Sưu ~
Thân ảnh của Phan Vũ nhanh chóng tiến lại gần Tiểu Vũ, hắn nói: “ Tiểu Vũ, nàng ta có sao không? ”
“ Trên người, nàng ta có rất nhiều vết thương, hầu như là trảo lợi gây ra là nhiều! ”
Tiểu Vũ nhăn mặt nói.
“ Chậc… ”
Phan Vũ, ngắm nhìn thân ảnh nóng bỏng của hắc y nhân này.
Trong miệng của hắc y nhân này không ngừng lẩm bẩm nói.
“ Trúc Vân…. Tại sao…tại sao..”
“ Chúng ta, làm gì bây giờ? ” Tiểu Vũ lo lắng nhìn hắc y nhân nằm trong ngực của nàng.
“ Trước hết phải tìm một nơi để dừng chân, sau đó đợi nàng ta tỉnh lại rồi nói! ”
Phan Vũ cũng chỉ có thể ra chủ ý như vậy.
Hắn biết thân ảnh này là ai, tuy là đã gần 6 năm kể từ khi trọng sinh, những trí nhớ về ký ức trước của hắn vẫn còn rất tốt.
Nữ hắc ảnh có body nóng bỏng này chính là Chu Trúc Thanh, một trong tam đại mỹ nhân của Sử Lai Khắc Thất Quái.
Cũng là người để lại cho hắn nhiều sự ấn tượng.
Chu Trúc Thanh là nhị tiểu thư của Chu gia, một trong 2 đại gia tộc lớn nhất của Tinh La Đế Quốc.
Hai gia tộc đó là Đới gia chính là hoàng thất cầm đầu là Đới Thiên Phong hoàng đế, giới hồn sư gọi hắn là Bạch Hổ Đấu La miện hạ, với thực lực 92 cấp.
Nhưng như thế vẫn chưa đủ để có thể hùng bá cả Tinh La to lớn, hắn còn được trợ sức bởi vị một hoàng hậu thuộc Chu gia với cấp bậc chỉ là 76 cấp Hồn Thánh.
Cộng việc có thể sử dùng vũ hồn dung hợp kỹ, bọn họ có thể chiến đấu với Phong Hào Đấu La cấp bậc 94 – 95 mà không rơi vào thế hạ phong.
Vì tất cả những điều này, mà Chu gia ở trong Tinh La mới có được xưng là đại gia tộc chỉ dưới Đới gia.
Vì có thể sử dụng Vũ Hồn dung hợp kỹ này, mà quan hệ giữa Chu gia và Đới gia luôn rất mật thiết.
Bởi vậy, hai đại ra tộc đã ra quyết định, nữ nhi của tộc trưởng Chu gia phải thông hôn từ bé với hoàng tử của Đới gia.
Mà chuyện này vừa là chuyện tốt, cũng là chuyện buồn của Chu gia, chuyện tốt là vị thế của Chu gia sẽ không giao giờ bị lung lay.
Còn chuyện buồn là, Chu gia sẽ không bao giờ vượt qua nổi Đới gia.
Đây là một nước cờ thông minh của Đới gia, chỉ cần Chu gia không ra được tuyệt thế thiên tài, thì Chu gia mãi mãi cũng chỉ là chư hầu của Đới gia.
Nhưng trong Đới gia lại có một quy luật tàn nhẫn, Đới gia qua thời nào cũng chỉ có thể sinh ra hai nam nhân, và khi tới 25 tuổi sẽ không một trận quyết đấu.
Phân định xem kẻ nào mạnh hơn, kẻ đó sẽ được làm thái tử và sau này chính là Hoàng Đế của Tinh La này.
Vì lẽ đó mà thân phận của Chu Trúc Thanh vừa mang lại cho nàng, tài nguyên lẫn cuộc sống tốt đẹp, nhưng ẩn sau đó là sự tàn khốc không có tình thân.
Phan Vũ nhìn nàng mà có chút gì đó thương cảm.
“ Phù… ”
Hắn thở hắt ra, rồi cùng với Tiểu Vũ đi tìm nơi nào đó để dừng chân nghỉ ngơi.
