Chỉ trong vòng chưa đến nửa giờ bảy mươi ngàn đơn vị vàng đã không cánh mà bay, Lý Anh Tú như muốn khóc ròng nhìn sáu mươi ngàn điểm còn lại. Hắn lại bỏ ra thêm mười ngàn điểm nữa để mua bản vẽ máy móc cho nhà máy xi măng, sáu ngàn điểm nữa để mua kỹ thuật sản xuất các mặt hàng tiêu dùng ví dụ như xà phòng, kem đánh răng,... những thứ này Franzt đế quốc, Bravia vương quốc đều có sản xuất, nhưng phần lớn là cung cấp cho quý tộc và gia đình giàu có với giá cả vô cùng đắt đỏ. Còn công thức Lý Anh Tú mua là sản xuất dựa trên những thành tựu hóa học thế kỷ XVIII có thể hạ giá thành xuống rất nhiều để bán cho bình dân, càng đa dạng sản phẩm hơn, mặc dù nhà máy hóa chất chưa xây dựng xong để có thể cung cấp lượng lớn nguyên nhiên liệu, thế nhưng hiện tại Đại Việt có thể sản xuất một lượng nhỏ, hoặc cũng có thể giao cho các nhà xưởng cạnh tranh.
Lý Anh Tú không thể nào quên được kiếp trước Việt quốc trên thị trường tràn ngập mặt hàng tiêu dùng của nước ngoài, các doanh nghiệp sản xuất trong nước hoàn toàn không có chỗ đứng, trên sân nhà bọn hắn vậy mà không thể cạnh tranh được thị trường nội địa hơn chín mươi triệu dân. Tình trạng đó Lý Anh Tú quyết không để xảy ra lần nữa, nên kinh thế Đại Việt phải được phát triển dựa vào vận dụng tất cả tài nguyên, văn hóa và cả tinh thần dân tộc của nhân dân.
Lý Anh Tú cho người gọi cả Công bộ đến, lần nữa phổ biến lại kế hoạch xây dựng. Nhà máy hóa chất thực sự là một công trình lớn của Đại Việt. Bộ tài chính dự toán sẽ mất khoản một triệu quan để xây dựng nhà máy, tạo máy móc trong vòng một năm, nhưng Lý Anh Tú quyết định xây một nhà máy lớn, chi phí tăng lên gấp đôi hai triệu quan, xây dựng, chế tạo máy móc trong vòng hai năm. Trong đó một năm là để xây dựng trước nhà máy xi măng mất chừng ba trăm ngàn quan, chế tạo đủ các loại máy móc, giải phóng mặt bằng nhà máy hóa chất, một năm còn lại là để xây dựng nhà máy. Hiện tại giải phóng mặt bằng đã tiến hành trước được bốn tháng, có John tham gia vào đề nghị tăng diện tích lên gấp đôi được Lý Anh Tú phê chuẩn, dù sao Đại Việt cũng không thiếu đất. Sau đó hắn giao thêm kỹ thuật chết tạo các mặt hàng tiêu dùng đến để Công bộ và Bộ công thương hiệp thương bắt đầu xây dựng xưởng chế tạo, Lý Anh Tú hạn cho bọn hắn trong vòng một tháng nhất định phải làm ra sản phẩm.
- Anh Tú, chàng nghỉ ngơi một chút đi thôi.
Elina và An Tư cùng nhau đi vào ngự thư phòng mỉm cười nói. Suốt mấy ngày qua trở về Lý Anh Tú thực sự rất bận rộn, thậm chí còn không có thời gian hẹn hò với hai nàng. May mắn trong cung cũng có ba nữ nhân, hằng ngày tám chuyện uống trà cũng xem như giải sầu, Elina cũng dần dần trao lại công việc cho các quản sự ở Đại Việt, dù sao sau khi kết hôn với Lý Anh Tú nàng cũng không tiếp tục làm phó hội trưởng
Lý Anh Tú liền vương tay kéo cả hai nàng vào trong lòng mình, ngửi được hương thơm như hoa của hai nàng tâm thần Lý Anh Tú trở nên thư thái. Thảo nào bậc đàn ông nào cũng muốn được trái ôm phải ấp đây, quá thoải mái. Elina khẽ vùng vẩy nói.
