Đạo Chu

Chương 247: Akatsuki bắt vĩ thú!



Cạch! Món ăn được đặt lên bàn, người nữ nhân lớn tuổi hừ lạnh liếc mắt nhìn về phía người thiếu nữ tóc đỏ một cái. Trong ánh mắt nàng xuất hiện vẻ chán ghét không thèm che dấu. Điều này thực sự làm cho hai thiếu nữ ngồi cùng bàn có cảm xúc phức tạp. Song thiếu nữ tóc đỏ rực chẳng thèm quan tâm.

“Các cháu cứ dùng tự nhiên!” người thiếu nữ tóc đỏ rực mỉm cười. Nụ cười trên mặt nàng có vài phần gượng gạo khi đẩy ra đĩa dango hướng về phía hai thiếu nữ đang ngồi trước mặt nàng. Một tay chống má, một tay hướng về phía hai thiếu nữ nói: “Đừng khách khí!”

Nhìn nụ cười gượng gạo trên khuôn mặt thiếu nữ tóc đỏ, hai người thiếu nữ nhìn về phía nhau. Đặc biệt một người thiếu nữ với dáng vẻ không lớn hơn các nàng bao nhiêu cười mời các nàng. Điều này làm cho hai nàng cảm giác khó xử và xấu hổ.

Thiếu nữ tóc hồng mở miệng cười và đưa hai tay lên giống như đầu hàng: “Cảm ơn, cô Kushina! Cháu đã ăn cơm rồi ạ! Hơn nữa, cháu không quá thích ăn đồ ngọt!”

“Cháu cũng thế...” Người thiếu nữ tóc vàng mở miệng cười làm lành. Nàng đẩy khéo đĩa dango về phía người thiếu nữ tóc đỏ rực nói: “Cháu đang trong chế độ ăn kiêng ạ!”

“À...” Nụ cười cứng lại trên khuôn mặt người thiếu nữ tóc đỏ. Nàng từ từ thu tay lại đặt ở hai chân và hai chân cũng theo đó khép lại. Khuôn mặt thiếu nữ cũng có vài phần ngượng ngùng. Đôi môi hồng nhẹ nhàng hấpháy và từ tốn: “Hai cháu là đã từng là bạn Naruto đi! Hình như hai cháu tên Sakura và Ino đúng không?”

“A...” Hai người không hẹn mà đồng thời hô lên. Sau đó cả hai nhìn nhau một cách quỷ dị. Song câu hỏi người thiếu nữ tóc đỏ thực sự không lạ lùng gì đối với hai người cả. Họ sớm đã biết được thiếu nữ sẽ hỏi câu này. Cả hai nàng lại một lần nữa cùng nhau trả lời: “Vâng ạ!” Sakura chần chờ một chút nói: “Chúng cháu từng là bạn cùng lớp với Naruto!”

“Vậy hai cháu...” Dường như có vẻ khó nói, khuôn mặt thiếu nữ tóc đỏ có vẻ ngượng ngùng. Bàn tay nàng đưa ra vuốt ve mái tóc của mình. Vẻ mặt có mang theo đỏ hồng: “Vậy các cháu hẳn biết cuộc sống từ nhỏ của Naruto đúng không? Ta chỉ muốn biết được thằng nhóc đã trải qua những gì mà thôi! Các cháu có thể kể cho ta biết được không?”

“Việc này...” Sakura và Ino một lần nữa nhìn nhau một cách quỷ dị. Họ không biết có nên nói về chuyện của Naruto hay không. Ký ức năm xưa thoáng qua, họ hình như nhớ vài chuyện về Naruto. Thế nhưng tất cả những ký ức này bao gồm chỉ là Naruto bị đám người vây đánh, ẩu đả, ném đá, bị người ném ra cửa hàng... Hình như họ chưa từng bao giờ thấy Naruto vui vẻ cười đùa một lần.

“Có chuyện gì khó khăn sao?” Thấy hai người thiếu nữ có vẻ khó mở lời, Uzumaki Kushina không nhịn được tiếp tục hỏi. Nếu như không phải nàng bị người cấm trong làng Lá, nàng đã sớm khởi hành đi tìm Uzumaki Naruto rồi. Nàng sao có thể nhẫn nhịn đến lúc này. Nếu không phải thực lực nàng biến yếu, nàng sao có thể chịu đựng được bị cấm túc trong làng.

“Tên nhóc đó chỉ là một tên ninja phản bội khốn kiếp!” Người nữ nhân lớn tuổi cầm chiếc muỗng quơ múa với vẻ tức giận. Nàng quát lên một tiếng khó chịu: “Hắn đã phá huỷ không biết bao nhiêu ngôi nhà trong làng rồi. Gần như cả ngôi làng này đều bị hắn tàn phá qua. Thằng nhóc đó là một thằng ninja khốn nạn. Làng Lá chúng ta đã nuôi lớn hắn vậy mà hắn...”