Đạp ~
Đạp ~
Bước đi, đầu óc của Phan Vũ nhớ lại mọi chuyện đã xảy ra trong vòng 5 năm qua.
Hắn đã đạt được 2 thành tựu lớn nhất, một là về gia đình thì bé Lạc, tên gọi là Tố Lạc Anh, hay thường được hắn và Tiểu Vũ.
Gọi là Bé Lạc hoặc là Tiểu Lạc, hiện tại cô bé cũng đã thức tỉnh Vũ hồn.
Trước khi thức tỉnh cô bé, đã rất lo lắng sợ sẽ không được Vũ hồn mà cô bé mong muốn hay là không có hồn lực.
Lúc ấy, Phan Vũ đã động tay chân để giúp cô bé, phải biết Vũ Hồn Vạn Biến có bốn đại công năng đó là; một là Thiên Biến Vạn Hóa đó chính là điểm nổi trội nhất của Vũ Hồn.
Thứ hai là Hấp Thu Hồn Lực và Bản Nguyên của kẻ mà hắn muốn hấp thu, thứ ba là Tiến Hóa Bản Nguyên và trả lại Bản Nguyên Vũ Hồn.
Cuối cùng là Cắn Nuốt Hồn Hoàn và Tăng tu vi cho Hồn Hoàn.
Vì thế mà hắn đã nhờ vào công năng thứ ba, giúp Bé Lạc tiến hóa Vũ hồn trở thành “ Phong Nha Lang ”.
Loại vũ hồn thiên về phong thuộc tính và lôi thuộc tính, điều này đã giúp hồn lực của cô bé tăng lên và đạt tới Tiên Thiên Thất Cấp.
Điều này làm cho Tố Vân Đào và Ti Ti tự hào về nữ nhi của hai người, cũng khiến cho Bé Lạc có thêm phần tự tin.
Hiện giờ cô bé đang làm Đại Tỷ Đại của Nặc Đinh Học Viện, tính cách không khác gì Tiểu Vũ.
Còn thành tựu thứ hai là tu vi, hiện tại hắn đang ở cấp 40 Hồn Tông, quả thực về tốc độ tu luyện của Phan Vũ nhanh gấp chục lần đối với người thường.
Và gấp 5 lần Đường Tam.
Hiện tại, Phan Vũ và Tiểu Vũ đang đi lịch luyện ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, và tiện thể giúp hắn có được hồn hoàn thứ 4.
“ Phan Ca, chúng ta làm gì tiếp theo bây giờ? ”
Tiểu Vũ chăm sóc Chu Trúc Thanh, hướng về Phan Vũ nói.
“ Giờ phải đợi xem nàng ta tỉnh đã, rồi chúng ta sẽ tính xem sẽ làm gì! ”
Phan Vũ nhún vai, hắn ngồi xuống quan sát, đánh giá vết thương của Chu Trúc Thanh.
Lúc này, Tiểu Vũ nhíu mày liếc nhìn Phan Vũ.
“ Ngắm đủ chưa? ”
Nàng liền không nóng không lạnh nói.
“ Chưa? ”
Phan Vũ vô ý thức đáp lại.
Chợt hắn cảm nhận được sát khí của Tiểu Vũ nhìn chằm chằm hắn.
Ừng ực…!
Hắn bất giác nuốt nước bọt, những hạt mồ hôi không ngừng rất hiện trên đầu của Phan Vũ.
“ A…không không như muội nghĩ đâu…ta chỉ đang... đúng như thế là đánh giá vết thương của nàng ta thôi! ”
Phan Vũ liền giơ tay lắc lắc, miệng không ngừng giải thích.
“ Vậy sao! ”
Lông mi Tiểu Vũ cong cong thành hình, một đôi mắt to sáng và lanh lợi phối hợp với khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộm.
Chẳng những xinh đẹp, còn làm cho người ta có cảm giác vài phần mềm yếu, hai chữ đáng yêu tựa hồ chính là vì bản thân nàng mà có.
Đang nhìn lấy Phan Vũ, thật lâu rồi mới quay sang nhìn Chu Trúc Thanh.
