Bên trong tàng thư lâu, hai con người nằm trên đống quần áo nằm thở hổn hển đầy thỏa mãn, Lý Anh Tú đặt đầu mình lên gò phong cao vút mềm mại, mồ hôi nàng nhễ nhại mang theo mùi hương tự nhiên dễ ngửi. Kim Đức Mạn nhan sắc đỏ ửng, đôi mắt mê ly đi, nàng lấy tay khẽ vuốt ve mái tóc ngắn của Lý Anh Tú nhẹ nhàng nói.
- Ngày mai chàng rời đi thiếp sẽ không đi tiễn biệt. Thiếp sợ hãi cảm giác phải chia ly.
Lý Anh Tú ngẩng đầu lên nhìn nàng, đôi mắt nhìn thật sâu vào hai viên ngọc châu đen láy đó, ngày mai rời đi, sẽ không biết bao giờ mới có thể gặp lại. Lý Anh Tú khẽ xoay người để nàng dựa đầu vào lồng ngực mình nói.
- Ta ngày mai rơi đi nhưng chắc chắn sẽ quay trở lại. Hàn quốc ta để lại Bạch Liêu và Nguyễn Hữu Dật giúp nàng, bọn hắn là người có năng lực, đáng tin tưởng, nàng có thể yên tâm sử dụng. Đợi ngày ta quay trở lại Hàn quốc, lúc đó sẽ cho nàng một danh phận.
Kim Đức Mạn lắc đầu, ngón tay khẽ vẽ vòng trên ngực trái hắn nói.
- Thiếp không cần danh phận, thiếp thuộc về Hàn quốc, khi nào vẫn còn là nữ vương Hàn quốc, thiếp sẽ không thể ở cạnh bên chàng được. Chỉ cần tại đây của chàng có một vị trí cho thiếp, thiếp đã thỏa mãn lắm rồi.
Lý Anh Tú vòng tay khẽ ôm chặt lấy nàng, trong lòng vẫn suy nghĩ làm sao để nàng có thể buông bỏ Hàn quốc, và làm sao để giải thích với Elina đây.
Lúc hai người quay trở lại thì tiệc đã gần tàn, trên sân chúng tướng sĩ đều say rượu nằm lăn lóc đầy đất, thậm chí Yết Kiêu và Kim Yu Shin còn nằm chồng cả lên nhau mà ngáy, đương nhiên là Yết Kiêu nằm trên. Elina nhìn thấy hai người liền đi đến mỉm cười, Lý Anh Tú liền nói.
- Ta và nữ vương đi về bên trong bàn một chút việc. Dù sao ngày mai cũng đã rời đi, ta định để Nguyễn Hữu Dật đóng quân ở lại Hàn quốc.
Elina liếc mắt nói.
- Thiếp có hỏi chàng đâu.
Nói rồi nàng kéo tay Kim Đức Mạn nói.
- Nữ vương, ngày mai tạm biệt, đêm nay chúng ta liền uống một chút, dù sao quen biết lâu như vậy chúng ta vẫn còn chưa ngồi chung với nhau bao giờ đây.
Bị Elina kéo đi, Kim Đức Mạn lén nhìn Lý Anh Tú một chút cũng thuận theo Elina kéo đến cùng bàn với Lê Chân chỉ để lại Lý Anh Tú một mình. Ngô Tuấn đi đến bên cạnh Lý Anh Tú thở dài nói.
- Phụ nữ quả thật đáng sợ.
Lý Anh Tú cũng cảm thán một câu.
- Thế nhưng nam nhân chúng ta vẫn cố gắng đâm đầu vào đó thôi.
================Ta là đường phân cách==============
Sáng sớm ngày hôm sau đại quân của Đại Việt đã rời khỏi Khai kinh để đi ra bến tàu. Dân chúng của cả Khai kinh được tin lập tức đi ra đưa tiễn. Dù chỉ ở Khai kinh một thời gian ngắn, nhưng phong thái, tác phong, cũng như những hành động của quân Đại Việt gây được thiện cảm cực kỳ lớn cho dân chúng Hàn quốc, bọn hắn yêu quý đội quân được cho là đội quân của nhà Phật này (hiện tại Phật giáo có thể xem là quốc giáo của Đại Việt). Rất nhiều dân chúng đem theo trứng gà, rau xanh, hoa quả còn có cả gà, vịt đem nhét vào tay của những binh sĩ đi ngang qua, cầu chúc cho bọn họ thuận buồm xuôi gió, được bình yên trở về quê hương. Tình hình hiện tại của Hàn quốc một con gà, một quả trứng bây giờ cũng là một món tài sản có giá trị nhưng bọn hắn vẫn cam lòng bỏ ra để tặng các binh sĩ. (Đoạn này thấy quen trong lịch sử không?)