“Mẹ ơi, thôi đi!” một người nữ nhân vội vã xua tay. Ánh mắt nàng có vài phần khó coi khi quan sát thiếu nữ tóc đỏ.

“Cái gì!? Ta nói sai sao?” Nữ nhân lớn tuổi quơ múa chiếc muỗng lớn tiếng quát lên: “Trong làng không phải nói như vậy sao? Thằng nhóc đó được chúng ta nuôi lớn nhưng nó không biết công ơn chúng ta nuôi lớn, không lĩnh hội hoả chí mà còn trở thành một tên phản cốt. Nó phản bội làng còn muốn giết tất cả chúng ta, thực sự một con lang mắt trắng. Nuôi nó lớn để nó cắn ngược lại làng. Sớm nhiều năm trước nên đem nó giết chết đi thì hơn!”

“Rầm!” Theo một tiếng oanh kích, cả chiếc bán bị người thiếu nữ tóc đỏ hung hăng đập nát. Nắm đấm nàng bắt đầu xuất hiện gân xanh. Mái tóc màu đỏ bay múa như ma thần, anh mắt biến thần dữ tợn khủng bố. Nàng quay đầu nhìn về phía nữ nhân lớn tuổi: “Ngươi nói gì vậy hả!?”

“Cô.... cô muốn làm gì!” Nữ lớn lơn tuổi yếu thế sợ hãi lùi về phía sau vài bước. Hai tay nàng chống eo và ưỡn ngực lên giống như muốn thách thức Uzumaki Kushina!

Vụt! Thân ảnh một người ninja tóc trắng xuất hiện ăn mặc một bộ quần áo ANBU đồng thời mặt có đeo chiếc mặt nạ hồ ly. Hắn đứng chắn trước mặt hai người và đưa tay về hướng thiếu nữ như muốn ngăn cản. Giọng nói từ miệng hắn từ từ phát ra: “Xin hãy dừng việc này lại đây!”

“Ngài ANBU, ngài tới rồi sao?” Dường như gặp phải cứu tinh, nữ nhân lớn tuổi lập tức như mãn huyết sống lại. Ngón tay chỏ nàng lập tức chỉ về phía thiếu nữ nói: “Chính cô ta muốn gây sự với chúng ta. Bàn là cô ta đập vỡ. Không những thế cô ta còn muốn hành hung tôi. Ngài ANBU, ngài mau bắt cô ta lại đem đến cảnh vụ bộ xử lý...”

Núp dưới chiếc mặt nạ là khuôn mặt vô cùng khó coi của người thanh niên. Song mọi việc chưa dừng lại khi mà người thiếu nữ tóc đỏ xuất hiện: “Cuối cùng thằng nhóc như ngươi cũng xuất hiện. Kakashi...” Giọng nói thiếu nữ tóc đỏ đã gằn thành tiếng: “Mấy ngày ta đều không tìm thấy được ngươi. Ngươi đều trốn tránh giờ chịu lộ mặt ra rồi sao?”

“Thầy Kakashi!” Sakura kinh ngạc mở miệng lên tiếng.

“Thế nào...” Bàn tay Uzumaki Kushina như ma quỷ túm lấy bả vai người thanh niên hỏi: “Ngươi không chạy sao, Kakashi!?”

...

Trong một hang động ngầm, hai người thanh niên một người đeo mặt nạ che cả khuôn mặt chỉ để lộ mắt phải một người khác thì che nửa mặt dưới đi sát cùng nhau. Bọn họ hai người đều có ăn mặc một bộ quần áo màu đen với hoa văn mây đỏ.

“Tiền bối...” Đi đến cuối, người đeo mặt nạ lớn tiếng phất ống tay áo của mình mang theo vẻ hài hước nói: “Jinchuriki cuối cùng cũng dừng lại rồi. Chúng ta làm gì đây, tiền bối!”

“Câm miệng đi, Tobi!” Đối với hành động hài hước của Tobi, Kakuzu nhăn mày lại liếc mắt nhìn sang: “Ngươi phiền phức lắm đấy biết không. Đừng có ra vẻ như một kẻ ngu như thế! Nếu không ta giết ngươi liền đó!”

“Nga ta sẽ chết sao?” Tobi không có bất cứ sợ hãi nào tiếp tục ra vẻ hài hước, hắn phe phẩy ống tay áo cười nói: “Tiền bối, ngươi thật sự sẽ giết ta sao? Ta sợ quá đi!”