- Không biết xấu hổ, đang ban ngày đây, người ta thấy thì sao?
Lý Anh Tú cười nói.
- Ở đây ai dám nhìn trộm sao?
Soạt.
Đám Cảnh vệ lập tức đứng nghiêm chỉnh quân tư, mắt nhìn thẳng vào đối phương tỏ vẻ phương châm ba không: “Không nghe, không thấy, không biết”. An Tư mỉm cười nhẹ nhàng nói.
- Chàng gọi chúng thiếp đến có việc gì sao?
Lý Anh Tú gật đầu, tay cũng buông hai nàng ra vớ lấy một cuộn giấy phía trước nói.
- Hai nàng xem thứ này thế nào.
Lý Anh Tú vừa mở ra cả hai người lập tức chấn kinh. Bên trong tờ giấy là một bản vẽ toàn cảnh của cả một công trình kiến trúc vô cùng quy mô, nổi bậc nhất chính là một toà cung điện lớn một trăm nóc. An Tư kinh hãi nói.
- Anh Tú, đây là gì lại đồ sộ như vậy?
Có thể nói toàn bộ công trình này có thể chiếm dụng cả một phần tư Tử Cấm thành, là một công trình vô cùng to lớn và tốn kém. Lý Anh Tú mỉm cười nói.
- Còn là gì? Đương nhiên là phòng cưới của chúng ta, Cửu trùng đài
- Phòng cưới?
Hai nàng đương nhiên không hiểu là gì. Cửu trùng đài là chỉ một cung điện trăm nóc bên trong cả một quần thể kiến trúc lớn, bên trong vẽ còn có cả hồ lớn, vườn thượng uyển, còn có cả một con sông nhỏ chảy vào. Lý Anh Tú cười nói.
- Đây chính là nơi chúng ta sẽ ở sau khi kết hôn.
An Tư một tay che miệng nói.
- Anh Tú, không phải Hoàng cung đã có hậu cung sao? Chúng ta ở chung một chỗ lại không hợp với quy định.
Lý Anh Tú lắc đầu nói.
- Quy định là do người đặt, tại hoàng cung của ta cũng không có quy định này, đã là vợ chồng lại phải tách ra nàng ở một cung ta ở một cung sao? Vô cùng bất tiện, thay vì vậy liền đặt chung một chỗ. Huống chi nơi này về sau cũng sẽ vừa là nơi ở vừa là nơi làm việc của hoàng đế.
- Không phải hoàng cung đã có điện Càn Nguyên, điện Long An sao?
Điện Càn Nguyên là nơi hội triều, điện Long An là nơi có Ngự Thư phòng, bình thường Lý Anh Tú đều làm việc ở hai nơi này. Lý Anh Tú nói.
- Đó chỉ là biện pháp tạm thời. Trẫm không thích một không gian kín vây bên trong Tử Cấm thành như vậy, huống chi Trẫm làm việc ở điện Long An, muốn nghỉ ngơi lại trở vệ điện Long Thụy, đi ăn lại ở điện Minh Nguyệt vô cùng bất tiện. Huống chi hiện tại cả triều đình bị nhét vào bên trong điện Tập Hiền vô cùng bất tiện. Do ISQier đó khi cung điện mới xây xong thì toàn bộ hoàng cung sẽ trở thành khu làm việc của chính phủ, còn toàn bộ hoàng tộc sẽ chuyển sang Cửu Trùng đài.
Lý Anh Tú ý định chính là xây dựng Cửu Trùng đài trở thành một kiến trúc biểu tượng quyền lực, chính trị tương tự như nhà Trắng hoặc nhà xanh vậy. Khi đó các Bộ tự chia nhau các cung điện biến nó thành nơi làm việc của mình. Lý Anh Tú nói tiếp.
- Gọi các nàng đến là để các nàng xem thử còn muốn bổ sung thêm gì nữa hay không?
Hai nàng đều đồng loạt lắc đầu. Dù sao một công trình như thế này thôi đã rất tốn kém, còn thêm nữa không biết sẽ kéo đến mức nào. Lúc này Trần Thư đi vào nói.
- Bẩm bệ hạ, Vũ vụ trưởng đã đến.
Được Lý Anh Tú cho phép Vũ Như Tô từ bên ngoài điện đi vào, dù đã làm quan được vài tháng nhưng Vũ Như Tô vẫn một bộ tự ti như vậy, chỉ có đến khi nhắc đến xây dựng công trình thì hắn mới tự tin hẳn lên. Lý Anh Tú nói.
- Lần trước Trẫm đề cập với khanh việc xây dựng Cửu Trùng đài, lại cung cấp bản vẽ, khanh đã dự tính xong cả chưa?
Lý Anh Tú vốn được ban thưởng bản vẽ của Cửu Trùng đài lại để Nguyễn An thêm vào một số kiến trúc cũng như bố cục tổng thể của cung sau đó dâng lên lại cho Lý Anh Tú. Lý Anh Tú lại phong cho Vũ Như Tô làm tổng công trình sư lần này, chịu trách nhiệm xây dựng cả Cửu Trùng đài và cung điện mới. Vũ Như Tô nói.
- Bẩm bệ hạ, theo thần dự toán, chi phí phải bỏ ra để xây dựng hành cung ước chừng một triệu hai trăm ngàn quan, xây dựng trong vòng mười tám tháng là có thể hoàn thành.
Vũ Như Tô tính toán xem như hợp lý, dù sao đây cũng là một công trình khá lớn, nhớ khi như xây lên được Tử Cấm thành cho đến khi hoàn thiện cũng mất đến hơn một năm, huống chi Cửu Trùng đài vừa là một công trình lớn, vừa cầu kỳ, cần phải bỏ ra công sức rất nhiều, các loại khung cảnh tự nhiên càng phải dựa vào sức người làm ra đến. Thế nhưng Lý Anh Tú lần nữa phủ quyết.
- Quá chậm, Trẫm cho khanh hai triệu quan, bằng mọi giá phải hoàn thành trễ nhất là mười bốn tháng. Trẫm không có nhiều thời gian để đợi khanh đến như vậy.
Cả hai mỹ nữ phía sau lưng nghe thấy đồng loạt sáng mắt, hắn nói như vậy chẳng phải là...
Vũ Như Tô lại không có nghĩ nhiều như vậy, hắn thầm nhẩm tính một chút, cuối cùng nói.
- Bẩm bệ hạ, nếu như vậy thần cần thêm gấp rưỡi số thợ hiện tại, chỉ là hiện tại công bộ phải cùng lúc xây dựng bốn đại công trình, còn có cả xây dựng nhà ở cho dân chúng nên không thể bỏ ra nhiều nhân lực để xây dựng Cửu Trùng đài.
Dân số Đại Việt mới một triệu hai, đa số làm công nhân, nông dân, công tượng Đại Việt tuy cũng đông đảo nhưng không đáp ứng nổi xây dựng cùng lúc nhiều công trình như vậy. Lý Anh Tú nói.
- Trẫm cho phép khanh đi tuyển người từ các trường nghề, từ dân gian hoặc công xưởng, tùy khanh lựa chọn. Nhưng việc giám sát cần phải cẩn thận. Toàn bộ chi phí xây dựng lấy từ Trẫm.
Hiện tại nhà máy dệt của hắn và Elina ăn nên làm ra vô cùng, mỗi tháng có thể lợi nhuận ít nhất là một triệu quan, sáu khi quay vòng vốn, đầu tư mở rộng sản xuất thu về cũng được hai trăm ngàn quan. Hiện tại trừ quốc khố hắn cũng vô cùng giàu có. An Tư mỉm cười nói.
- Bệ hạ, xưởng rượu hằng tháng vẫn ra lợi nhuận, cũng nên để thiếp góp vào một chút.
Mặc dù gia nghiệp không lớn như Lý Anh Tú nhưng xưởng rượu của An Tư vẫn có lợi nhuận một tháng không dưới một vạn quan đây. Lý Anh Tú định phản đối nhưng Elina mỉm cười nói.
- Đã nói là phòng cưới cũng chúng ta thì cũng nên để bọn thiếp góp sức. Dù sao đó là nhà của chúng ta.
Nghe đến câu nhà của chúng ta trong lòng Lý Anh Tú chợt trở nên ấm áp. Đúng vậy, đó sẽ là ngôi nhà đầu tiên của hắn tại dị giới đây.
================++
Sr anh em vì hai ngày nay ngủ không được nên tác lười.