- Bệ hạ vạn tuế!
- Bệ hạ vạn tuế!
Lý Anh Tú và Elina cùng cưỡi trên lưng Song Vỹ Hồng đi đến đâu dân chúng liền hô vang đến đấy. Lý Anh Tú không khỏi cười nói.
- Xem ra công sức của ta bỏ ra cũng không phải là vô ích.
Elina ngồi trong lòng hắn chợt thâm ý nói.
- Đúng vậy, thậm chí bây giờ nếu chàng có trở thành quân vương của họ hẳn bọn hắn cũng cam lòng.
Lý Anh Tú quyết đoán lựa chọn im miệng không nói gì. Gần mười lăm ngàn quân Đại Việt nhanh chóng tập kết ở bến tàu. Bởi hợp đồng với người Hà Lan đã chấm dứt, đám người Robinson liền tan biến, Ngô Tuấn cũng nhẹ nhàng thở phào một hơi. Gần mười lắm ngàn quân, tuy chật chội nhưng cả Bắc Hải hạm đội và Lữ Thần Sách vẫn đủ chuyên chở Lý Anh Tú lại để lại cho Nguyễn Hữu Dật ba mươi pháo M102, sáu mươi pháo P3 và rất nhiều đạn pháo và đạn súng Type 02, còn có một ngàn chiến mã. Lữ đoàn mới được thành lập cũng được Lý Anh Tú quyết định đặt tên là Lữ đoàn Thần Dực. Hắn cũng cho xây dựng lên một ụ tàu mà hệ thống vừa ban thưởng, có ụ tàu này tốc độ đóng tàu cho Lữ Thần Dực cũng sẽ tăng nhanh.
Ném xuống nhiều vũ khí và đồ quân nhu như vậy, chỗ trống liền có cho các binh sĩ. Toàn bộ binh sĩ đều có thể vận tải trở về cùng một lúc. Từng tiếng còi lớn vang lên báo hiệu thuyền rời bến. Lúc này Kim Đức Mạn mới đứng trên tường thành Khai kinh nhìn về phía xa. Đương nhiên nàng không thể thấy gì nhưng vẫn cảm nhận được hắn đang nhìn về phía nàng, hắn đang chậm rãi rời xa nàng. Kim Đức Mạn khẽ nói.
- Tạm biệt.
- Anh Tú, phòng của ta ở nơi nào?
Lý Anh Tú và Elina đều ở trên Chấn Long hạm, dù sao Ngô Tuấn ở Hải Long hạm bên kia Lý Anh Tú cũng cố gắng tạo điều kiện cho bọn hắn. Lý Anh Tú nghe Elina hỏi liền giả bộ không biết gì nói.
- Phòng nào? Nàng đương nhiên ở chung với ta rồi.
- Ai nói ta lại ở chung với chàng đây?
Elina có chút thẹn thùng nói, nàng với Lý Anh Tú tuy công khai yêu đương nhưng thực sự không có quá tiếp xúc quá thân mật. Lý Anh Tú nhìn bộ dáng của nàng lập tức cười lớn kéo tay nàng đi vào trong phòng nói.
- Đều là lão phu thê với nhau còn thẹn thùng cái gì. Nàng nhìn xem, có thích không?
Elina nhìn trừng trừng không gian bên trong. Vốn đây là phòng thuyền trưởng của Phạm Cự Lượng bị Lý Anh Tú chiếm dụng. Bên trong thật sớm đã sửa lại giường tủ đầy đủ không thiếu một thứ gì, còn có bàn trang điểm, vài vật trang trí của nữ nhân, không khí bên trong lại vô cùng ấm áp. Không biết từ khi nào Lý Anh Tú đã cho người tại Hàn quốc mua các vật phẩm này tu sửa lại phòng thuyền trưởng của Chấn Long hạm.