“Câm miệng!” Chiếc khăn bịt mặt đã hơi rung động theo tiếng gió từ miệng Kakuzu phát ra. Ánh mắt hắn mang theo vài phần hung tợn nhìn về phía Tobi: “Đánh đi!”

Đối với hai vị đối thủ này là một thiếu nữ khoảng trên hai mươi khá trẻ. Nàng có mái tóc dài, thẳng màu vàng và tóc buộc bằng một mảnh duy băng. Khuôn mặt trái xoan với nước da trắng và đôi mắt đen và đôi môi đỏ. Bên ngoài mặc một chiếc áo ngắn tay màu đen và tím và quần đen, cả hai đều có thiết kế tương tự như những đám mây trên đó, găng tay không ngón màu tím và một chuỗi hạt màu xanh quấn quanh tay trái. Chiếc eo thon được buộc một chiếc băng đỏ. Trên trán có đeo hộ ngạch hình đám mây tượng trưng cho ninja làng Mây, đi dép xăng đan.

Má thiếu nữ đổ hồ hôi hột vì cuộc nói chuyện hai người. Thế nhưng lúc này hai tay nàng mở rộng và miệng cười: “Hừm... các ngươi là Akatsuki sao? Ta biết các ngươi. Các ngươi nghĩ là các ngươi đang đuổi theo ta à. Vậy thì các ngươi nhầm rồi! Là ta dụ các ngươi đến đây mới đúng!” Bàn tay nàng bắt đầu kết ấn.

Ngay lập tức trên cửa hang ngầm đá dán sẵn bùa nổ lập tức nổ tung. Đá vụn lập tức đổ xập xuống, Tobi nhảy lùi lại: “Úi chà...” Hắn nhìn quanh thấy một đám cửa đá đã hoàn toàn bị nấp kín: “Tiền bối Kakuzum chúng ta bị nhốt mất rồi!”

Ánh mắt nàng rét lạnh quan sát hai người: “Đã biết các ngươi là Akatsuki thì sao ta có thể để cho các ngươi thoát được?”

“Chẳng vấn đề gì!” Kakuzu bình thản nói: “Vậy càng tiện hơn!”

“Lấy danh dự Yugito Nii của làng Mây!” Hai mắt nàng nhăn lại, giọng nói sắc bén từ miệng nàng phát ra: “Ta thề sẽ giết các ngươi!”

“Tiền bối ơi...” Tobi phe phẩy ống tay áo, hắn co rụt lại sau đó rúc sau lưng Kakuzu ngó đầu nhìn về phía Yugito Nii: “Cô ta định giết ta kìa. Tiền bối, ngài sẽ không bỏ mặc ta chứ?”

“Nghiêm chỉnh đi, Tobi!” Kakuzu liếc mắt về phía sau mắng: “Mục đích là trên hết đấy!”

“Tiền bối nói cũng phải!” Tobi ra vẻ ngờ nghệch, bàn tay hắn sờ cằm mặt nạ: “Hay là chúng ta đàm phán với cô ấy đi nhỉ!?”

“Đàm phán?” người thiếu nữ kỳ quái hô lên một câu. Sau đó trong lòng nàng cảm giác khó hiểu: “Tên này nói vậy là ý gì!?”

“Tức là chúng ta đàm phán, cô hãy ngoan ngoãn để tiền bối bắt ấy mà... Ân...” Sờ cằm một cái, Tobi gật đầu: “Chính là như vậy!”

“Đừng có mà mơ!” Rõ ràng đối phương trêu trọc mình, máu trong người Yugito sôi trào lên. Cả cơ thể nàng bắt đầu bốc cháy ra một ngọn lửa khủng bố. Ngọn lửa có màu xanh u ám lại có vài những tia lửa màu đen đan xen trông vô cùng quỷ dị. Chúng mau chóng bám lấy cơ thể Yugito Nii.

“Tiền bối, nàng không chịu. Chúng ta phải làm sao đây!?” Tobi lại ra vẻ ngu ngốc nhìn về phía Kakuzu. Ánh mắt hắn mở to: “Ôi trời, cô ta biến thành vĩ thú hoàn toàn luôn kìa!” Trước mặt hai người là một con mèo khổng lồ bằng lửa màu xanh lam với những hoa văn màu đen. Điểm đặc biệt là nó có hai cái đuôi đang phe phẩy phía sau.

Ầm! Bàn tay khổng lồ con méo lập tức vươn ra trực tiếp đập mạnh vào chỗ hai người đang đứng. Một tiếng nổ vang lên, đất đá tung toé bắn ra và bụi mù tản đi. Hai người lập tức nhảy sang hai bên tránh thoát. Thế nhưng lập tức con mèo lửa khổng lồ hai đuôi hành động. Nó há cái miệng khổng lồ trực tiếp tụ ra một quả cầu lửa khổng lồ trong miệng.