Tiểu Vũ giơ tay lên, tại cái trán đang không ngừng những giọt mồ hôi chạy xuống gương mặt của Chu Trúc Thanh mà lau đi.
Có chút bất mãn nói: “ Kẻ nào lại có thể, ra tay độc ác như vậy chứ! ”
“ Phù… ”
Thấy Tiểu Vũ cứ thế mà bỏ qua, làm cho hắn thở ra một ngụm, rồi lau đi cái trán đã thấm ướt mồ hôi.
Sau đấy, hắn đứng dậy lấy từ trong giới chỉ hồn đạo khí của mình một vài lọ thuốc chữa thương.
“ Tiểu Vũ, muội giúp nàng ta cầm vết thương đi, nếu không ta nàng sẽ mất máu mà chết mất! ”
Phan Vũ đưa cho Tiểu Vũ tất cả các lọ mà hắn có.
Mấy cái này là do Ti Ti tỷ chuẩn bị cho hai người Phan Vũ và Tiểu Vũ, nhưng trong suốt qua trình lịch luyện cả hai chưa dùng nó lần nào.
Với Đệ nhất Hồn kỹ bá đạo của Phan Vũ, và sự linh hoạt của Tiểu Vũ thì để bị thương quả thực là chuyện cực hiếm.
Trừ khi cả hai gặp phải Hồn thú cực đại hoặc là cường giả.
“ Ừ.. ”
Tiểu Vũ nhận lấy, nàng đang định cởi đồ của Chu Trúc Thanh để có thể tẩy rửa vết thương rồi mới bôi thuốc.
Phan Vũ đang mở mắt to lấp lánh xem quả đào tiên của “ người tốt ” Chu Trúc Thanh, thì một cặp mắt giết người.
Nhìn hắn.
“ Hình như, có ai đó muốn thành người mù sao! ” Tiểu Vũ lạnh giọng nói.
“ Ngạch ~ ”
Phan Vũ nhanh chóng quay đầu đi.
“ Hừ… ”
Sột soạt ~
…
P/s: Chương sẽ được đăng lại bình thường, chương thứ hai sẽ được đăng vào ngày mai...
Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?
Thân ảnh của Phan Vũ nhanh chóng tiến lại gần Tiểu Vũ, hắn nói: “ Tiểu Vũ, nàng ta có sao không? ”
“ Trên người, nàng ta có rất nhiều vết thương, hầu như là trảo lợi gây ra là nhiều! ”
Tiểu Vũ nhăn mặt nói.
“ Chậc… ”
Phan Vũ, ngắm nhìn thân ảnh nóng bỏng của hắc y nhân này.
Trong miệng của hắc y nhân này không ngừng lẩm bẩm nói.
“ Trúc Vân…. Tại sao…tại sao..”
“ Chúng ta, làm gì bây giờ? ” Tiểu Vũ lo lắng nhìn hắc y nhân nằm trong ngực của nàng.
“ Trước hết phải tìm một nơi để dừng chân, sau đó đợi nàng ta tỉnh lại rồi nói! ”
Phan Vũ cũng chỉ có thể ra chủ ý như vậy.
Hắn biết thân ảnh này là ai, tuy là đã gần 6 năm kể từ khi trọng sinh, những trí nhớ về ký ức trước của hắn vẫn còn rất tốt.
Nữ hắc ảnh có body nóng bỏng này chính là Chu Trúc Thanh, một trong tam đại mỹ nhân của Sử Lai Khắc Thất Quái.
Cũng là người để lại cho hắn nhiều sự ấn tượng.
Chu Trúc Thanh là nhị tiểu thư của Chu gia, một trong 2 đại gia tộc lớn nhất của Tinh La Đế Quốc.
Hai gia tộc đó là Đới gia chính là hoàng thất cầm đầu là Đới Thiên Phong hoàng đế, giới hồn sư gọi hắn là Bạch Hổ Đấu La miện hạ, với thực lực 92 cấp.
Nhưng như thế vẫn chưa đủ để có thể hùng bá cả Tinh La to lớn, hắn còn được trợ sức bởi vị một hoàng hậu thuộc Chu gia với cấp bậc chỉ là 76 cấp Hồn Thánh.
Cộng việc có thể sử dùng vũ hồn dung hợp kỹ, bọn họ có thể chiến đấu với Phong Hào Đấu La cấp bậc 94 – 95 mà không rơi vào thế hạ phong.
Vì tất cả những điều này, mà Chu gia ở trong Tinh La mới có được xưng là đại gia tộc chỉ dưới Đới gia.
Vì có thể sử dụng Vũ Hồn dung hợp kỹ này, mà quan hệ giữa Chu gia và Đới gia luôn rất mật thiết.
Bởi vậy, hai đại ra tộc đã ra quyết định, nữ nhi của tộc trưởng Chu gia phải thông hôn từ bé với hoàng tử của Đới gia.
Mà chuyện này vừa là chuyện tốt, cũng là chuyện buồn của Chu gia, chuyện tốt là vị thế của Chu gia sẽ không giao giờ bị lung lay.
Còn chuyện buồn là, Chu gia sẽ không bao giờ vượt qua nổi Đới gia.
Đây là một nước cờ thông minh của Đới gia, chỉ cần Chu gia không ra được tuyệt thế thiên tài, thì Chu gia mãi mãi cũng chỉ là chư hầu của Đới gia.
Nhưng trong Đới gia lại có một quy luật tàn nhẫn, Đới gia qua thời nào cũng chỉ có thể sinh ra hai nam nhân, và khi tới 25 tuổi sẽ không một trận quyết đấu.
Phân định xem kẻ nào mạnh hơn, kẻ đó sẽ được làm thái tử và sau này chính là Hoàng Đế của Tinh La này.
Vì lẽ đó mà thân phận của Chu Trúc Thanh vừa mang lại cho nàng, tài nguyên lẫn cuộc sống tốt đẹp, nhưng ẩn sau đó là sự tàn khốc không có tình thân.
Phan Vũ nhìn nàng mà có chút gì đó thương cảm.
“ Phù… ”
Hắn thở hắt ra, rồi cùng với Tiểu Vũ đi tìm nơi nào đó để dừng chân nghỉ ngơi.
Đạp ~
Đạp ~
Bước đi, đầu óc của Phan Vũ nhớ lại mọi chuyện đã xảy ra trong vòng 5 năm qua.
Hắn đã đạt được 2 thành tựu lớn nhất, một là về gia đình thì bé Lạc, tên gọi là Tố Lạc Anh, hay thường được hắn và Tiểu Vũ.
Gọi là Bé Lạc hoặc là Tiểu Lạc, hiện tại cô bé cũng đã thức tỉnh Vũ hồn.
Trước khi thức tỉnh cô bé, đã rất lo lắng sợ sẽ không được Vũ hồn mà cô bé mong muốn hay là không có hồn lực.
Lúc ấy, Phan Vũ đã động tay chân để giúp cô bé, phải biết Vũ Hồn Vạn Biến có bốn đại công năng đó là; một là Thiên Biến Vạn Hóa đó chính là điểm nổi trội nhất của Vũ Hồn.
Thứ hai là Hấp Thu Hồn Lực và Bản Nguyên của kẻ mà hắn muốn hấp thu, thứ ba là Tiến Hóa Bản Nguyên và trả lại Bản Nguyên Vũ Hồn.
Cuối cùng là Cắn Nuốt Hồn Hoàn và Tăng tu vi cho Hồn Hoàn.
Vì thế mà hắn đã nhờ vào công năng thứ ba, giúp Bé Lạc tiến hóa Vũ hồn trở thành “ Phong Nha Lang ”.
Loại vũ hồn thiên về phong thuộc tính và lôi thuộc tính, điều này đã giúp hồn lực của cô bé tăng lên và đạt tới Tiên Thiên Thất Cấp.
Điều này làm cho Tố Vân Đào và Ti Ti tự hào về nữ nhi của hai người, cũng khiến cho Bé Lạc có thêm phần tự tin.
Hiện giờ cô bé đang làm Đại Tỷ Đại của Nặc Đinh Học Viện, tính cách không khác gì Tiểu Vũ.
Còn thành tựu thứ hai là tu vi, hiện tại hắn đang ở cấp 40 Hồn Tông, quả thực về tốc độ tu luyện của Phan Vũ nhanh gấp chục lần đối với người thường.
Và gấp 5 lần Đường Tam.
Hiện tại, Phan Vũ và Tiểu Vũ đang đi lịch luyện ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, và tiện thể giúp hắn có được hồn hoàn thứ 4.
“ Phan Ca, chúng ta làm gì tiếp theo bây giờ? ”
Tiểu Vũ chăm sóc Chu Trúc Thanh, hướng về Phan Vũ nói.
“ Giờ phải đợi xem nàng ta tỉnh đã, rồi chúng ta sẽ tính xem sẽ làm gì! ”
Phan Vũ nhún vai, hắn ngồi xuống quan sát, đánh giá vết thương của Chu Trúc Thanh.
Lúc này, Tiểu Vũ nhíu mày liếc nhìn Phan Vũ.
“ Ngắm đủ chưa? ”
Nàng liền không nóng không lạnh nói.
“ Chưa? ”
Phan Vũ vô ý thức đáp lại.
Chợt hắn cảm nhận được sát khí của Tiểu Vũ nhìn chằm chằm hắn.
Ừng ực…!
Hắn bất giác nuốt nước bọt, những hạt mồ hôi không ngừng rất hiện trên đầu của Phan Vũ.
“ A…không không như muội nghĩ đâu…ta chỉ đang... đúng như thế là đánh giá vết thương của nàng ta thôi! ”
Phan Vũ liền giơ tay lắc lắc, miệng không ngừng giải thích.
“ Vậy sao! ”
Lông mi Tiểu Vũ cong cong thành hình, một đôi mắt to sáng và lanh lợi phối hợp với khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộm.
Chẳng những xinh đẹp, còn làm cho người ta có cảm giác vài phần mềm yếu, hai chữ đáng yêu tựa hồ chính là vì bản thân nàng mà có.
Đang nhìn lấy Phan Vũ, thật lâu rồi mới quay sang nhìn Chu Trúc Thanh.
Tiểu Vũ giơ tay lên, tại cái trán đang không ngừng những giọt mồ hôi chạy xuống gương mặt của Chu Trúc Thanh mà lau đi.
Có chút bất mãn nói: “ Kẻ nào lại có thể, ra tay độc ác như vậy chứ! ”
“ Phù… ”
Thấy Tiểu Vũ cứ thế mà bỏ qua, làm cho hắn thở ra một ngụm, rồi lau đi cái trán đã thấm ướt mồ hôi.
Sau đấy, hắn đứng dậy lấy từ trong giới chỉ hồn đạo khí của mình một vài lọ thuốc chữa thương.
“ Tiểu Vũ, muội giúp nàng ta cầm vết thương đi, nếu không ta nàng sẽ mất máu mà chết mất! ”
Phan Vũ đưa cho Tiểu Vũ tất cả các lọ mà hắn có.
Mấy cái này là do Ti Ti tỷ chuẩn bị cho hai người Phan Vũ và Tiểu Vũ, nhưng trong suốt qua trình lịch luyện cả hai chưa dùng nó lần nào.
Với Đệ nhất Hồn kỹ bá đạo của Phan Vũ, và sự linh hoạt của Tiểu Vũ thì để bị thương quả thực là chuyện cực hiếm.
Trừ khi cả hai gặp phải Hồn thú cực đại hoặc là cường giả.
“ Ừ.. ”
Tiểu Vũ nhận lấy, nàng đang định cởi đồ của Chu Trúc Thanh để có thể tẩy rửa vết thương rồi mới bôi thuốc.
Phan Vũ đang mở mắt to lấp lánh xem quả đào tiên của “ người tốt ” Chu Trúc Thanh, thì một cặp mắt giết người.
Nhìn hắn.
“ Hình như, có ai đó muốn thành người mù sao! ” Tiểu Vũ lạnh giọng nói.
“ Ngạch ~ ”
Phan Vũ nhanh chóng quay đầu đi.
“ Hừ… ”
Sột soạt ~
…
P/s: Chương sẽ được đăng lại bình thường, chương thứ hai sẽ được đăng vào ngày mai...
Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?