Nhưng chợt nhận ra gì đó, cô dừng bước, xoay người nhìn hắn, sau đó lấy ra mấy tờ tiền 100 tệ nói: "Cái này ban sáng anh đưa em, em không dùng đến, trả cho anh này.”
Hắn lắc đầu: “Em cứ cầm lấy, đó chỉ là chút tiền nhỏ thôi.”
Đối với hắn đương nhiên là số tiền không quá lớn, nhưng đối với cô như vậy đã là nhiều, cô không muốn sau này lại mang ơn của bất kì ai trong nhà nữa.
Cô đặt số tiền lên tay trợ lý Ôn, mỉm cười: "Em đã nói không cần thì là không cần, anh cứ giữ lấy mà cho em gái, em lên phòng trước, cũng cảm ơn ý tốt của cái túi.” Cô quay người, sải bước lên cầu thang rồi nhanh chóng mất hút.
Hứa Dục Thành không thể tin nổi loại phản ứng này của Nhuệ Linh, bất giác đứng ở đây đờ ra một hồi lâu.
Chợt thấy Hứa Mộng Mộng đang cầm chiếc túi mà anh mua cho Nhuệ Linh, hắn lần đầu tiên cảm thấy khó chịu với hành động trẻ con và thiếu suy nghĩ của Hứa Mộng Mộng.
Rõ ràng là hắn chưa kịp nói tặng cho Hứa Mộng Mộng, con bé đã chạy ra cầm lấy món quà này, hắn nghĩ điều này đã khiến Nhuệ Linh tức giận rồi giận dỗi không nhận nữa.
Phải, chính là vậy.
"Mộng Mộng, lần này coi như bỏ, anh không thích cái tính này của em, Nhuệ Linh đã giận anh rồi đấy.” Dù là có hơi khó chịu với con bé nhưng hắn vẫn dùng ngữ khí nhẹ nhàng điềm tĩnh để nói ra lời này.
Hứa Mộng Mộng phụng phịu trả túi xách cho trợ lý Ôn cầm, tức tốc chạy lên phòng còn đóng cửa mạnh bạo, tiếng đóng cửa rầm rầm lớn khiến bà Đan Thanh cũng hơi giật thót mình, bà vội vàng đi lên phòng con mình để xoa dịu tâm trạng Hứa Mộng Mộng.
Giờ đây hắn mới dần nhận ra hình như Hứa Mộng Mộng rất được mẹ hắn ưu ái, nếu đổi lại là Nhuệ Linh làm hành động này, sợ rằng bà ấy sẽ mặc kệ cô, cắt tiền tiêu vặt, còn với Hứa Mộng Mộng thì lại đi an ủi.
Hắn bỏ lên phòng, châm một điếu thuốc ở ban công, tâm trạng hắn có hơi phức tạp.
Liệu có phải hắn đã sai khi dung túng cho mẹ mình thiên vị Hứa Mộng Mộng trong suốt ba năm qua?
Em gái hắn sẽ không thật sự coi hắn là người xa lạ chứ?
Hắn không biết, chẳng hề giải thích được những khúc mắc ẩn sâu trong lòng mình, điều hắn có thể làm là bắt đầu bù đắp dần những năm qua cho Nhuệ Linh, mong tình cảm anh em giữa cả hai sẽ một lần nữa quay lại.
Nhưng mà Hứa Dục Thành à, phải chi hắn nhận ra điều đó sớm hơn, phải chi hắn làm những việc đó từ lúc em gái mình mới trở về thì mọi chuyện đâu đến nông nổi này.
Em gái của hắn đã không còn coi hắn là anh trai nữa rồi.
[...]
Kể từ buổi tối hôm đó, Hứa Dục Thành dần để ý đến Nhuệ Linh, chỉ cần thấy cô sẽ lại đến gần bắt chuyện với hi vọng cô sẽ nguôi ngoai chuyện hôm trước.
Cũng nhờ đó hắn mới phát hiện ra Nhuệ Linh đang đi làm thêm ở một tiệm đồ ăn nhanh.
Hôm ấy, hắn theo đuôi Nhuệ Linh ra khỏi nhà, khi nhìn thấy cô bước vào tiệm thức ăn nhanh, hắn còn tưởng cô vào đấy để mua đồ ăn. Nào ngờ lại chứng kiến thấy Nhuệ Linh đeo chiếc tạp dề lên người, thành thục nấu nướng ở quầy bếp, bận rộn với những đơn đặt hàng của khách.
Ban đầu hắn nghe mẹ hắn nói nghi ngờ Nhuệ Linh có bạn trai, chơi bời lêu lổng đến tối mới về nhà, nhưng mà tình huống trước mắt hắn đã vả cho hắn một cái tát.
Em gái hắn từ chối số tiền tiêu của hắn cho nhưng lại cật lực làm việc ở tiệm đồ ăn để kiếm tiền, rốt cuộc hắn đã làm nên chuyện gì để cô phải làm tới mức này?
Hắn rời đi, trên mặt hiện rõ vẻ rầu rĩ, liệu hắn có còn là một người anh trai trong mắt Nhuệ Linh không?
Em gái hắn đi từ chối số tiền tiêu vặt hắn cho nhưng sau lưng thì đi làm thêm, cô ghét hắn đến vậy sao?
Trong lòng hắn không chỉ có áy náy đâu mà còn tự trách bản thân mình đã không quan tâm em gái, đi thiên vị Hứa Mộng Mộng giống mẹ mình.
[...]
Giờ đã là gần cuối tháng 7, cô từ trong trường đại học Đế Đô đi ra, hôm nay cô xin nghỉ làm buổi sáng để lên trường làm thủ tục nhập học cũng như nhận lịch học và thẻ sinh viên.
Đợi đến đầu tháng 9 thì sẽ bắt đầu học, cô rất mong chờ nhưng cũng băn khoăn nên tìm nơi thuê nhà ở đâu cho hợp lí. Tháng này cô chưa nhận được tiền lương nhưng với số tiền thưởng khi viết truyện của cô cũng đủ để trả vài tháng tiền thuê căn hộ.
Tuy sống ở thành phố lớn là Đế Đô nhưng khu vực cô sống không gần trung tâm nên giá thuê dao động từ 3000 tệ đến 5000 tệ, nhưng cô muốn tìm một nơi tốt với giá hợp lí một chút để có thể tiết kiệm.
Vì vậy cả buổi tối hôm đó Nhuệ Linh vào mười mấy cái hội nhóm tìm nơi thuê giá rẻ cho sinh viên để tìm nơi ưng ý, sẵn ngày mai được nghỉ cô sẽ đi xem luôn nếu tìm được chỗ phù hợp.