Elina lập tức có chút xúc động, hắn lo nghĩ chu đáo như vậy đều là vì nàng đây. Nàng ngẩng đầu lên nhìn hắn, gương mặt đẹp trai lúc này lại đang có chút đắc ý, nhìn lại đáng yêu đây.
- Anh Tú...
Lý Anh Tú không để nàng nói dứt lời liền hôn xuống, Elina trợn to mắt, đã hôn nhiều lần nhưng lần này hắn lại vừa điêu luyện, chủ động, lại thô bạo đây. Hai người vừa hôn quấn lấy nhau, vừa di chuyển đến bên cạnh giường. Lý Anh Tú nhẹ nhàng đỡ nàng xuống giường. Bàn tay heo ăn mặn lập tức phô trương kỹ thuật xâm chiếm, phá vỡ từng bước phòng ngự làm Elina như muốn tan rã. Elina hai tay vòng lấy cổ hắn, đầu ghé sát vào tai hắn thủ thỉ.
- Chàng hôm nay lại quen thuộc với chuyện này như vậy? Chẳng lẽ Thiện Đức nữ vương dạy chàng ioEyn quá tốt? Câu nói của Elina như một gáo nước lạnh dập tắt toàn bộ dục hỏa trong người hắn. Cơ thể hắn hơi cứng lại một chút, hắn gượng cười nói.
- Nàng nói gì vậy? Ta và Thiện Đức nữ vương sao có thể dính dáng đến nhau.
Elina nhìn thật sâu vào đôi mắt hắn.
- Thật không? Chàng phải biết thiếp ghét nhất chính là chàng nói dối thiếp.
Elina nhìn thẳng vào đôi mắt hắn, Lý Anh Tú cũng nhìn vào đôi mắt đen láy của nàng, một giây, hai giây, ba giây... Lý Anh Tú thua. Hắn thực sự không thể nói dối nàng được, hắn sợ hãi một lời nói dối sẽ làm tình yêu của hắn tan vỡ. Lý Anh Tú thở dài nói.
- Ta xin lỗi. Ta và nàng đã phát sinh quan hệ kia.
Elina nghiêm mặt nhìn Lý Anh Tú, còn hắn thì như một đứa trẻ mắc lỗi cúi mặt xuống không dám nhìn nàng. Elina chợt nói.
- Vậy chàng có nghĩ đến cảm nghĩ của thiếp, của An Tư như thế nào hay không?
- Thật xin lỗi. Chỉ là đêm đó quá say, ta làm gì chính bản thân cũng không ngờ tới. Biết là sai nhưng ta là đàn ông, ta cũng không thể không chịu trách nhiệm về việc mình làm.
Lý Anh Tú chỉ biết liên tục nhận sai. Elina cũng không ngờ Lý Anh Tú sẽ nói vậy, nếu là người đàn ông khác hắn sẽ tìm cách để phủi bỏ trách nhiệm đây, nét mặt của Elina khẽ dịu lại một chút nói.
- Chàng để nàng ấy lại như vậy chẳng lẽ là chịu trách nhiệm với nàng hay sao?
Lý Anh Tú lắc đầu lại thở dài nói.
- Ta cũng muốn đưa nàng ấy trở về phong nàng ấy làm phi nhưng Đức Mạn không chịu. Nàng ấy nói nàng thuộc về Hàn quốc. Bất quá ta sẽ tìm cách để nàng ấy không còn bận tâm đến Hàn quốc nữa.
Elina khẽ lắc đầu, người đàn ông này, sao lại có thể khiến người ta vừa yêu vừa ghét thế kia. Có ai đi nhận lỗi sai lại nói như vậy sao. Nàng chỉ cũng có thể thở dài nói.
- Được rồi, lần này tạm bỏ qua cho chàng.
Lý Anh Tú nghe vậy liền vui mừng hỏi.
- Thật sao? Nàng tha thứ cho ta.
Elina một tay ôm đầu.
- Thiếp còn có thể làm gì sao? Dù sao mọi việc đều bắt nguồn từ thiếp mà ra, chỉ là thiếp sẽ nói với An Tư, quyết định nằm ở tay nàng.
Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế