Hắn là Lãng Tiểu Tuấn, người thừa kế ngôi vị Lang Đế, từ bé hắn đã rất kĩ lưỡng chọn cho mình một Lang Hậu tốt. Nhưng vào buổi tối cầu thê lãng mạn ấy, khiến ai cũng phải ngưỡng mộ với Lang Hậu, vì có một chàng phu thê tài giỏi, lại rất mực yêu nàng, còn là một Lang Đế của nước, không ngờ rằng lại xảy ra một chuyện, y của hắn bỗng chốc lại phải chịu thủ đoạn khố thủ độc ác “ cây hoa cúc”. Người đã khiến y của hắn phải chịu khổ sở như vậy, chính là đại ca ca của chính Lang Hậu nàng, phu thê sắp cưới của hắn. Biến cố thay đổi hoàn toàn, khi kẻ đại ca ca kia ý tứ thâm sâu vô lường, không ngờ lại nhắm trúng hắn, đích thực chọn hắn làm người tình của kẻ đó suốt đời, quả thực khiến người ta trở tay không kịp. Một đêm, trao đổi thân xác một đêm với đại ca ca, bản thân hắn là một vị hoàng đế, lại không chống nổi sức bé của đại ca ca của Lang Hậu? Là vì sợ kẻ đó, hay chính là do trái tim hắn lựa chọn? Không, hắn cho rằng chính là vì cách giải quyết, cách giải quyết trên tay kẻ đó, chỉ có kẻ đó mới khiến y của hắn thoát khỏi sự khổ cực đàn áp.
Một đêm qua lại, hai đêm động phòng, ba đêm cách cách. Cuối cùng là mỗi đêm ở bên nhau. Hắn chẳng thể vùng vằng khỏi sự bao vây không lối thoát của đại ca ca, nếu biết có ngày này, hắn đã không sa đoạ nghe theo lời dụ dỗ của kẻ đó, quả thực bất tài. Nhưng cứ thế, cứ mỗi đêm qua đi như vậy, khiến hắn lại luôn nhớ đến hình ảnh cuồng nhiệt của đại ca ca, biết là quái thú, nhưng vẫn không muốn rời bỏ quái thú. Chuyện cứ tiếp diễn như vậy, hắn thấy có lỗi với Lang Hậu, có lỗi với y, tại sao hắn lại có thể đem lòng yêu mê muội một kẻ như đại ca ca kia chứ, nam yêu nam, hắn thấy thực đáng xấu hổ, nhưng trái tim không đỡ nổi lý trí, hắn phải làm thế nào? Rốt cuộc là yêu, hay là ghét, bản thân hắn chưa rõ ràng được ranh giới xác nhận này. Nhưng chắc chắn một điều rằng, yêu vẫn là nhiều hơn.