Đặt Bẫy Cha Cục Cưng

Chương 5





Không lâu sau thì chị cô dọn ra ở riêng, dù hai người không thường liên lạc nhưng chị cô mỗi tháng vẫn sẽ gửi tiền về nhà.
Vài năm sau, chị cô càng lúc càng xinh đẹp nhưng rất ít khi về nhà, chị cô nói không còn làm việc ở quán rượu nữa, hiện giờ đang làm ở một công ty quan hệ xã hội, còn làm công việc gì thì cô cũng không rõ lắm, chỉ biết chị cô rất quan tâm, chăm sóc thân thể mình.
Một hôm, chị cô gọi cho cô từ bệnh viện, thì ra là bị trẹo chân phải mấy ngày mới khỏi được. Cô đỡ chị mình về nhà nghỉ ngơi, thấy chị buồn phiền thì lo lắng hỏi. Chị cô nhìn cô, hi vọng cô giúp chị ấy một việc.
Mấy tháng trước, chị cô từng cùng bạn tham gia party rồi quen biết con trai độc nhất của một xí nghiệp lớn, vẻ ngoài rất đẹp trai, chị cô rất ưa thích đối phương, người đó chính là Lục Thừa Diệp. Khi nghe chị cô nói phải giúp một chuyện, cô có chút sửng sốt-----
“ Tử Quân, chị hi vọng em ngày mai thay chị cùng Thừa Diệp đi giải sầu ở biệt thự của anh ấy,”

“ Không được, em không thể làm chuyện đó được.”
“ Sao lại không được, em chính là chị, chị chính là em, không phải sao?”
“ Chị, dù chúng ta là sanh đôi nhưng tính cách hoàn toàn khác nhau, cách ăn mặc cũng không giống, nhất định sẽ bị người khác phát hiện chúng ta không phải là một người.” Tả Tử Quân không thể ngờ là chị cô nhờ mình giúp một việc lại là cùng thiếu gia nhà có tiền kia đi giải sầu, thật quá hoang đường mà.
“ Việc này em không cần phải lo lắng, sẽ không bị phát hiện, trừ chị Lộ thì không ai biết chị có một đứa em gái sanh đôi cả, hơn nữa mỗi lần cùng anh ấy đi chơi bóng thì chị luôn mang dáng vẻ thanh thuần dễ xấu hổ của em. Lục Thừa Diệp thích kiểu người như vậy.” Chị Lộ Nhi là bạn làm việc cùng chị cô ở quán rượu.
Cô đã điều tra về Lục Thừa Diệp, phát hiện anh không thích phụ nữ đầy son phấn nên mới cố gắng giả dạng thanh thuần, đáng yêu giống em gái. Dù sao hai người là sanh đôi, cùng ăn cùng học cùng ngủ từ nhỏ, gần như 24h đều ở cùng nhau, muốn giả vờ giống em mình thì cũng không khó khăn gì.
“ Hay là chị gọi điện thoại cho anh ấy nói chân chị bị thương, ngày mai không thể đi được, hôm khác sẽ đi giải sầu cùng anh ấy.”
“ Không được.”
“ Tại sao?”
“ Khó khăn lắm mới quen biết được Lục Thừa Diệp, dù diện mạo hay nhân phẩm đều rất tốt, chị thật sự rất thích anh ấy, muốn cùng anh ấy phát triển tình cảm. Mà lần này chị cảm thấy tâm tình anh ấy không tốt mới đề nghị đi giải sầu cùng nhau, không dễ dàng gì mới khiến anh ấy có chút yêu thích mà đồng ý với đề nghị của chị. Hiện giờ nếu hủy bỏ, với tính cách của anh ấy có lẽ trong tương lai sẽ không tin tưởng chị nữa.”
“ Nhưng chị thật sự bị thương, không phải cố ý thất hứa.”

“ Không được, chị không thể mạo hiểm.” Tả Tử Khiết kiên định nói. “ Tử Quân, coi như chị van xin em, giúp chị chuyện này được không?”
“ Nhưng cùng một đàn ông xa lạ đi giải sầu, em…”
“ Tử Quân, chị biết em lo lắng điều gì, nếu có chuyện gì nguy hiểm thì chị tuyệt đối sẽ không để em đi thay chị, mấy tháng nay cùng anh ấy quen biết, chị có thể khẳng định anh ấy là một người khiêm tốn, sẽ không bắt buộc người khác làm việc gì, càng không làm gì tổn thương người khác, việc này em có thể yên tâm, em chỉ cần đi cùng anh ấy, nghe anh ấy tâm sự là được.”
Tả Tử Quân không còn cách nào khác đành phải gật đầu.
“ Em phải giúp chị, chị thật sự rất thích anh ấy, nếu có thể cùng anh ấy quen biết, anh ấy nhất định là đối tượng tốt để kết hôn. Em cũng biết cuộc sống trước kia của chúng ta cực khổ thế nào, chị thật sự rất mệt mỏi, không muốn phải chịu cực khổ như thế nữa. Anh ấy là cơ hội duy nhất giúp chị có thể gả vào nhà giàu, đây là lần đầu tiên chị cầu xin em, em giúp chị chuyện này được không?”
Nhìn chị cô, tâm tình Tả Tử Quân trở nên nặng nề, cô biết chị cô vì gia đình này bỏ ra rất nhiều, nếu có thể, cô cũng hi vọng chị cô có cuộc sống thật tốt, nhưng thay thế chị cô như vậy đồng nghĩa với việc lừa gạt người khác…
Nội tâm cô cực kỳ do dự. “ Chị thật sự thích anh ấy, muốn cùng anh ấy kết hôn sao?”
“ Đúng, chị muốn cùng Thừa Diệp kết hôn, mặc dù tuổi không lớn nhưng tính cách trầm ổn, cũng không thích ăn chơi đàng điếm, anh ấy có thể trở thành một người chông tốt.” Làm ở quán rượu hai năm, cô nhìn thấy không ít đàn ông, nhưng Lục Thừa Diệp thật sự là một người đàn ông tốt, việc này thì cô không nói dối, vì vậy tất cả những chuyện trở ngại đến việc phát triển tình cảm của cô và Lục Thừa Diệp, cô đều sẽ không để nó xảy ra.
Cuối cùng Tả Tử Quân vẫn phải đồng ý, nếu như có thể giúp chị cô thuận lợi quen biết đối phương, thậm chí có thể gả vào nhà giàu trải qua cuộc sống giàu có, cô cũng vui mừng thay chị. Dù sao những năm này chị cô cũng đã cực khổ vì gia đình rất nhiều, còn cô lại không thể giúp gì được, hiện giờ có cơ hội giúp chị, cô không có lý do gì để cự tuyệt.
Tối thứ sáu, Tả Tử Quân để chị cô trông nom mẹ cùng em, còn cô xách theo túi du lịch nhỏ đứng bên đường chờ Lục Thừa Diệp đến đón. Nội tâm có chút thấp thỏm, hi vọng cô sẽ không làm hư chuyện. Những năm gần đây, vì chăm sóc ẹ và em nên cô không có thời gian dư thừa mà nói chuyện yêu đương, cô rất sợ mình không có cách nào ứng phó Lục Thừa Diệp.
Sau đó, một chiếc Limousine dừng lại trước mặt, số xe giống hệt số chị cô nói với cô, nhìn người đàn ông ở ghế lái rõ ràng mới hơn 20 tuổi nhưng trên gương mặt anh tuấn lại có nét trầm ổn chững chạc. Tả Tử Quân có chút sửng sốt.

Anh ta chính là Lục Thừa Diệp?
Anh đi đến, thấy cô đang nhìn anh ngẩn người, lịch sự cười nói: “ Tả Tử Khiết, nhìn thấy tôi sao lại kinh ngạc như vậy? Chúng ta là lần đầu tiên gặp mặt sao?”
“ Thật xin lỗi.” Tả Tử Quân đỏ mặt vội nói xin lỗi.
“ Tại sao đột nhiên lại xin lỗi tôi?” Anh hỏi.
“ Tôi…. Đó là vì…” Nhìn anh, cô phát hiện tim mình đập rất nhanh, cũng vì quá khẩn trương nên nói năng có chút lắp bắp.
“ Đừng khẩn trương như vậy, tôi chỉ đùa với cô thôi mà.” Anh nhìn cô khẩn trương lại đáng yêu như vậy, không nhịn được đưa tay xoa đầu cô.” Sao hôm nay cô lại xấu hổ như vậy, không phải là hôm qua chính cô chủ động yêu cầu đi cùng tôi đến biệt thự thư giãn sao?”
Bị người đàn ông dịu dàng như thế đụng chạm, Tả Tử Quân càng thêm khẩn trương nói không ra lời.
Anh cầm lấy túi du lịch trên tay cô.” Chúng ta đi thôi!”