọn họ có cảm giác được gì đó khó chịu trong lòng. Nó giống như một đứa trẻ làm sai muốn dấu diếm chuyện này với người lớn vậy.

Ở trong căn phòng họp rộng rãi của toà tháp Hokage. Lúc này đoàn người Tsunade đang ngồi trên mấy chiếc ghế salon dùng bốn mắt nhìn về phía nhau. Tâm trạng bọn họ, tất cả đều trở nên nặng trịch giống như có một viên đá đè lên đầu.

Bà lão Utatane Koharu lại là người đầu tiên khởi xướng. Hai tay bà lão đút vào trong ống tay áo, môi dày mấp máy và con mắt xụp xuống quan sát mọi người: “Theo thông tin những ninja làng ta bị ninja làng Sương Mù bắt trở lại, họ đều an toan trở lại. Họ còn trở lại mang theo vài bức thư xin lỗi của Mizukage đệ ngũ. Tuy nhiên điểm đặc biệt trong tổ đội bị bắt đầu có ninja tộc Hyuuga. Tất cả trở lại với trên đầu không con chú ấn cá chậu chim lồng. Vài ngày, ở trong làng cũng xuất hiện tin đồn, chỉ cần phân gia tộc Hyuuga đến Thuỷ quốc là có thể thoát khỏi cá chậu chim lồng.”

“Tsunade...” Vậy mà tiếp theo người nói chuyện lại chính là người cầm đầu ANBU gốc Shimura Danzou: “Chuyện này nhất định là có kẻ cầm đầu phía sau thao túng. Theo nguồn thông tin ta nhận được, kẻ đứng sau chuyện này rất có thể là Uzumaki Naruto. Chính hắn đã giải cá chậu chim lồng trên người phân gia tộc Hyuuga. Chỉ có thằng nhóc đó mới có khả năng làm điều này. Chúng ta lập tức phải có hành động.”

“Phù...” Người thanh niên tóc đen cầm lấy tẩu thuốc sau đó rít lấy một hơi thở ra. Hắn đặt tay lên bàn nhìn về phía đoàn người rồi nói: “Tin tức của ông có chính xác không, Danzou!?”

“Có tám chín phần...” Shimura Danzou nhẹ nhàng gật đầu một cái.

“Hà...” Người nói chuyện tiếp theo lại là Hokage đệ tứ Namikaze Minato. Hắn liếc qua đám người rồi thở ra một hơi dài: “Tôi thực sự không nghĩ tới Naruto lại trở thành như vậy.” Hắn còn chưa nói hết thì đã bị Shimura Danzou cắt ngang.

Ánh mắt Shimura Danzou nhìn chòng chọc vào Hokage đệ tứ nói: “Việc này toàn bộ là thằng nhóc jinchuriki cửu vĩ sai lầm. Namikaze Minato, anh đừng quên mình đã từng là Hokage đệ tứ của làng Lá. Chuyện này tuyệt đối cùng anh thoát không khỏi can hệ. Nếu như thằng nhóc đó ra tay tấn công làng ta...”

“Tôi sẽ đứng ră ngăn cản thằng bé!” Lần này Shimura Danzou không có nói được hết đã bị Namikaze Minato đánh ngắt quáng. Ánh mắt kiên định như thiết trên khuôn mặt Namikaze Minato trở nên càng kiên quyết hơn hẳn mặc dù ở sâu trong đôi mắt có thứ gì đó đang rung động: “Tôi sẽ không để thằng bé gây hại đến làng!”

“Được rồi mà...” Hokage đệ tam Sasurobi thấy được không khí có vẻ khẩn trương lên. Hắn vội vã đưa tay lên vẫy vẫy giảng hoàng. Miệng hắn thì liên tục phì phèo hút tẩu thuốc, ánh mắt cũng mang theo mê mang: “Naruto, thằng bé trở nên như vậy có một phần lỗi của ta. Ta đáng lý ra phải công bố thân phận của thằng nhóc mới đúng.”

“Ngài Đệ Tam...” Namikaze Minato mỉm cười, nụ cười hắn trông mới thực sự thê lương làm sao: “Việc này không phải do ngài. Ngài chẳng qua chỉ muốn bảo vệ thằng bé thôi. Một khi tin tức thằng bé là con trai Hokage đệ tứ lộ ra sẽ có rất nhiều kẻ thù tìm đến nó.”

“Minato, cậu không cần biện hộ cho ta!” Hokage đệ tam thở ra một hơi dài. Người thanh niên vẫn cầm lấy tẩu thuốc rít một hơi thật sâu. Chỉ có một khói thuốc lúc này mới làm cho tâm trạng hắn bình ổn hơn: “Nếu như ta cứng rắn một chút thì mọi việc cũng trở nên tốt hơn rồi. Làng Lá chúng ta cũng sẽ không mất một thiên tài như vậy.”

“Đó là lỗi của thằng nhóc đó!” Utatane Koharu mấp máy đôi môi dày nói: “Không phải lỗi của ông, Sarutobi!”

“Đúng vậy!” Shimura Danzou lập tức tiếp lời: “Thằng nhóc đó lớn lên tại làng Lá. Chúng ta đã cho nó ăn, cho nó mặc và nuôi nấng nó lớn lên. Nó không những không có kế thừa hoả chí báo đáp làng ta mà còn trở thành phản nhẫn đầu nhập vào làng khác đối đầu với chúng ta. Chúng ta nhất định phải tiêu diệt thằng đảm bảo an nguy cho làng...” Khuôn mặt hắn trở nên kiên định và đôi mắt sắc bén: “Vì vậy ta đề nghị lập tức khởi xướng công kích với làng Sương Mù Thuỷ quốc!”

“Danzou...” Hokage đệ tam Sarutobi Hiruzen nhăn mày lên một tiếng. Hắn thở ra một hơi: “Chiến tranh là sẽ chết rất nhiều người. Làng Sương Mù cũng không gây ra bất cứ thiệt hại với làng chúng ta sao? Họ cũng đều đã trả những ninja cho chúng ta đồng thời xin lỗi vì hành vi này sao?”

“Hiruzen...” Ngón tay chỏ Mitokado đưa lên nâng gọng kính của mình. Ông lão bắt đầu nói chuyện cùng với ánh mắt khẽ liếc quan sát thoáng tâm trạng mọi người: “Hiện giờ tộc Hyuuga đã bắt đầu trở nên bất ổn. Những ninja mất đi chú ấn giống như không phục tông gia Hyuuga. Đã có những cuộc nổi loạn xuất hiện trong tộc Hyuuga. Thế nhưng đều là những cuộc nổi loạn nho nhỏ không đáng kể. Nhưng chúng ta cũng đã nhận được nhiều thông tin. Những người trong phân gia tộc Hyuuga đều có ý định trốn sang Thuỷ quốc. Nếu như việc này tiếp tục diễn ra sẽ giao động căn cơ làng Lá chúng ta.”

“Rõ ràng làng Sương Mù đang khiêu khích với làng Lá ta!” Shimura Danzou nắm chặt một bàn tay lại. Vẻ mặt hắn mang theo hung hăng và giận dữ: “Chúng ta cần phải làm đáp trả làng Sương Mù. Tuyệt đối không thể để sự việc này diễn ra. Tôi đề nghị chúng ta phải cứng rắn với làng Sương Mù.” Mặc dù không nói lên việc chiến tranh nhưng ý vị trong lời Shimura Danzou đã rõ.

“Đủ rồi đấy!” Hokage đệ ngũ Senju Tsunade đưa tay lên đầu xoa xoa hai huyệt thái dương. Đôi mắt nàng cũng biến thành mỏi mệt: “Việc Naruto đã thành như vậy... hiện giờ trách móc ai cũng trở nên vô ích. Uzumaki Naruto đã trở thành chồng Mizukage. À quên, hai người còn chưa kết hôn. Sau đó lại có sự gia nhập của Sasuke. Hai người được che trở dưới bóng làng Sương Mù. Đặc biệt có sự có mặt làng Cát ở trong nơi này. Xử lý hai người đó hiện giờ là ưu tiên khó khăn hàng đầu!”

“Đám làng Cát đó...” Shimura Danzou mở miệng nói: “Tôi đã nói với các vị không nên tin tưởng những người đó. Chúng sẽ chỉ là bọn phản cốt. Bất cứ ai tung cho chúng một mảnh xương lớn hơn, chúng sẽ không ngần ngại vồ lấy. Đáng lý ra chúng ta phải tiêu diệt chúng ngay ở ba năm trước đây khi mà chúng dám tấn công vào làng.”

“Thằng bé đó thực sự có tài...” Nói chuyện lại là Hokage đệ tam Sarutobi Hiruzen. Hắn dùng hai ngón tay kẹp lấy tẩu thuốc của mình: “Tôi không nghĩ được sau khi mình chết lại có nhiều chuyện xảy ra như vậy. Đặc biệt khi nghe nói chế độ vô lãnh chúa ở Phong quốc. Tôi hoàn toàn bàng hoàng khi nghe được tin tức như thế này. Làm sao thằng nhóc có thể nghĩ được một chế độ đặc biệt như thế nhỉ.”

“Đó xác thực thật đặc biệt!” Mitokado nheo mặt lại khi nói. Ông lão dùng vẻ mặt trầm ngâm khi nhìn quanh đám người. Đôi môi nhợt nhạt của lão mấp máy: “Chế độ đó quả thực khác biệt hẳn với Hoả quốc. Tôi từng tìm hiểu kỹ chế độ dân chủ của Phong quốc. Đó xác thực là một chế độ khác biệt hoàn toàn. Nó dựa vào chế độ dân chủ bầu cử. Nói đúng hơn, chế độ này sẽ hoàn toàn không có lãnh chúa can thiệp. Bằng vào nó, họ hoàn toàn không bị chế ước về kinh tế nếu như muốn phát triển mạnh quân sự của làng. Nếu như không có chế độ chế ước với Phong quốc, tôi nghĩ họ hoàn toàn sẽ không cố kỵ gì phát triển lực lượng quân đội ninja...”

Lời này nói ra làm cho thân là Hokage đệ, Namikaze Minato cảm giác được có chút tự hào. Hắn không nghĩ ra được con trai hắn lại có tài năng lớn như vậy. Chế độ mới này hoàn toàn có thể thay đổi thế giới này. Chẳng lẽ thằng bé mới là đứa con tiên đoán trong lời Cáp tiên nhân.

“Bắt lấy dâm tặc, mau bắt lấy dâm tặc!” Một đám nữ nhân mang theo đủ các loại chổi cán, thùng nước, rẻ lau giống như người nào đó vọt qua một con đường cái lớn. Một người thanh niên tóc nâu hú hí giống như một con mèo ăn trộm bước ra khỏi một cửa hàng bán sách. Trong tay hắn cầm một cuốn sách 18+ được hắn dấu vào trong ngực áo. Hắn trợn to mắt khi thấy được đám người nữ nhân đuổi theo một ai đó.

Người thanh niên lẩm bẩm hỏi: “Chẳng lẽ là anh Jiraiya!”

“Bắt lấy dâm tặc, mau bắt lấy dâm tặc!” Đột nhiên một người nữ nhân ngừng lại. Nàng chỉ thẳng ngón tay về phía người thanh niên tóc nâu. Hắn lập tức trợn to mắt nhìn về phía cảnh này. Sau đó đầu hắn nhìn xung quanh thấy được ngoài hắn ra đâu còn bất cứ ai khác.

“Các bà, các cô...” Người thanh niên vội vã đưa tay lên trực tiếp quơ múa muốn nói gì đó thì ngực áo hắn hơi mở ra. Cuốn sách 18+ cộng lập tức rơi xuống mặt đất. Theo sau đó là hắn còn chưa kịp nói gì thì một đám nữ nhân có đủ già đủa trẻ vọt tới. Tất cả đối với hắn làm đó là cây trổi và rẻ lau cùng xô chậu.

Ngồi trong quán ăn nhỏ, người thiếu nữ tóc đỏ đem hai người thiếu nữ an bài một chỗ. Âm thanh vang vọng vào trong tai nàng: “Không nghĩ tới tên đẹp trai đó lại là một kẻ biến thái!” Nàng quay ra thấy được một đoàn nữ nhân xăm xăm đi ngang qua cửa tiệm. Họ giống như đang nói với nhau về ai đó. Thế nhưng nàng không thèm tiếp tục để ý quay đầu nhìn về phía hai người thiếu nữ.

“Hừ...” Chủ quán dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía người thiếu nữ tóc đỏ. Hai người thiếu nữ cũng cảm giác được ánh mắt mọi người trở nên bất thiện nhìn về phía bọn họ. Cảm giác này làm cho bọn họ vô cùng không thoải mái.

Vợ của Hokage đệ tứ thì sao chứ? Họ đã sớm quên rồi. Chính là con trai các ngươi làm cho chúng ta ăn không ngon ngủ không yên. Hắn còn muốn huỷ diệt làng Lá, muốn phá huỷ nhà chúng ta, muốn giết chúng ta. Chúng ta làm sao cho các ngươi một cái sắc mặt tốt. Chúng ta không dám nói ra nhưng các ngươi không xứng được chúng ta đối xử tử tế. Các ngươi nên sớm cút đi nơi này đi. Hãy để cho chúng ta yên bình.

Những người làng Lá, họ đã sớm quên đi người anh hùng năm xưa. Có lẽ họ vẫn còn nhớ nhưng như thế thì đã sao? Con trai họ muốn huỷ diệt ngôi làng này. Họ còn cảm kích Hokage đệ tứ và vợ Hokage sao? nếu như hai người họ không sinh ra tên jinchuriki đáng chết đó, hiện giờ họ vẫn bình yên mà không phải lơm lớp lo sợ không biết mình chết lúc nào. Nếu như không phải Hokage ra lệnh cấm, họ sớm đã chửi rủa Hokage đệ tứ và vợ hắn rồi. Tại sao lại sinh ra một tên jinchuriki khốn kiếp, không những không có kế thừa hoả chí muốn bảo vệ làng, bảo vệ họ lại muốn phá huỷ làng và giết chết họ. Sinh ra một tên khốn như vậy là lỗi của Hokage đệ tứ và vợ hắn ta.

Hàng chục ánh mắt sắc lạnh đoàn người nhìn về phía ba người...